← Quay lại trang sách

Chương 1514

Bên trong không khí chập chờn, hai bóng người như lợi kiếm đập mạnh vào trong đất, Tư Đồ Mục Dương bị đập ở bên trong hố sâu, mặt sắc trắng bệch, máu tươi ở ngực chảy ra không ngớt, khí tức yếu ớt, ngự phong chiến giáp đã bị oanh kích vỡ nát từng khúc, ánh sáng tiêu tán, dần dần tản đi.

Lúc này, nội tâm Tô Dật lạnh đến cực điểm, đột nhiên Lưu Dương bạo khởi sát chiêu, làm cho Tô Dật bất ngờ, nếu không phải trên người Tư Đồ Mục Dương có ngự phong chiến giáp, lúc này hậu quả khó mà lường được.

Tô Dật tháo dịch dung xuống, lộ ra khuôn mặt mặt tuấn tú lúc đầu, đường nét rõ ràng, chân mày sắc như đao khắc, ánh mắt thành thục thâm thúy, giữa hai lông mày hiện lên một đạo hàn mang, lạnh lùng nhìn Lưu Dương.

Nhìn lại Lưu Dương, sắc mặt cũng trắng bệch, trên người vết máu loang lổ, vô cùng thê thảm, trong con ngươi vẻ kinh hãi vẫn còn hiện rõ, hồn còn chưa tỉnh, chân hạ xuống lảo đảo, ngã xuống mặt đất, miệng thở hồng hộc.

Tô Dật nhìn Tư Đồ Mục Dương, nhanh chóng đến kiểm thương thế cho hắn, Tô Dật lấy từ trong ngực ra một chai linh dịch, chai này hắn mang theo để phòng khi tình huống bất trắc xảy ra cần dùng đến.

Sau khi cho uống linh dịch, Tô Dật đem nguyên khí từ thái hư thâm hải chậm rãi độ vào trong cơ thể Tư Đồ Mục Dương, sắc mặt Tư Đồ Mục Dương thay đổi liên tục, một hơi thở dài phun ra từ bụng hắn, huyết dịch trên người bắt đầu đọng lại, hai mắt nhắm chặt cũng đã hé mở.

- Tiểu sư thúc.

Sắc mặt Tư Đồ Mục Dương co rúm, con ngươi chiến ý lăng liệt hiện ra rõ ràng, yếu ớt nói.

Tô Dật đưa tay lên môi, ý bảo Tư Đồ Mục Dương không cần nói, cứ ngưng thần tụ khí, tiếp tục đem nguyên khí mênh mông cuồn cuộn độ vào bên trong cơ thể, ổn định thương thế nặng nề cho hắn.

Trong lòng Tô Dật hối tiếc không thôi, vốn hắn nên sớm đi động thủ, nhưng sự tiến bộ của Mục Dương khiến Tô Dật vui mừng không ngớt.

- Kha kha, Tô Dật! Quả nhiên là ngươi!

Hai tròng mắt Lưu Dương đầy máu, giương miệng cười lớn, thần tình vặn vẹo, bên ngoài cả người nhuộm đầy máu, giống như phong ma, khi tiếng nói cất lên cổ họng ngòn ngọt, máu tươi trào lên mà ra.

- Phốc phốc!

- Ngươi không nên nói tiếp, mà nên câm miệng lại.

Ánh mắt Tô Dật ngưng trọng, lóe lên vẻ khinh thường nhìn Lưu Dương, quay đầu tiếp tục chữa thương cho Tư Đồ Mục Dương.

- Ngươi đi chết đi! Tô Dật! Ha ha ha!

Lưu Dương nhìn Tô Dật, lúc này không còn sợ hãi, ánh mắt hiện lên vẻ thâm độc.

- Khụ khụ!

Hắn lại phun ra một ngụm máu lớn.

- Vèo.

Trong nháy mắt Lưu Dương ngã xuống, một đạo huyết quang lóe lên, như sấm sét lướt trên khoảng không, nổ tung ầm ầm giữa trời cao, một đóa hoa máu nở đầy trời, kéo dài không tiêu tan!

Đây là Huyết tiễn Huyết Dương tông, chuyên môn dùng truyền tống tin tức triệu tập cho những người đồng môn, lúc đầu đi tuần tra Lưu Dương không nghĩ ra bản thân lại gặp phải Tô Dật, còn bị thiếu niên Nguyên Hư cảnh nhất trọng yêu nghiệt đánh tới nửa sống nửa chết.

Lúc này, Tô Dật vô cùng bình tĩnh, sau khi chữa thường cho Tư Đồ Mục Dương hoàn tất, nhìn hắn ngủ thật say, Tô Dật đặt Tư Đồ Mục Dương nằm trên đất bằng, xoay người chậm rãi đến trước người Lưu Dương.

Lưu Dương vừa thổ huyết, nụ cười lộ ra máu tươi, yếu ớt nói:

-Tô Dật, chờ chết đi, Tất Tôn trưởng lão lập tức tới ngay!

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Huyết dịch Tô Dật cuồn cuộn, nghe được tên Huyết Dương tông cùng Tất Tôn, lửa giận bốc lên tận trời, chân hạ nguyên khí bắt đầu khởi động, hét lớn một tiếng, toàn thân sát ý phun trào, một luồng sức mạnh bành trướng vô cùng truyền ra từ chân Tô Dật.

Hắn giẫm đạp tứ chi Lưu Dương vào trong đất, khe rãnh như mạng nhện trong đất nhanh chóng lan ra kéo dài, lửa giận ngập trời cùng sát ý dọa đến đệ tử Huyết Dương tông bên cạnh kêu gào sợ hãi.

- A!

Lưu Dương bị đạp chỉ còn lại cái đầu trên đất, trong lòng Tô Dật sát ý ngập trời, theo nguyên khí bắt đầu khởi động đánh thẳng tới, trong lòng Tô Dật thanh tỉnh dần dần bị sát ý bao phủ.

Từ khi Liên Minh đại hội diễn ra, Huyết Dương tông không ngừng đùa giỡn hắn, Tất Tôn thì lại thiết kế hãm hại hắn nhiều lần, mãi cho đến khi bí cảnh mở ra, khắp nơi treo giải thưởng bắt hắn, phái ra cường giả Nguyên Tông cảnh truy sát, loại hận thù này tựa như biển lớn.

Huyết Dương tông, tên này khắc thật sâu trong lòng Tô Dật.

- Thiết kế hại ta, phái người đuổi giết ta! Muốn cướp trọng bảo của ta! Hại huynh đệ ta! Giết ngươi! Diệt ngươi! Chém ngươi!

- Ầm...

Nhìn Lưu Dương, lúc này lửa giận trong lòng Tô Dật ngập trời, xông lên không trung, lại có một tiếng động thật lớn, chân hạ sát cơ lạnh thấu xương, lần này hắn không cố kỵ nữa, một lực đạo đáng sợ sinh ra, Lưu Dương bị trực tiếp giẫm vào chỗ sâu dưới lòng đất, nơi đó thâm thúy tĩnh lặng, Lưu Dương đã chết đến không thể chết lại!

- Ầm!

Mặt đất lấy nơi Lưu Dương hạ xuống làm trung tâm, một cái hố sâu to lớn đột nhiên được tạo ra, đá vụn khuấy động, bụi đất tung bay, nguyên khí Hỏa thuộc tính quanh thân Tô Dật tuôn trào, nhiệt độ không khí nóng bỏng không ngừng bốc lên.

- Ùng ùng.....

Dưới uy thế đáng sợ, mặt đất rung động không ngừng, cây cối bốn phía đổ nát, đất rung núi chuyển, cảnh tượng chấn động lòng người.

Bên trong liệt diễm hỏa quang, con ngươi Tô Dật chiến ý dâng trào, như một vòng diệu nhất thực chất bốc lên, quanh thân sát ý vô cùng, giống như một vị thiếu niên sát thần hàng lâm nhân gian, bễ nghễ trước những sâu bọ kiến hôi.

- Ngao ô.

Nhìn khắp bốn phía, mấy tên đệ tử Huyết Dương tông còn lại nhìn ngọn núi hỏa diễm trước mắt cuộn trào mãnh liệt đến hỏng mất, kinh hoảng hiện rõ trong mắt, những thứ đỏ trắng dưới quần xuất hiện, tiếng kêu thảm thiết kinh động Man Yêu Thú bốn phía.

Man Yêu Thú trong rừng núi nơi xa bắt đầu rít gào lui lại không ngừng, trở nên phủ phục, nhanh chóng chạy cách xa chỗ này.

Trong cơ thể Tô Dật khí huyết cuồn cuộn, ánh sáng màu vàng trong mắt bắt đầu khởi động, quanh thân thần vòng bao phủ, lúc này toàn thân Tô Dật được xích quang bao vây, da thịt trắng sáng trong suốt, quanh thân cuồng phong gào thét, trong lúc mơ hồ có tiếng gió Thần Long ngâm trên bầu trời, phát tán uy áp lăng thiên bá đạo hủy diệt, không ngừng khuếch tán ra khí thế kinh người!

Tô Dật chậm rãi bay tới đỉnh đầu mấy tên đệ tử Huyết Dương tông, sợi tóc bay lượn, phồng lên phía sau, như đang nhìn những con kiến hôi phía dưới.

- Xin ngươi, đừng,... đừng có giết chúng ta.

- Đúng vậy, chúng ta cũng không cố ý, đều do tên cẩu tặc Lưu Dương kia.

- Chúng ta sai rồi, đừng có giết chúng ta, đừng có giết chúng ta!

Mấy tên đệ tử Huyết Dương tông nằm rạp trên mặt đất, như đang quỳ lạy một vị thần minh, máu me đầm đìa, cũng không dám dừng lại.

- Muốn trách thì trách các ngươi là đệ tử Huyết Dương tông, kiếp sau nên nhảy vào tông môn tốt hơn.

Nhìn thấy Tô Dật sẽ không bỏ qua chính mình, mấy tên đệ tử Huyết Dương tông quyết tâm liều mạng, trong tay huyết quang ngập trời, ánh sáng tơ máu phóng lên cao, muốn giết chết Tô Dật cho thống khoái!

- Vậy thì ngươi cũng đi tìm chết đi! Ha ha ha.

Mấy tên đệ tử Huyết Dương tông ngoan độc nói.

Cước bộ Tô Dật bước ra, ánh mắt đỏ thẫm không lộ ra dấu vết, khóe miệng nhếch lên nụ cười nhạt.

- Hỏa Liệt Thiên La chưởng!

Thân hình Tô Dật gập lại trong hư không, chân bước về phía trước một bước, tránh thoát mấy đạo ánh sáng huyết sắc, tay vung lên, khí tức Nguyên Hư cảnh cửu trọng hoàn toàn diệt có bảo lưu, nguyên khí Hỏa thuộc tính đỏ thẫm phi nhanh mà ra.

Trong lúc nắm tay co rụt lại đẩy, một đạo khí lãng hỏa diễm như núi như biển từ trong lòng bàn tay Tô Dật lao ra, đây là chưởng pháp Tô Dật lĩnh ngộ từ Yêu Linh chân giải, phạm vi công kích cực lớn.

- Bang bang!

Mấy tên đệ tử Huyết Dương tông nhìn lửa cháy ngập trời từ lòng bàn tay phát ra rốt cục cũng rõ ràng bản thân gặp phải địch nhân đáng sợ thế nào, khí tức bá đạo hủy diệt không ai bằng, mang theo mưa lửa đầy trời không ngừng ăn mòn trên người đệ tử Huyết Dương tông.

- Ta hận! Ta hận!

Tiếng la gào rống giận của đệ tử Huyết Dương vang vọng bên trong mưa hỏa.

Hỏa diễm ngập trời chiếu xuống thân mình đệ tử Huyết Dương tông, còn không kịp vận chuyển nguyên khí huyết sắc ngăn cản, quanh thân nhanh chóng bốc cháy, ầm ầm ngã xuống đất, hỏa diễm vẫn còn tiếp tục cháy hừng hực.

Tô Dật nhìn mấy bóng dáng sụp đổ, ánh mắt lạnh lùng, nhìn Huyết Nguyệt tàn ảnh xa nơi chân trời.

- Huyết Dương tông! Tới đi, ta chờ các ngươi!