← Quay lại trang sách

Chương 1562

Bóng người Sư Tố Tố hơi lung lay rồi biến mất tại chỗ, chớp mắt đã xuất hiện ngay trước mặt Tô Dật.

- Ông!

Ánh sáng lam trên bàn tay bộc phát, vang lên tiếng ồ ồ, hai chưởng đánh lên chồng lên nhau sau đó quét ngang, trực tiếp chấn vỡ gợn sóng không gian, ầm ầm đánh lên kim quang hộ thể quanh người Tô Dật.

- Hí!

Phong Linh Kim Hoàng Điểu thét vang một tiếng kinh sợ trời đất, vang vọng khắp phòng, theo ánh sáng lam từ lòng bàn tay loé lên, kèm theo gió bão tấn công lên kim quang.

Kim quang hộ thể bị trùng kích, tạo ra một vết cắt sâu trong không khí, không gian xung quanh rung chuyển, tạo thành từng đợt gợn sóng, khí lưu tán loạn bạo ngược, cuối cùng kim quang căng chặt như dây đàn rồi dội ngược.

Tiếng leng keng vang lên trong trời đất, âm vang mãi không ngừng.

Nhưng căn nhà bằng Phù Ngân Mộc tạo thành lại không hề có vết tích hư hại, điều này làm cho Tô Dật hơi ngạc nhiên.

- Gào gừ!

Một tiếng rồng ngâm già nua bỗng nhiên vang lên trong ánh sáng lam, tràn ra từng đợt Thánh Minh Khí phảng phất như từ Thái Cổ truyền đến.

- Ầm!

Bỗng nhiên, khoảng không gian nổ tung, tia sáng tràn ngập căn phòng, óng ánh khắp mọi nơi, chỉ có khí tức nhàn nhạt vẫn di động phập phồng, kèm theo uy áp bá đạo,như muốn trấn áp thái cổ, ngạo thị thiên địa.

Cả người Tô Dật vẫn không nhúc nhích, hai chân đứng vững như Thái Sơn, nhục thân trên người tỏa ra kim quang rực rỡ, khuỷu tay, đầu gối còn có long văn mơ hồ hiện ra, trục xuất lam quang của Sư Tố Tố ra ngoài.

Cả người đều tỏa sáng, phát tán ra từng gợn sóng, ánh sáng càng ngày càng chói mắt, trong cơ thể Tô Dật không ngừng vang lên tiếng sấm nổ rền.

Mà nhìn lại Sư Tố Tố, nàng đã ngã ra xa mấy trượng, vừa rồi bị kim quang hộ thể bắn ra, Sư Tố Tố như một chiếc bao tải rách bị quăng ra ngoài, khóe miệng chảy ra máu tươi.

- Tố Tố!

Ngụy Hồng thu liễm nguyên khí, hắn nhảy lên, phi người nhanh chóng đến trước mặt Sư Tố Tố.

Lúc này, Sư Tố Tố đã nằm rạp trên mặt đất, hai mắt dại ra, trong đầu vẫn nhớ lại một chưởng vừa rồi, nàng không thể tin được rằng mình sẽ thua.

Tô Dật chỉ cao hơn mình ba cấp, sao có thể mạnh như vậy được!

- Tố Tố, muội không sao chứ?

Ngụy Hồng thân thiết nói, sau đó nhanh chóng độ nguyên khí vào trong cơ thể Sư Tố Tố.

Khuôn mặt xinh đẹp của nàng hiện lên chút huyết sắc, bỗng nhiên trong ngực nguyên khí cuồn cuộn, phun ra một ngụm máu tươi.

Khuôn mặt Sư Tố Tố vừa bình phục được một chút nay lại trắng bệch như tờ giấy.

Kim quang quanh người Tô Dật dần dần biến mất, hắn hoạt động tay chân một chút, sau đó từ từ đi đến bên người Sư Tố Tố.

- Ta thua.

Nói xong, khuôn mặt Sư Tố Tố hiện lên sự tuyệt vọng, nàng thở dài, trong lòng hiểu rất rõ, bây giờ nàng đã thua thật rồi, hơn nữa còn thua một cách thảm hại.

- Tô tông chủ, tài nghệ của Tố Tố không bằng người, Thương Vân Điện chịu thua!

Sắc mặt Ngụy Hồng trầm xuống, mặc dù hắn đã biết kết quả từ trước, nhưng khi mở to mắt nhìn đệ nhất thiên kiêu Thương Vân Điện không đến gần được cả đối thủ, trong lòng vẫn rất chua xót.

Thua như vậy là đường đường chính chính, không hề có dáng vẻ kệch cỡm.

Thua một lần, cũng là mặt mũi Thương Vân Điện thua cuộc, lần thua này cũng trở thành tâm kiếp của Sư Tố Tố.

Sợ rằng sẽ có tâm ma, ảnh hưởng lớn đến tu luyện sau này.

Hơn nữa, bản thân bị thương nặng như vậy, còn chưa biết sẽ ảnh hưởng thế nào đến đại điển Phong Lôi Cốc ngày mai.

Ngụy Hồng thở dài, không ngờ rằng sẽ có kết cục như thế.

Nhìn khuôn mặt kiều diễm của Sư Tố Tố, Tô Dật trầm ngâm chốc lát, sau đó mở miệng nói.

- Hai chúng ta đều có nguyên khí thuộc tính Phong, cộng thêm lực lượng nhục thân của ta nữa, ngươi không thể đến gần ta cũng là chuyện bình thường, Sư cô nương, ngươi đừng nghĩ nhiều!

Nghe vậy, Sư Tố Tố ngạc nhiên ngước đầu nhìn Tô Dật.

Tình trạng của Sư Tố Tố bây giờ rất hỏng bét, khí tức nàng hỗn loạn, nguyên khí trong cơ thể xao động không ngừng, rất khó để khôi phục tổn thương một cách nhanh chóng được.

Nhưng Tô Dật từng lấy được mấy chai linh dịch từ trong không gian thần bí, hắn đưa một chai ra.

- Rộng rãi thế, đưa cho người ta một chai luôn?

Giọng nói mềm mại của Linh Thiên Tuyết vang lên, giống như tơ lụa truyền vào thức hải Tô Dật.

Tô Dật cũng hiểu một chai linh dịch này có giá trị lớn thế nào, cả toàn bộ Cửu Tinh Cốc sợ rằng cũng không thể tìm ra linh dịch có hiệu quả tốt như thế.

Nhưng đại điển Phong Lôi Cốc này không thể so với bình thường được, Thương Vân Điện bắt buộc phải kết minh với Bá Vương Tông.

Nhưng nếu hắn và Sư Tố Tố vẫn như nước với lửa, vậy thì khó có thể mà tồn tại cùng nhau.

Nếu hắn có thể xóa bỏ ân oán với Sư Tố Tố, nếu lần đó không phải do Sư Tố Tố cản đường hắn, có lẽ Tô Dật đã thu hoạch được cơ duyên lớn hơn rồi.

Chỉ mong Sư Tố Tố không cản trở đã là may mắn lắm rồi.

Như đã nói, dù sao hắn cũng lấy Huyết Ma Sát Thần Kiếm của nàng, bây giờ Huyết Ma Sát Thần Kiếm vẫn còn nằm trong không gian thần bí.

Nó đã từng cùng mình trải qua nhiều chiến dịch lớn nhỏ, cho hắn sát ý nhiều lần, thần bí khó lường, một chai linh dịch đổi một linh binh như thế, đúng là giao dịch không lỗ.

- Bảo vật!

Mắt của Ngụy Hồng và Sư Tố Tố sáng lên, vết thương của Sư Tố Tố rất nặng, Ngụy Hồng cũng không nhiều lời, rót bình linh dịch vào trong miệng Sư Tố Tố.

Nhìn Sư Tố Tố uống linh dịch, khuôn mặt dần có huyết sắc.

Thấy sắc mặt nàng bình thường trở lại, khuôn mặt Ngụy Hồng cũng hoà hoãn xuống, Tô Dật trịnh trọng nói.

- Ta tin rằng cô nương cũng biết giá trị của bình linh dược này, mong rằng ngươi sẽ bỏ qua sự thù hằn giữa chúng ta, xem như là dùng kiếm trao đổi!

Nguyên khí trong cơ thể Sư Tố Tố không ngừng vận chuyển, bây giờ nguyên khí còn tán loạn khắp nơi, nghe được lời nói của Tô Dật, Sư Tố Tố không biết trả lời như thế nào.

Tô Dật thở dài một hơi, nhìn hai người Sư Tố Tố và Ngụy Hồng, dù sao mình là nam nhân, vẫn nên dùng đại cục làm trọng, hắn trang nghiêm nói.

- Sư cô nương, thật xin lỗi!

Ngụy Hồng nghe vậy ngẩn ra, Sư Tố Tố càng là ngây người tại chỗ, môi khẽ nhếch.

- Ngươi...

Mày kiếm của Tô Dật nhướng lên, sắc mặt nghiêm túc, chững chạc mở miệng.

- Sư cô nương, ta Tô Dật cũng là một nam nhân đỉnh thiên lập địa, ta biết sự quan trọng của danh tiết đối với nữ nhân, nhưng chưa làm thì chưa làm, ta sẽ không làm ô nhục danh tiếng của cô nương, nếu những lời vui đùa trước đây quấy rầy đến ngươi, vậy thì bây giờ Tô Dật ta xin lỗi cô nương.

Vừa dứt lời, Tô Dật thi lễ thật sâu với Sư Tố Tố.

Ngược lại sắc mặt Sư Tố Tố có chút ngượng ngùng, khuôn mặt lạnh lẽo bỗng trở nên cứng ngắc.

Thì ra người này không đáng ghét đến vậy, đứng yên cho nàng đánh ba chưởng, còn cho nàng bậc thang đi xuống, bảo vệ bản thân nàng không bị thương, thái độ của Sư Tố Tố đối với Tô Dật đã có sự thay đổi.

Sư Tố Tố hít một hơi, ánh mắt dần dần trở nên ôn hoà, nhẹ nhàng thở ra mùi đàn hương trong miệng.

???!