← Quay lại trang sách

Chương 1542

Chào sư mẫu ạ!

Một tiếng “sư mẫu của Phong Kỳ Nhi làm cho sự tức giận trên mặt Vô Thường tiên tử như băng tuyết gặp xuân, thoáng cái đã bị hòa tan!

- Kỳ Nhi, con tới rồi! Nào, đi qua bên kia với sư nương, đi cùng với lão đầu tử cùng tiểu tử khốn này chả có gì hay, hai chúng ta trở về tiền sơn tâm sự!

Vừa dứt lời liền kéo Phong Kỳ Nhi đi về phía tiền sơn.

Phong Kỳ Nhi nhìn thoáng qua Tô Dật, hắn mỉm cười ra hiệu, nàng liền đi theo Vô Thường tiên tử rời đi.

Hai người từng bước đi xa, Tô Dật lặng lẽ tới sát người Tây Vô Tình, giả vờ thần bí nói.

- Đại ca, sao ngươi lại làm Hàn tỷ tức giận thế?

- Cút cút cút, còn không phải là bởi vì ngươi à!

Tây Vô Tình dùng một tay đẩy Tô Dật ra, phủi bụi trên người một cái, dựng râu trợn mắt nói.

- Ta?

Tô Dật khó hiểu, mình mới tới đây mà!

Sau khi biết hai người bởi vì chuyện gì mà đánh nhau thì Tô Dật cười to không ngừng, cười tới đau cả bụng.

- Đồ hỗn hào, đại ca ngươi suýt chút nữa bị đánh chết, ngươi còn cười ra tiếng, lòng dạ độc ác, cút sang một bên!

Tây Vô Tình nhìn dáng vẻ không tim không phổi của Tô Dật thì càng tức giận hơn.

- Cho dù đánh chết cũng là mưu sát chồng mà, đại ca ngươi không phải đang mừng trộm à!

- Bớt lắm mồm đi, nói chút, ngươi chuẩn bị gì để tới Cửu Tinh cốc, rốt cục là đi với ai!

- Đương nhiên là đều đi rồi!

Tô Dật tràn đầy sự khó hiểu nói.

Chân mày của Tây Vô Tình hơi trầm xuống, yếu ớt nói.

- Cửu Tinh cốc là nơi nào ngươi không biết sao? Còn để cả Tiểu Hàn đi?

Tô Dật nghiêm túc, ánh mắt rung rung.

- Cửu Tinh cốc rõ ràng là vì ta, đại ca ngươi lo cho ta, Hàn tỷ lại lo cho ngươi, vậy dĩ nhiên cũng phải đi rồi, nếu quả thật có gì đó, các ngươi ai cũng sẽ không thể ngồi chờ chết ở Bá Vương tông được, còn không bằng cùng đi.

Tây Vô Tình lặng lẽ suy nghĩ, Tây Vô Tình liền nói một lượt chuyện mới rồi Quý Thiên Phục nói cho Tây Vô Tình biết, ông ấy gật đầu khen.

- Đại ca cũng cho là như vậy sao?

- Ừm, gần đây lúc luyện đan quả thực cảm thấy thiên thời có biến, còn như có phải Cửu Tinh Diệu Nguyệt xuất hiện sớm hay không thì phải tính toán chính xác mới được, xem ra lần này nhất định phải vào Phong Lôi cốc rồi!

- Long Lân thảo đã đồng ý với đại ca, lần này có triển vọng rồi!

- Long Lân thảo để sau, an nguy của tiểu tử ngươi đại ca không yên lòng.

Tây Vô Tình móc bầu rượu ra, ực mạnh vài hớp rượu, tràn đầy lo lắng nói.

- Yên tâm đi, đại ca, ta có bùa hộ mệnh!

Tô Dật thần bí nói.

Tây Vô Tình nhìn hắn, cũng không hỏi tiếp, bảo bối trên người tiểu tử này nhiều quá, ông ấy cũng không thấy có gì lạ.

- Đại ca, trong khoảng thời gian ta không có ở đây, Phong Kỳ Nhi tạm thay mặt đảm nhận trách nhiệm đường chủ Ảnh Đường, lúc này là lúc Bá Vương tông cần dùng người, Phong Kỳ Nhi tâm tính thiện lương, hẳn là sớm nên rèn đúc mới phải, để có thể hiểu được thế thái lòng người,giao Ảnh Đường

Trong lòng Tây Vô Tình dao động, lâm nguy không sợ hãi, đều là nhân tài, Tô Dật quả thực càng ngày càng thành thục.

Sau đó, Tô Dật và Tây Vô Tình trở lại ốc xá ở hậu sơn, Tư Đồ Mục Dương cùng Đường Vọng vẫn đang thảo luận võ đạo.

- Đường trưởng lão, sáng mai chúng ta liền khởi hành, đại ca của ta, Vô Thường tiên tử, còn cả Thanh Hoàng, Âm Minh Nhị Hoàng sẽ cùng đi.

Tuy là nhân số không nhiều nhưng toàn bộ đều có tu vi Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng, đã là đội hình có chiến lực mạnh mẽ nhất Bá Vương tông rồi.

Đường Vọng khẽ gật đầu, trong lòng ngầm hạ chủ ý, nếu như Tô Dật gặp phải bất kỳ chuyện gì, mình có phải liều mạng cũng phải bảo vệ hắn chu toàn.

-Tô tông chủ, được, ta sẽ đi về tông trước chuẩn bị sẵn sàng, đoán chừng tông chủ đã biết ngươi sắp vào cốc rồi. Hai vị đại nhân Vô Tình và Vô Thường đều biết Cửu Tinh cốc ở đâu, ta không cần phải dẫn đường nữa, làm phiền hai vị đại nhân.

Đường Vọng ôm quyền hành lễ với hai người.

Hai người cũng liên tiếp gật đầu ra hiệu.

-Ta nữa ta nữa!

Tư Đồ Mục Dương hơi nóng nảy nói.

- Ngươi còn chưa quay lại Thần Kiếm môn à!

Tô Dật giả bộ tức giận nói.

Tư Đồ Mục Dương chu miệng, trên khuôn mặt ngây thơ hiện lên sự sốt ruột, đỏ mặt tía tai nói.

- Ta đây ra ngoài lang bạt thiên địa với tiểu sư thúc công người, cái gì cũng chưa được thấy, nếu không cho ta đi giúp người, ta sẽ không trở về!

Tư Đồ Mục Dương vỗ hai tay lên ngực, vô cùng không vui nói.

Tô Dật lắc đầu gượng cười, tên tiểu tử này cũng là một tên nhóc siêu bướng bỉnh, Phong Lôi cốc nguy hiểm trùng điệp, đồng thời có lợi ích cực kỳ lớn khi tu luyện, rất có ích lợi với việc tu hành sau này.

- Đến Cửu Tinh cốc rồi vạn sự phải nghe ta sắp xếp, đừng có tự ý hành động.

Tô Dật bất đắc dĩ thỏa hiệp.

- Được! Giống đại hội Vạn Kiếm vậy, tiểu sư thúc công chúng ta lại đi cướp một lượt!

Tư Đồ Mục Dương nhất thời vui vẻ, có thể lần nữa kề vai chiến đấu với Tô Dật chính là chuyện trước tới nay Tư Đồ Mục Dương khát vọng nhất.

- Vạn sự nghe ta chỉ huy! Cửu Tinh cốc, thế lực nhất lưu của Hỗn Loạn vực! Xảy ra chuyện gì cũng không có Tư Đồ trưởng môn tìm chúng ta đâu!

Nhất thời thần sắc của Tư Đồ Mục Dương nghiêm túc, nói:

- Tiểu sư thúc công, ta biết rồi!

Sau đó, Tô Dật để mọi người tự về nghỉ ngơi, chuẩn bị chu đáo để ngày mai tới Cửu Tinh cốc.

Sau khi cáo từ thì Đường Vọng đã hóa thành một vệt sáng, biến mất ở phía xa.

Tô Dật thì trở lại tiền sơn, sắp xếp những chuyện cuối cùng ở Bá Vương tông, phân phó Hoàng Kiện tăng cường độ cùng quy mô huấn luyện cho Võ Đường, bảo đệ tử của Bá Vương tông nhanh chóng dung nhập vào việc xây dựng Bá Vương tông, vứt bỏ tác phong phân tán lúc còn là tán tu.

Giao một bộ phận linh dược trồng trong không gian thần bí cho Lôi Vân Hạc. Lôi Vân Hạc nhất thời đại hỉ, linh dược trồng trong không gian thần bí không chỉ có dược hiệu hoàn mỹ, khi tiến hành chăm chút lần hai cũng sẽ tốt hơn linh dược bình thường nhiều.

Đồng thời xem qua một lần kế hoạch tích phân mà Kim Đường nộp lên, yêu cầu mỗi đệ tử phải ra ngoài du lịch rèn luyện, thông qua việc nhận nhiệm vụ để hoàn thành mục đích mở rộng danh tiếng trong Hỗn Loạn vực.

Buổi tối, Tô Dật, ở trong phòng mình lại lần nữa tiến vào không gian thần bí. Một luồng linh khí dày đặc lần nữa tỏa ra, Tô Tiểu Soái vẫn đang hôn mê bên bờ Linh Dịch tiểu trì.

Quanh thân thần huy phát sáng, trên cơ thể nho nhỏ, hỏa hồng phù lục thần bí không ngừng tỏa ra ánh sáng thánh khiết. Thân thể của Tô Tiểu Soái sáng bừng tựa như một tên nhóc làm từ ngọc.

Tô Dật sờ cái đầu mập mạp tròn tròn, thuận tay cầm hai cái bình trống lên múc linh dịch nhẹ đút vào miệng Tô Tiểu Soái, sau đó tiếp tục đổ đầy hai bình linh dịch.

- Ngươi lấy cái này làm gì?

Linh Thiên Tuyết khó hiểu hỏi.

- Chuẩn bị thôi!

Tô Dật cười nhẹ.

- Ngươi ở trong này thật sự có thể nhanh chóng khôi phục sao?

Trong mắt Tô Dật có ánh sáng ngầm di chuyển.

- Ừ, ở đây linh khí mạnh mẽ dày đặc, tàn hồn của ta sẽ khôi phục nhanh hơn. Ngươi hy vọng ta có thể nhanh chóng khôi phục sao?

Linh Thiên Tuyết không biết mình tại sao lại đột nhiên nói một câu như vậy.

- Dĩ nhiên! Chỉ khi ngươi khôi phục, ta mới có thể gặp được ngươi!

Hai mắt Tô Dật như đuốc, nói một cách tự nhiên, vừa nói vừa khoanh chân ngồi xuống.

- Ngươi đều đối với tất cả mọi người như vậy sao?

Trong đôi mắt thanh lệ tinh tế của Linh Thiên Tuyết có tinh quang lóe lên.

- Hôm nay ngươi nói cứ là lạ, ngươi tự bạo tinh đan cứu ta, ta vẫn luôn thấy khó chịu trong lòng, đương nhiên phải trợ giúp ngươi khôi phục rồi.

- Thì ra là vậy?

Giọng của Linh Thiên Tuyết khẽ run, mang theo một tia thất vọng khó nắm bắt.

- Ừm? Không phải sao?

- Nhanh điều tức đi! Ta muốn khôi phục, ngày mai còn có chính sự.

- Được!

Tô Dật cũng không nhiều lời nữa, hết sức chuyên chú ngồi điều tức, trên người có ánh sáng nguyên khí của bốn thuộc tính bắt đầu khởi động, toàn bộ không gian thần bí được chiếu sáng rạng rỡ.