← Quay lại trang sách

Chương 1503

Sao đêm treo trên cao, mây đen ùn ùn kéo ra từng mảng lớn chồng chất trên không trung của đầm lầy.

Vừa rồi sinh linh kêu thán, âm hồn đau khổ khóc lóc hiện ra trên đầm lầy, hiện tại đã khôi phục không còn chút gì.

Trong đầm lầy cỏ khô mọc thành bụi, khí tức mục nát tăng lên cộng với những thay đổi xung quanh tạo nên vô cùng quỷ dị. Cửu đại thế lực nhao nhao chờ đợi cách đầm lầy xa đến trăm dặm, sợ bỏ lỡ kì tích xuất hiện trong bí cảnh.

Mà gần đầm lầy cách đó không xa, người của Huyết Dương tông nhìn chằm chằm đầm nước trước mặt.

Phía sau Huyết Dương tông, mọi người nhỏ giọng nghị luận:

- Bí cảnh này quá kinh khủng, ngay cả mấy cường giả của tông ta cùng Tô Dật đều bị thôn phệ.

- Đúng vậy, nhìn khí thế của tiểu tử kia, khó trách trước sau diệt mấy thế lực nhị lưu liền, nghe nói ngay cả Ngọc Đỉnh tông cũng bị hắn diệt cả tông.

Tiếng mọi người nghị luận không dứt, Tất Tôn nghe vào tai rất nổi giận, hai con ngươi trong vắt, nhìn chăm chú vào đầm lầy.

- Truyền mệnh lệnh của ta, đệ tử Huyết Dương tông tìm kiếm trong vòng năm mươi dặm quanh đầm lầy, nếu có tung tích của Tô Dật hoặc Tông Hoài trưởng lão, dùng Huyết Dương tiễn thông báo.

Tất Tôn dùng nguyên khí truyền âm cho những cường giả phía sau.

Giờ phút này, Tất Tôn vô cùng giận dữ, lần này lão mang theo mấy chục người vào bên trong điều tra bí cảnh, chính mình không tiến vào được bí cảnh còn chưa nói, nhưng có hai trưởng lão cùng Vu Cửu U và một đám đệ tử trụ cột, nếu quả thật có sai lầm gì, trước mặt Tông chủ không biết lão sẽ nhận lấy trừng phạt thế nào.

Bị Thương Vân điện dùng cường thế ngăn cản, Phượng Hoàng huyết mạch cùng bí cảnh trước đó sợ khó mà cưỡng cầu.

Trước mắt lúc này, Tất Tôn chỉ hi vọng Tông Hoài cùng Lý Trường Thanh có thể bắt được Tô Dật ở bên trong bí cảnh mang ra ngoài, nếu như lại để cho hắn trốn thoát, sợ là mặt mo này của lão cũng mất sạch.

- Thương Vân điện, món nợ này lão phu nhớ kỹ.

Trong mắt Tất Tôn như có ngọn lửa bừng cháy, sắc mặt tái nhợt.

Mấy tên cường giả Nguyên Tông cảnh đến sát bên cạnh, nói:

- Tất trưởng lão, đã phân phó xong, đệ tử tông chúng ta đã thông báo rồi, chỉ chờ tặc nhân Tô Dật đi ra ngoài sẽ lập tức bắt sống.

- Tô Dật, lão phu không bắt được ngươi ta thề không làm người.

Nguyên khí quanh thân Tất Tôn gồ lên, nguyên khí năng lượng như một cơn bão táp, huyết khí tràn ngập, kích thích bão cát bốn phía bay cao.

Đầm lầy rộng lớn không thể nhìn thấy phần cuối, ở bên đất bằng nơi xa, mọi người của Thương Vân điện, Cửu Tinh cốc cùng tụ tập.

- Hồ trưởng lão, ta phái đệ tử Thương Vân điện tìm kiếm nhưng chưa phát hiện ra tung tích của con chim Phượng Hoàng nhỏ kia.

Một vị cường giả Nguyên Hoàng cảnh của Thương Vân điện truyền âm nói.

Ánh mắt Hồ Khôn ngưng trọng, bên trong bí cảnh một canh giờ trước, một trận chấn động kỳ lạ xảy ra, cũng không cảm giác khí tức rung chuyển, tin tức đã truyền về tông môn, nếu như mấy người Tần Vũ Sinh, Sư Tố Tố cũng bị thôn phệ trong đó, mấy vị lão tổ trong tông môn thật sự tiến thối lưỡng nan.

- Yên lặng theo dõi kỳ biến, tiếp tục tìm kiếm.

Hồ Khôn nhẹ giọng dặn dò mọi người.

Một bên khác, khu vực Cửu Tinh cốc.

Niếp trưởng lão như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm mặt hồ, sắc mặt Đường Vọng không hề bận tâm.

Trầm mặt một lát, Niếp trưởng lão sâu xa nói:

- Ta đã thông báo cho Cốc chủ, đến lúc đó Cốc chủ tông môn đến tương trợ, bên trong bí cảnh quỷ quyệt này không bình thường chút nào, sợ đến lúc bí cảnh xuất hiện, cũng là lúc các tông môn đến cướp bóc.

Đường Vọng trưởng lão lập tức hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi gượng cười.

- Tô Dật tiểu hữu, hy vọng ngươi có thể an toàn thoát thân.

Bên trong bí cảnh, hải nhai rung chuyển, khí tức thần thánh phóng lên tận trời, lan tràn ra bốn phía, hỏa diễm đỏ rực từ trong động dâng lên mà ra, như hỏa sơn từ trong lòng đất sắp phun trào.

- Ầm!

Một tiếng động vang vọng trời đất, kình phong đáng sợ khiến đá từ trong động nổ bay ra, trên không trung hóa thành một trận sấm sét đỏ hồng, bỗng nhiên nổ vụn, bột mịn mang theo mưa lửa bay lả tả đầy trời, như từng luồng sấm sét mây lửa từ trên trời giáng xuống, cảnh tượng dọa người.

Ánh lửa ngút trời, uy áp đáng sợ bại ép thiên địa mà xuống, khí tức trong nháy mắt kiềm chế đến cực điểm.

- Chíu chíu.

Tiếng phượng hót như thiên âm quanh quẩn lảnh lót, một con chim thần to lớn từ hải nhai giương cánh bay lên trên trong bầu trời huyết sắc, khí tức vô cùng đáng sợ, khiến trong lòng Tô Dật phải run lên, nhanh chóng vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn công ổn định tâm thần, trong lòng kinh hãi không thôi.

Trong lúc nhất thời, một luồng khí tức cường đại cuồn cuộn như sóng biển chập chùng, bá đạo uy nghiêm, khiến nham thạch vỡ nát, đất bằng hải nhai bị nứt ra, tạo nên khe rãnh như mạng nhện, nhanh chóng lan tràn.

Kình khí to lớn như một vòi rồng năng lượng cực lớn, bao phủ toàn bộ hết hải nhai. Cách đó không xa, sóng biển xa bờ vỗ đập vào mãnh liệt, bọt nước văng tung tóe, một cột nước cao mấy trượng từ trong biển bắn ra.

Từ trên xuống dưới, sức mạnh ngập trời như hóa thành rồng nước bao phủ hải nhai, mang theo yêu khí đáng sợ, năm màu sắc vàng đỏ phủ kín bầu trời.

Ánh sáng đồng tử Kim Sí Đại Bằng đại tác, dưới bầu trời đỏ như máu, một vệt kim quang lập lóe từ bên trong đồng tử nổ bắn mà ra, kim quang hóa thành một mảng lưới ánh sáng kim sắc to lớn, bao trọn hải nhai bên trong, hải nhai được kim quang bao phủ, vết nứt ngừng lại không tiếp tục lan tràn, tiếng sụp đổ ầm vang cũng ngưng đọng.

- Ầm!

Bên trong huyệt động, kình phong to lớn không ngừng rung lên, tiếng nổ nát vụn ầm vang, uy thế mạnh mẽ khiến hư không chấn động, trong không khí khói trắng mờ mịt lan tràn, nhiệt độ không gian nóng rực tạo nên gợn sóng dập dờn, nhấc lên một đường nếp gấp.

Hỗn Nguyên Chí Tôn công trong đầu Tô Dật vận chuyển đến cực hạn, quang mang Thiên Nguyên Yêu Hồn đại tác, miễn cưỡng chống đỡ khí tức Thái Cổ mà chim thần xuất thế, tâm hồn không hề rung động.

Giờ phút này cổ vận gia thân quanh người Tô Dật, từng đường phù văn thần bí hiện lên, kèm theo một trận rồng ngâm, mang theo thần uy gợn sóng vô biên.

Mưa lửa như đạn pháp không ngừng nện xuống các bãi đá ngầm, nhiệt độ nóng bỏng khiến nước biển bốc hơi dữ dội, toàn bộ hải nhai mây mù tràn ngập.

Tâm thần Tô Dật ngưng tụ, thân hình nhảy lên, Phù Diêu Bách Biến bộ dưới chân bước ra, tránh thoát được mưa lửa phóng xuống.

Trong nháy mắt, thiên địa ở hải nhai biến sắc, hư ảnh chim thần tiêu tán, một luồng khí tức thánh khí như vượt qua Thái Cổ mà tới, phong cách cổ xưa cẩn trọng, thần thánh bá đạo, cửu thiên rung chuyển, đá vụn bị đánh bay phiêu dật mà ra.

Mây trắng mông lung, không quá rõ ràng, Tô Dật ngưng thần nhìn kỹ.

Một bóng dáng nho nhỏ hiện lên ánh lửa trong sương mù đi tới, trên người như viên ngọc trắng sáng long lanh, lóe ra khí tức phong cách cổ xưa.

Đi tới gần mới nhìn rõ ràng, đó là một đứa trẻ khoảng sáu bảy tuổi, tương đối tròn, không hào phóng tráng kiện mạnh mẽ, thân thể mập mạp từ trong hỏa diễm chậm rãi đi ra.

Đứa bé mập mạp như chạm đến yêu khí ngập trời, trên trán, một sự bá đạo sắc bén, khí tức vương giả ngạo nghễ hiển lộ không chút bỏ sót.

Một đứa bé khỏe mạnh kháu khỉnh, bước đi chậm chạm, giống như mới hóa kiếp còn chưa thích ứng kịp bước chân, nhưng mỗi bước đi đều cực kỳ vững chắc, nơi đạp bước kim quang tràn ngập, khe rãnh lan tràn.

- Lão đại.

Một âm thanh non nớt từ thân thể tròn trịa thăm thẳm truyền ra.

- Tiểu Soái?

Trong lòng Tô Dật chấn động, thân ảnh lóe lên đi tới trước người Tiểu Soái.