← Quay lại trang sách

Chương 1599

Tuyệt đối không thể!

Nghĩ tới nghĩ lui, Tô Dật vẫn cự tuyệt phương pháp của Linh Thiên Tuyết, vì nó thực sự quá mạo hiểm.

Nếu như lấy sinh mệnh của Linh Thiên Tuyết làm tiền đặt cược, Tô Dật là vạn lần không đồng ý, hắn không muốn Linh Thiên Tuyết lại có bất kỳ sơ xẩy nào, cho dù là nhỏ nhất.

- Ta không thể cược, nếu như ngươi có sơ xuất gì, ta tình nguyện bị vây chết ở chỗ này!

Linh Thiên Tuyết thở dài, biết tính khí quật cường của Tô Dật lại tới rồi.

Nàng đã cảm động lại bất đắc dĩ, hai người thật lâu không nói gì, bầu không khí như rơi vào hầm băng.

Hai mắt Tô Dật vô thần, trong đầu nhanh chóng vận chuyển, suy tính biện pháp khác thoát đi, thanh âm như mộng như ảo lại truyền vào tai.

- Tô Dật, ngươi chưa thử qua làm sao biết được, ngươi mới vừa nói tin tưởng đồng bạn của mình, đều là lời nói dối sao?

Tô Dật chau mày, quyết định này, hắn không dám tùy tiện làm.

- Ta...

Nhìn Tô Dật do dự, Linh Thiên Tuyết làm khuyên bảo sau cùng, hết thảy đều căn cứ vào tín nhiệm của nàng với Tô Dật.

- Cho dù là một chút hy vọng, chúng ta cũng không thể buông tha, đây là ngươi nói! Ngươi phải chứng minh cho ta xem, chứng minh cho thủ hạ Yêu Hoàng của mình xem! Được không?

Trên khuôn mặt Linh Thiên Tuyết hơi có chút kích động, hiện ra rặng mây đỏ.

Đi vào nơi này, là Linh Thiên Tuyết nhờ cầy, nếu để cho Tô Dật hãm sâu khốn cảnh, là sự tình Linh Thiên Tuyết không muốn nhìn thấy, tính cách kiên nghị làm cho nàng không muốn thiếu ân tình của người khác.

Kỳ thực còn có một giọng nói ở trong lòng Linh Thiên Tuyết, mà Tô Dật vĩnh viễn sẽ không nghe được.

- Tô Dật, ngươi biết không, nếu như không ra được, ta tình nguyện hóa thành một bộ phận linh hồn của ngươi, cùng ngươi vượt qua U Minh dày vò, cũng không muốn nhìn ngươi cô độc chết đi.

- Tích đáp, tí tách!

Thanh âm nưới nhỏ giọt không ngừng rơi xuống, giống như thời gian từng giây từng phút chảy qua ở trong lòng Tô Dật.

Hắc ám như mực, tâm tình của Tô Dật cũng u ám theo, khuôn mặt anh tuấn chứa đầy vẻ u sầu.

Nhìn khuôn mặt kiên nghị của Dương Minh, lại nghe Linh Thiên Tuyết khuyên bảo, Tô Dật suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn, biết không thể lại ngồi chờ chết như thế.

Vì cam đoan an toàn, Tô Dật bài trừ tất cả tạp niệm, tỉ mỉ suy ngẫm tất cả tâm đắc về Thiên Yêu Cổ Kinh mà tông chủ đời trước hao hết tâm tư lưu lại.

Sau khi đạt được nó, Tô Dật vẫn luôn vận dụng công pháp công kích trong Thiên Yêu Cổ Kinh, mà không có thời gian triệt để tìm hiểu Thiên Yêu chi tượng.

Áo bào Tô Dật run lên, bắt đầu vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, trên người tản ra xích quang nhàn nhạt, khí tức uy áp tràn ngập cổ động.

Trong đầu bắt đầu chăm chú tìm đọc nội dung tương quan tới Thiên Yêu Cổ Kinh, theo thâm nhập nghiên cứu, khí tức trên người Tô Dật cũng theo đó nổi lên sóng gió.

Trong đầu cuồn cuộn, chấn động không hiểu.

- Thiên Yêu chi tượng, là vạn thú chi tượng, vạn thú chi tượng, là tạo hóa chi tượng, tạo hóa chi tượng, chính là thiên địa nhân, thiên địa hùng hậu, vạn vật hóa thuần...

⚝ ✽ ⚝

Lúc trước Tô Dật chỉ hấp thu linh hồn người khác để cho mình sử dụng, cho tới bây giờ chưa từng nghĩ phải phân giải linh hồn ra, giao quyền chủ đạo cho người khác, lợi dụng đặc điểm của Thiên Nguyên Yêu Hồn.

Tô Dật tỉ mỉ tìm đọc, lại như phát hiện một chân trời mới.

- Thế là thiên, lực là địch, Linh dưỡng Nhân, thiên thành thế, lực theo lên, Người thành Linh Tổ!

- Người thành Linh Tổ, Thiên Yêu chi tượng lấy Ngũ Hành thay đổi, hấp thu lực lượng Tinh Đấu, thuận Âm Dương chi lý, cầu thiên địa nhân hợp nhất, nơi đây linh khí thiên địa tràn đầy, không gian phong bế không có ngoại lực, ta và Thiên Tuyết Âm Dương tương hợp, lại tâm linh tương thông, điều kiện thiên địa nhân đều đủ, mặc dù không thử qua linh hồn phân giải, nhưng không có ý nghĩa sẽ thất bại!

Nghĩ đến chỗ này, Tô Dật xem kỹ Thiên Yêu Cổ Kinh, mới hơi có chút yên tâm.

- Ta là Linh Tổ, có gì không thể, thiên không thuận ta, ta liền nghịch thiên!

Trong sát na đó, Tô Dật mở mắt, quanh người bao phủ ở trong ánh sáng thần bí, nguyên khí như sóng, lấy Tô Dật làm trung tâm lan tràn ra xa.

Tô Dật nhếch môi, hàm răng phảng phất như bị cắn đứt, cuối cùng rống một tiếng.

Hai tay hắn nắm chặt, đã quyết định chủ ý, trong mắt phảng phất như có hỏa diễm phun trào, chân phải hung hăng dẫm lên mặt đất.

- Tới! Thiên Tuyết, ta tin tưởng ngươi! Đến, dùng lực lượng của ta đi!

Nhìn Tô Dật quyết định, lần nữa khôi phục cương nghị quyết đoán như dĩ vãng, trong lòng Linh Thiên Tuyết không khỏi hiện ra tiếu dung.

Thời khắc này, nàng cực kỳ tín nhiệm Tô Dật, chính như nàng tin tưởng mình nhất định có thể thành công vậy.

Khí tức toàn thân buông lỏng Tô Dật bảo Dương Minh lui về sau, Dương Minh cung kính lui sang một bên.

Tô Dật chậm rãi vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, đồng thời từ từ thôi động Thiên Nguyên Yêu Hồn.

Năng lượng bốn phía như bị cái gì hấp dẫn, đều tụ về phía Tô Dật.

Thiên Nguyên Yêu Hồn đã thành hình giống như thái dương, tản ra ánh sáng chói mắt, lúc này như có linh hồn nào đó tiến vào linh hồn của mình.

- Thiên Tuyết, là ngươi đi vào sao... Thật thoải mái!

Tô Dật lẩm bẩm, mỉm cười nhắm mắt lại.

Tô Dật nhắm mắt lại, loại cảm giác này cực kỳ kỳ diệu, không giống như cảm giác toàn thân mềm yếu, mà là linh hồn an nhàn và tự nhiên.

So với lúc trước hấp thu linh hồn, nguyên lai cảm giác có linh hồn chủ động dung hợp là thoải mái như vậy.

- Ừm ân, ngưng khí tụ thần, đứng đắn một chút!

Thanh âm của Linh Thiên Tuyết giống như thanh tuyền làm dịu linh hồn của Tô Dật, nghe Tô Dật lẩm bẩm, khuôn mặt không khỏi đỏ bừng.

Thần sắc của Tô Dật rung lên, cảm thụ linh hồn của Linh Thiên Tuyết tiến đến.

Vừa mới vào, Tô Dật liền giao quyền khống chế Thiên Nguyên Yêu Hồn cho nàng, hồn quang sáng rõ, chỉ thấy năng lượng của Thiên Nguyên Yêu Hồn nhanh chóng tăng cường, quang mang bắt đầu khởi động.

Năng lực hấp thu linh hồn là độc hữu của Thiên Nguyên Yêu Hồn, hắn phải phòng ngừa xảy ra bất trắc.

Tô Dật chủ động giao quyền khống chế Thiên Nguyên Yêu Hồn cho Linh Thiên Tuyết, một bên lại chủ động kiềm chế Thiên Nguyên Yêu Hồn, cẩn thận bảo vệ Linh Thiên Tuyết không bị thôn phệ.