Chương 1649
Đột nhiên mất trọng tâm làm cho tất cả mọi người cả kinh thất sắc. Tô Dật vận chuyển lực lượng, ổn định thân hình, đồng thời vỗ về Bạch Giao Thần.
- Bình!
Linh thức theo dõi, mày kiếm nhướng lên. Lực lượng linh hồn nhạy cảm như xúc giác lan ra, trong chớp mắt liền có thể cảm giác được ở phụ cận có một tàn hồn to lớn!
- Là ai! Cút ra đây!
Tô Dật quát, thần sắc nghiêm nghị, sát ý hiện lên.
Người tới mặc trường sam màu trắng, có bốn người đi theo sau lưng, mắt nhìn Tô Dật, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
- Rất tốt, Tô Dật, ta nghĩ ngươi sẽ tới chậm hơn! Xem ra ta vẫn đánh giá thấp ngươi! Cũng có thể là mấy gia hỏa kia quá phế vật!
- Tử Phong sư huynh bảo chúng ta chắn Tô Dật ở phía ngoài! Không cho phép hắn đi xuống tới 7000 thước!
- Sư huynh, không nên nhiều lời với hắn! Nhanh chóng giết chết hắn! Như vậy Tử Phong sư huynh đáp ứng chúng ta có thể thực hiện rồi!
Thì ra trước mắt cũng là đệ tử Ngự Thiên Cung, vừa rồi chính là bọn hắn công kích.
- Tử Phong? Rất lợi hại sao?
Tô Dật lần đầu tiên nghe thấy cái tên này.
Bỗng dưng, Thiên Trường lộ ra sát ý, thấp giọng nói với Tô Dật:
- Tử Phong là người đứng đầu trong đám đệ tử Củng Khuyết Hồ, tu vi đã vượt qua phần lớn đệ tử thân truyền, vẫn muốn ở trong Ngự Thiên Hồn so tài lấy được thành tích cao, không nghĩ tới sau lưng đều là hắn chỉ điểm!
- Nhưng ngay cả hắn cũng không vào được 7000 thước sao?
Thiên Trường nghi ngờ, có chút không hiểu.
Nghe được lời này, trong lòng Tô Dật dâng lên vô số ý nghĩ, xem ra con đường sau đó càng không dễ đi, không chỉ có uy áp linh hồn, còn có vô số chướng ngại.
Nếu muốn thực hiện lời hứa với Quân Hạo Thiên và ước định với Đoan Mộc Tiểu Mạn, trước tiên phải đánh ngã những đệ tử Ngự Thiên Cung này đã!
Tô Dật cười lạnh, sát ý nổi lên:
- Hừ, ta ghét nhất không phải tiểu nhân, mà là chó bên cạnh tiểu nhân!
- Tô Dật tiểu tạp chủng, đừng có ngông cuồng!
Lực lượng linh hồn quanh người tên đệ tử Ngự Thiên Cung cầm đầu kia phun trào, bốn phương tám hướng xuất hiện hô ứng.
Trong nháy mắt, phía sau, bên trái, bên phải đều xuất hiên ba đội ngũ, tổng cộng bốn đội ngũ, toàn bộ đều là Ngự Hồn Sư tham gia ngự hồn loạn đấu, nhưng lại ở nơi này cản trở Tô Dật.
Sau lưng mỗi người đều tuôn ra hư ảnh tàn hồn mạnh mẽ, trong phút chốc tạo thành thế bao vây bốn người Tô Dật.
- Các ngươi muốn làm gì?
Thiên Trường âm lãnh hỏi.
- Thiên Trường, đừng tưởng ngươi là đệ tử thân truyền thì chúng ta sẽ bỏ qua cho ngươi, muốn luyện đan, trước qua cửa ải của chúng ta đã!
Đệ tử Ngự Thiên Cung vừa rồi quát lạnh một tiếng.
- Chuyện gì xảy ra! Các ngươi lại thật liên hợp đối phó chúng ta? Huynh đệ đồng môn ngươi cũng muốn đối phó, bệnh tâm thần sao!
Trong lòng Thiên Trường giận không kiềm được.
Nhìn hai bên xa xa, một vài đệ tử Ngự Thiên Cung đã bắt đầu luyện đan, luyện khí, giống như không nghe không thấy sự tình bên này, Thiên Trường muốn rách cả mí mắt.
- Những người này rốt cuộc là bị ai sai khiến! Không ngờ lại dám ở chỗ này nội đấu! Quả thực là gan to bằng trời!
Thiên Trường gầm lên.
Tiếng cười lạnh nổi lên bốn phía, đệ tử Ngự Thiên Cung gọi ra khoảng chừng vài chục tàn hồn. Năng lượng của tàn hồn tạo thành lốc xoáy năng lượng khổng lồ. Bên trong lốc xoáy, một cổ uy áp to lớn đến chấn nhiếp thiên địa tràn ngập ra.
Trong nháy mắt, Tô Dật điều khiển Bạch Giao Thần xé ra một lỗ hổng, từ trong tàn hồn trận như thiên la địa võng, hóa thành một đoàn ảo ảnh màu trắng xông ra.
- Ầm!
Hai tay Tô Dật nắm chặt, năng lương thủy thuộc tính bạo phát ra. Toàn bộ Đoạn Kiếm Hải lắc lư kịch liệt giống như động đất, năng lượng đáng sợ nổ tung, băng tinh như rồng. Năng lượng thủy thuộc tính đóng băng mấy tàn hồn yêu thú phóng tới trước mắt, đồng thời gào thét giết về phía mấy tên đệ tử Ngự Thiên Cung kia.
- Xì xì!
Xuyên thấu qua băng tinh, có thể rõ ràng nhìn thấy diện mạo của mười mấy tàn hồn, không ngờ lại là Thiết Giáp Tê Ngưu với ánh mắt hung hãn, gót sắt to lớn giống như cây cột.
Không ngờ Tô Dật lại xé rách hồn trận, còn đả kích tàn hồn, đệ tử Ngự Thiên Cung cùng kêu lên:
- Tô Dật, ngươi muốn chết!
Bốn đội ngũ đồng thời biến hóa thủ ấn, dưới một tiếng quát nhẹ, lực lượng linh hồn màu xanh bộc phát ra.
Hư ảnh ngưng kết, tàn ảnh trong nháy mắt bổ nhào ra, vài chục con Thiết Giáp Tê Ngưu gầm thét, gót sắt đạp một cái. Toàn bộ nước biển đổ xuống y hệt như động đất, hung hăng càn quét về phía Tô Dật.
- Sưu sưu sưu!
Lực lượng ngập trời phóng lên cao, mang theo vô số mũi tên nước. Huyết Xỉ Cuồng Sa so sánh với những Thiết Giáp Tê Ngưu này, căn bản không phải là một tầng thứ.
Mười mấy con Thiết Giáp Tê Ngưu toàn thân xanh mực, cùng nhau gầm thét, cự giác giống như thần binh. Lân giáp như sắt thép bao trùm quanh người, thân thể to lớn từ các phương hướng nhanh chóng tới gần, làm Đoạn Kiếm Hải rạn nứt ra vô số khe hở.
- Grừ ừ ừ....
Kình khí kinh khủng càn quét, đệ tử Ngự Thiên Cung đồng thời thôi thúc lực lượng linh hồn, Thiết Giáp Tê Ngưu phát ra thanh âm phù phù phù, sau đó ở trên không trung hóa thành một đoàn tàn ảnh đen thui, thời điểm xuất hiện lại, đã sắp đến trước mặt Tô Dật.
Thiết giác giống như mũi tên to lớn, lần nữa hiện ra thế vây kín Tô Dật. Quanh người Tô Dật xuất hiện vô số vết nứt không gian, lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy lan tràn tới.
- Tốc độ thật nhanh!
Tô Dật giật mình, hoàn toàn không ngờ tàn hồn của Thiết Giáp Tê Ngưu lại nhanh chóng như vậy.
Thiên Trường và Hàn Vũ Nhu cũng không yếu thế, đồng thời đánh ra hai đạo lực lượng, ngăn cản Thiết Giáp Tê Ngưu.
- Cộc cộc!
Xung quanh cuốn lên sóng nước, nhưng chỉ nghe được tiếng vang trầm nặng, mà không thấy tàn hồn Thiết Giáp Tê Ngưu có bất kỳ trì hoãn nào.
Hàn Vũ Nhu kinh ngạc, công kích vừa rồi giống như đánh vào trên thiết thạch, căn bản không có phản ứng chút nào.
- Chúng không phải tàn hồn sao?! Vì sao thực lực nhục thân lại mạnh mẽ như vậy?
- Thiết Giáp Tê Ngưu, đời sau của đại yêu, trước mắt mỗi một tàn hồn đều ở Yêu Hư cảnh tầng tám! Thực lực khi còn sống càng không cần suy nghĩ, mỗi một con đều giống như một chiếc chiến xa bọc thép hạng nặng!