← Quay lại trang sách

Chương 1522

Linh Bảo các là nơi giao dịch lớn nhất trong lục(sáu) lục tam châu nhất hải, thông thường đều cung ứng thông đêm nhằm vào người hành tẩu trong thiên hạ, bất cứ lúc nào cũng có thể đổi lấy vật mà mình muốn.

- Ai đó!

Thủ vệ ở cửa đưa ngang khí giới, lạnh lùng quát.

Tô Dật móc thẻ đen ra, đưa qua đưa lại trên không trung, trong ánh mắt là thái độ thờ ơ, đối với đám mắt cao hơn đầu của Linh Bảo các, Tô Dật cũng đã học được cách giả vờ giả vịt.

- Đen... thẻ đen khách quý!

Chiêu này quả nhiên có hiệu quả, trong ánh mắt của thủ vệ hiện lên một tia kinh sợ.

- Ngài chờ chút, ta đi vào bẩm báo Các chủ tới đón đại nhân!

Thủ vệ lập tức sốt ruột vội vàng hoảng sợ chạy vào trong các.

- Ừ!

Tô Dật nhìn không chớp mắt, một tiếng ngắn gọn nặng nề vang lên trong miệng.

Không tới một lát, phía sau thủ vệ có một nữ tử thướt tha mềm mại đi theo, đường cung trên thân thể hoàn mỹ, mắt hạnh trên gương mặt trứng ngỗng, mặc váy tùng la xanh nhạt, chầm chậm đi tới.

Nữ tử tới gần, tu vi Nguyên Hư lục trọng, tuổi ước chừng hai mươi mốt, hai mươi hai, nếu là bên ngoài tuyệt đối là một anh tài khuynh thành.

Bước liên tục nhẹ nhàng, từng làn gió thơm thổi tới, hai tay của nữ tử thả lỏng, tay phải che lên tay trái, hơi khom người, mềm giọng nói:

- Nô gia Vân Hương, phụng mệnh của Ứng đại nhân dẫn Tô Dật công tử vào Các!

- Ngươi biết ta?

Nhất thời Tô Dật giật mình, mình còn chưa tiến vào, Linh Bảo các đã biết mình tới rồi. Công tác truyền tin quả là nhanh chóng.

Vân Hương che mặt cười nói:

- Đương nhiên là biết rồi, công tử thiên kiêu vô song, thẻ đen của khách quý ở lục lục tam châu nhất hải có rất ít, thẻ đen trong Hỗn Loạn vực Linh Bảo các biết rõ ràng, nếu không thì uổng cho danh xưng thông hiểu vũ nội rồi!

Giọng nói của Vân Hương uyển chuyển như u lan không cốc, làm lòng người mềm yếu và cực kỳ thoải mái.

Dứt lời, Vân Hương uyển chuyển đi về phía trước, thi thoảng rẽ ngang, chỉ chốc lát đã dẫn Tô Dật vào trong một đại sảnh.

Tháp cao nơi đặt Linh Bảo tháp xem ra diện tích cũng không lớn, nhưng tầng thấp nhất là phòng khách thì cực kỳ rộng lớn. Bên trong đó có tiếng người huyên náo, người ra kẻ vào tấp nập, bên trong không chỉ có quầy bán hàng của Linh Bảo các mà còn có vô số tán tu lui tới cùng người xuất hành tới bày quầy hàng, có thể tự tiến hành giao dịch, Linh Bảo các chỉ thu phí thủ tục ở trong này thôi.

Vân Hương vừa đi về phía trước, vừa kiên trì giải thích những điều mới lạ với Tô Dật.

Càng đi sâu vào trong, linh khí càng tỏa ra đầy đủ hơn, so với bên ngoài linh khí nông cạn thì nơi đây lại vô cùng đầy đủ. Tô Dật thông qua việc do thám tin tức mà kinh ngạc phát hiện linh khí cực kỳ đầy đủ ở đây không đến từ nhật nguyệt thiên địa.

- Các loại Linh binh đan dược ở đây, còn cả tán tu lui tới, linh khí hội tụ trên người, cho nên so với bên ngoài thì đầy đủ hơn chút, thế nhưng không gian kín này dày đặc như vậy chắc chắn là do bí bảo!

Trong lòng Linh Thiên Tuyết nhẹ nói, lấy tu vi Yêu Hoàng cảnh nhanh chóng có thể nhận ra.

Tô Dật thuật lại lời của Linh Thiên Tuyết cho Vân Hương nghe, trong mắt Vân Hương lóe lên vẻ kinh ngạc.

- Tô công tử có nhãn lực thật là tốt! Trọng thành như thế lực Cửu Tinh thành, bản thân nó là nơi tập trung của thế lực, vì mỗi Linh Bảo các có thể trở thành trung tâm giao dịch của trọng thành, tổng bộ cũng chôn mạch khoáng ở trong tháp cao của chúng ta trong thành, có tầng tầng trấn áp, giáp với linh khí thiên địa, lấy nhật nguyệt kim qua, sở hữu linh khí liên tục không ngừng.

Tô Dật nghe được thì kinh ngạc, Vân Hương tiếp tục từ từ nói.

- Làm như vậy là để thể hiện cho người ngoài thấy tài lực hùng hậu cùng thực lực to lớn của Linh Bảo các mà không dám lỗ mãng, mặt khác, từng thành niên nội bộ Linh Bảo các đều có thể tu luyện trong Linh Bảo tháp, chỉ cần nôp đầy đủ phí dụng hoặc là đệ tử đứng đầu của tông phái đã hợp tác nhiều năm với Linh Bảo các đều có thể dùng lệnh bài của tông môn mà tự do ra vào tháp để tu luyện.

- Rất rất cao!

Tô Dật và Linh Thiên Tuyết đồng thời hô to, ngoại trừ từng mạch khoáng trọng trấn ra chính là việc bảo vệ mạch khoáng trơ trụi là có thể nhìn ra nội bộ của Linh Bảo các có cao thủ nhiều như mây, nhân tài đông đúc.

Linh Bảo các so với Ngự Thiên cung đương đại thì không xê xích bao nhiêu.

Trong lòng Tô Dật rùng mình, nổi lên bóng hình xinh đẹp che mặt bằng lụa trắng trong rừng rậm man Yêu, tư thái vô cùng nhuần nhuyễn, tóc dài đến eo trượt dài trên lưng.

Chính là Lam Nhược Liên trước đây phát cho mình thẻ đen.

Phu nhân năm mươi tuổi mặc váy tơ trắng dài, khí tức trên người thâm sâu, nghe Võ nghi trượng gọi bà ấy là tiên cô, có thể thấy được thân phận địa vị ở Linh Bảo các.

Tô Dật lần nữa phải nhìn nhận lại Linh bảo các, cá lớn nuốt cá bé, bá đạo chí tôn, Bá Vương tông và Tô Dật vẫn còn vô cùng nhỏ bé, phải mau chóng lớn lên.

Trong thời gian suy nghĩ, Vân Hương đã dẫn Tô Dật xuyên qua phòng khách, đi tới một nửa hành lang, đi tới một tòa trai thất, trai thất nằm ở nơi sâu nhất tầng một của Linh Bảo tháp.

Tiến vào trai thất, linh khí càng nhiều hơn, trong trai thất có một bãi đá tràn ngập nguyên khí, ánh sáng chói mắt.

- Không gian truyền tống thạch?

Linh Thiên Tuyết lên tiếng.

- Tô công tử, mời ở chỗ này chờ chút, Ứng đại nhân đang tiếp khách, chờ chốc lát ta sẽ dẫn Tô công tử đi gặp Ứng đại nhân.

Nói xong, Vân Hương xoay người lại lui bước, bước đi nhẹ nhàng đúng như liễu dao hoa tiếu, tiên tư thướt tha, một chốc liền đi xa.

Lúc này Tô Dật gượng cười, nói nhỏ:

- Ngươi nói xem, ta chỉ muốn nói với Ứng các chủ là ta tới mua một bộ y phục, không biết hắn có đánh chết ta không?

- Ha ha, vậy ngươi hãy mua thêm vài bộ, ngươi cũng không thiếu tiền mà!

Đôi mắt đẹp của Linh Thiên Tuyết híp lại, lông chim khom thành một vầng trăng non.

Dáng vẻ của Linh Thiên Tuyết trong tâm hải như không liên quan gì tới mình, nghĩ thầm ai bảo vừa rồi ngươi đùa bỡn ta, bây giờ tới lượt ngươi bị người ta cười!

- Ừm, mới rồi ngươi nói đây là không gian truyền tống thạch à? Phía dưới này chính là mạch khoáng, nhiều năng lượng như vậy, dùng với nhiều chức năng cũng không sao mà, đang quá phô trương rồi!

Trong lòng Tô Dật nghĩ vậy.

- Không phải phô trương, là bởi vì mỗi một tầng nơi này đều tự thành không gian!

Linh Thiên Tuyết bĩu môi một cái, thản nhiên nói.

Trong lòng Tô Dật quả nhiên là căng thẳng, Linh Bảo tháp này nhiều tầng như vậy, mỗi một tầng đều tự thành không gian sao?

Tỉ mỉ suy nghĩ thì cũng đúng, mỗi một tầng của Linh Bảo tháp chứa đồ khác nhau, tỷ như tầng thứ nhất là phòng khách giao dịch, người lui tới phức tạp lại nhiều, tầng thứ hai đặc biệt trưng bày đan dược, tầng thứ ba là các loại pháp khí đạo khí, tầng thứ tư là các loại công pháp đạo pháp, mỗi một tầng đều là bảo tàng, tự tạo thành không gian, không những được phòng bị bọn đạo chích mà còn có thể dễ dàng quản lý, phòng ngừa linh khí hỗn tạp.

- Chỉ là chuyện này cũng quá trâu rồi!

Trong lòng Tô Dật khẽ cười khổ, lúc đầu nghĩ nhân lúc còn chưa trở về tông môn để tới Linh Bảo các đào bảo một phen, mua cho Thiên Tuyết một bộ y phục, cũng không muốn gặp Ứng các chủ gì cả, chuyện này thật đúng là chê cười rồi.

Tô Dật suy nghĩ nhanh chóng, đột nhiên thông suốt.

- Ai, đại ca bảo ta giúp hắn tìm Cửu Chuyển Long Lân thảo! Không biết nơi này có hay không! Lúc nữa hỏi chút vậy.

Rốt cục Tô Dật nghĩ ra một chuyện khác, thứ đại ca muốn tìm thế gian cũng hiếm gặp, vừa lúc để Linh Bảo các hỗ trợ tìm thử.

- Đại ca ngươi? Hắn muốn có Long Lân thảo?

Linh Thiên Tuyết dò hỏi.

Trong lòng Linh Thiên Tuyết nghĩ vậy, tiểu tử giảo hoạt này tuy nhìn qua rất không đứng đắn nhưng giờ nào khắc nào cũng đang nghĩ tới người bên cạnh.

Tô Dật đang muốn trả lời, lúc này phía sau truyền đến tiếng nói lảnh lót như chim hoàng oanh.

- Tô công tử, Ứng đại nhân cho mời!