← Quay lại trang sách

Chương 1540

Tô Dật nghe được những lời này thì nhất thời cảm thấy trên người mình như có lực thiên quân, huyết nhục thân tình, đây là một lợi cam kết trịnh trọng của phụ thân đối với hài của mình.

Quý Thiên Phục nhất thời đứng dậy khom người bái lễ với Tô Dật, phong thái ngay thắng.

Tô Dật nhất thời cực kỳ kinh ngạc, lần trước cứu Hàm Nặc cô nướng ra khỏi Thanh Minh tông, lúc trị liệu cho nàng, Quý Thiên Phục cũng hành đại lễ này, đối với một cường giả, Tô Dật biết điều này có ý nghĩa gì.

Lập tức đỡ Quý Thiên Phục dậy, kinh ngạc hỏi:

- Quý chưởng môn, làm cái gì vậy? Không được!

Mắt Quý Thiên Phục nhìn Tô Dật, vô cùng trịnh trọng nói.

- Tô tông chủ, ta biết hùng tâm của ngươi không ở Hỗn Loạn vực, thời gian ngắn đã có thành tựu này cuộc đời ta cũng hiếm gặp, thế nhưng tiểu nữ, ta không muốn nhìn thấy nó gặp phải bất cứ thương tổn nào, thân thể không được, tinh thần càng không được!

Quý Thiên Phục tiếp tục nói.

- Hải Long bang, Thanh Minh tông cũng làm cho Nặc Nhi phải chịu nhiều đau khổ, Tô tông chủ ngươi nếu thật lưỡng tình tương duyệt với tiểu nữ, sinh tử không thể thay đổi thì ta cũng không ngăn cản, con gái lớn không nhốt trong nhà được, ta không muốn làm Nặc Nhi thương tâm, Tô tông chủ, ngươi xác định ngươi có thể cho Hàm Nặc một tương lai ổn định sao?

Lời nói của Tô Dật hơi chậm lại, vấn đề này hắn không biết trả lời như thế nào.

Gánh nặng trên người Tô Dật rất nhiều, mỗi lần mình cũng phải trải qua sinh tử, Tô Dật hiểu, bản thân tạm thời chưa thể cho nàng một tương lai tốt được.

- Quý chưởng môn, ta không thể đồng ý với ông hoặc với Hàm Nặc cô nương điều gì, thế nhưng ta sẽ hộ tống nàng chu toàn, nếu có yêu cầu gì sẽ không tiếc, người chứ không phải cây cỏ, ai mà có thể vô tình, nhưng ta hiện tại thực sự không có quá nhiều thời gian để suy nghĩ tới tình yêu nam nữ.

Ánh mắt của Tô Dật kiên nghị từ từ nói với Quý Thiên Phục.

- Ta có thể bảo đảm, dù cho ta không ở Hỗn Loạn vực thì cũng sẽ không khiến Hàm Nặc cô nương bị lãng phí thời gian xuân xanh tươi đẹp, cũng sẽ không làm nàng bị thương tâm.

Rốt cục Quý chưởng môn cũng nở một nụ cười trấn an, mấy câu của Tô Dật làm tảng đá lớn trong lòng ông ta được thả xuống.

- Có lời này của Tô tông chủ, Quý mỗ cùng Huyền Kiếm môn vô cùng cảm kích!

- Quý tông chủ nói quá lời rồi!

Lúc Quý Thiên Phục nhắc tới Quý Hàm Nặc thì tràn đầy tình cảm yêu mến từ ái, lúc cha mẹ ta dẫn theo ta chắc cũng như vậy. Trong con ngươi của Tô Dật hơi ảm đảm.

- Thực sự là thay đổi quá lớn rồi!

Lúc này Quý Hàm Nặc đi từ ngoài cửa vào.

- Ha ha ha, vậy về sau con phải thường tới rồi, Nặc nhi!

Quý Thiên Phục trêu ghẹo.

- Hoan nghênh Hàm Nặc cô nướng tới bất cứ lúc nào!

Tô Dật nhẹ giọng mỉm cười nói.

- Thật vậy sao!

Hai tròng mắt của Quý Hàm Nặc sáng bừng, mừng rỡ không thôi.

- Đừng quấy rầy Tô tông chủ người ta nữa, con thường tới, Tô tông chủ lại không thường ở đây, Tô tông chủ, bước tiếp theo ngươi có tính toán gì không?

Quý Thiên Phục vỗ vai của Quý Hàm Nặc, mắt nhìn Tô Dật.

Tô Dật nói dự định ngày mai muốn đi tới Cửu Tinh cốc cho Quý Thiên Phục biết.

Quý Thiên Phục hơi biến sắc, trầm ngâm nói:

- Quả thực muốn vậy sao, Cửu Tinh cốc không phải một nơi tốt.

Thám tử của Huyền Kiếm môn cũng đã sớm báo động tĩnh của Cửu Tinh cốc cho Quý Thiên Phục biết rồi.

- Quý chưởng môn, có gì không? Cứ nói đừng ngại!

Quý Thiên Phục đã chếm cứ nhiều năm ở Hỗn Loạn vực, đối với các thế lực lớn nhỏ ở Hỗn Loạn vực, hay ân oán tông môn gì có nhận thức rất rõ ràng.

Biết mình biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, trước khi tới Cửu Tinh cốc phải chuẩn bị sẵn sàng.

- Tên Thần Diệu này có tâm cơ rất nặng, mặc dù không thường lộ diện nhưng mỗi việc hắn đều rõ như lòng bàn tay, trưởng lão xuất cốc đều phụng lệnh của hắn, mỗi lần đọ sức giữa ba thế lực nhất lưu, Cửu Tinh cốc hắn mặc dù chịu thiệt nhưng cũng là chịu ít thua thiệt nhất.

Nhắc tới Cửu Tinh cốc, vẻ mặt của Quý Thiên Phục đóng băng, ẩn chứa sự kiêng kỵ sâu sắc.

- Trước đó hai vị trưởng lão của Cửu Tinh cốc tới trước mặt bắt ngươi đã rất không tầm thường rồi, nếu không có lý do cực kỳ quan trọng, Cửu Tinh cốc quyết sẽ không làm một việc hạ giá trị như thế.

Tô Dật khẽ gật đầu.

- Trong Cửu Tinh cốc, rừng cây trùng điệp xanh um, hợp thành từ chín sơn cốc, phân ra trên ứng với Cửu Tinh Huyền không trên trời, dưới ứng với thuộc tính ngũ hành. Đệ tử của Cửu Tinh cốc đều tu ngũ hành, dẫn động lực tinh thần, tu luyện mỗi nguyên khí thuộc tính khác nhau đều có rất nhiều người, thiên thời địa lợi nhân hòa, Cửu Tinh cốc chiếm cả, từ trước đến nay lại vẫn luôn khiêm tốn, không thể không phòng.

Quý Thiên Phục ngửa mặt lên trời than thở không ngừng.

Cách nói này của Quý Thiên Phục trước kia Đường Vọng vẫn chưa đề cập tới, nhưng không lâu sau khi mình tới Hỗn Loạn vực, việc này mọi người đều biết.

- Quý chưởng môn, với cái nhìn của ngươi, ngươi có biết Thần Diệu mời ta vào cốc vì chuyện gì không?

- Vô cùng có khả năng có liên quan tới Phong Lôi cốc!

-Cấm địa của Cửu Tinh cốc sao?

Tô Dật nhíu mày, tâm tư nặng nề.

- Ừ, Cửu Tinh cốc tuy khiêm tốn nhưng cũng không phải thần bí khó lường như trong lời đồn, trong đó Phong Lôi cốc là bí mật lớn nhất.

- Xin lắng tai nghe!

- Nghe đồn Cửu Tinh cốc có lão tổ bế quan tu luyện, Cửu Tinh cốc phải thường xuyên phái cường giả thủ quan, dẫn động tinh thần lực, hơn nữa cách mỗi một trăm năm, lão tổ Cửu Tinh cốc sẽ xuất quan, lần trước xuất quan ta mơ hồ nhớ là khoảng hơn bốn mươi năm trước.

- Căn cứ vào Ứng Vô Hưu nói thì đúng lúc đại điển của Linh Bảo các, thời gian rất ăn khớp.

-Bây giờ mới qua bốn mươi năm!

Tô Dật không khỏi nghi ngờ.

- Phong Lôi cốc, mỗi lần lão tổ xuất cốc đều là thời điểm Cửu Tinh Diệu Nguyệt, khi đó thiên lôi trong Phong Lôi cốc là yếu nhất, có một thời gian bị gián đoạn, lão tổ xuất quan vì chỉ điểm cho hậu bối, cũng là chuẩn bị cho lần bế quan tiếp theo.

- Nhưng gần đây, cường giả am hiểu phong thủy trong Huyền Kiếm môn ta đêm xem tinh tượng, hiện tượng Cửu Tinh Diệu Nguyệt hình như sắp xuất hiện rồi.

- Ồ?

Ánh mắt Tô Dật sáng quắc, nhẹ đáp.

- Cho nên vừa nghe nói Tô tông chủ ra khỏi bí cảnh Kim Bằng, Đường Vọng hộ tống một đường, có đề phòng, nên mới đặc biệt dẫn tiểu nữ tới đây.

Chân mày nhíu chặt của Tô Dật hơi giãn ra, bắt đầu mỉm cười, Quý Thiên Phục có thể quan tâm tới mình như vậy làm cho hắn cảm động không thôi.

- Nếu nguy hiểm như vậy, ngươi không nên đi!

Quý Hàm Nặc ở một bên nghe Quý Thiên Phục nói kinh khủng như vậy, rất sợ Tô Dật sẽ lại xảy ra chuyện gì không may.

- Sợ là không được, lần này không thể không đi Cửu Tinh cốc.

Tô Dật bất đắc dĩ lắc đầu.

Cửu Tinh cốc nhiều lần phái người mời, cộng thêm Phong Lôi cốc có dị trạng, trong đó lại có Cửu Chuyển Long Lân thảo mà đại ca cần, Tô Dật có lý do không thể không đi Cửu Tinh cốc.

Quý Thiên Phục nhìn thấy cả, biết Tô Dật không thể không đi nên nhẹ nói với Quý Hàm Nặc:

- Nặc nhi, Tô tông chủ chí ở bốn phương, con cũng không muốn hắn cứ trốn mãi trong Bá Vương tông đúng không?

- Nhưng... nhưng mới ra khỏi bí cảnh nào đó, nghe người trong môn đồn rằng ngươi bị rất nhiều cường giả truy sát, con rất sợ...

Đôi môi thanh tú của Quý Hàm Nặc vểnh lên, nước mắt trong suốt đảo quanh trogn hốc mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn kích động đến đỏ bừng.

- Hàm Nặc cô nương, ta không sợ bọn họ!

Tô Dật an ủi.

- Ta sợ bọn họ! Trong khoảng thời gian này, ta vẫn luôn hoảng sợ.

Nói rồi Quý Hàm Nặc nhỏ giọng sụt sùi khóc, mắt đầy nước làm người ta động lòng.