Chương 1672
Vậy thì thật là tốt, ta dùng nó để khôi phục trọng kiếm của ta, cũng miễn tiện nghi cho con sắc long bên ngoài kia.
Thiết Hồn Mạch nghe xong liên tục gật đầu, bảo Tô Dật nhất định phải phù hợp trọng kiếm cùng Huyết Kiếm quả ngay từ đầu, mới có hiệu quả cao nhất, hiện tại thời gian đã không còn nhiều lắm, phải nhanh chóng nắm lấy.
Dứt lời, Tô Dật liền lấy từ trong túi không gian một thanh trọng kiếm phong cách cổ xưa, có mấy chỗ không trọn vẹn, mới vừa sờ vào, chỉ nghe một tiếng đùng trầm đục, thân kiếm vừa đến tay, liền không khỏi tự chủ cắm thẳng trên đất.
- Ầm!
Dưới mặt đất là tảng đá cứng rắn đã bị trọng kiếm đâm tạo nên một khe rãnh cực sâu, trọng kiếm vừa ra, ai dám tranh phong.
Toàn bộ sức mạnh như núi kêu biển gầm tràn ngập hư không thổ động, Vô Phong kiếm mang đen kịt xé nát hư không, lập tức chôn vùi năng lượng huyết khí vào vô hình!
- Ngươi cẩn thận một chút, Thất Sát huyết hoàn này không được vỡ tan, ngươi muốn chết sao? Thiết Hồn Mạch hét lớn một tiếng.
Trong lòng Tô Dật cũng cả kinh, nhìn trọng lượng Huyết Ma Sát Thần Kiếm tăng trong vô hình, kinh ngạc xuất thần.
Trên thân kiếm không chạm khắc hoa văn kỳ quặc, nhìn qua Huyết Ma Sát Thần Kiếm cực kỳ bình thường, nhưng vô hình trung lại lộ ra khí vận thiên địa dày và nặng.
Ánh mắt Tô Dật nhướn lên, thầm nghĩ, lão tiểu nhị trước kia cũng chưa nhìn thấy bao giờ.
Đoạn thời gian này linh hồn cùng võ lực tăng lên cực kỳ mãnh liệt, theo tu vi của chính mình tăng lên, thanh trọng kiếm cũng tăng trọng lượng lên cực đại.
Nói đến thanh trọng kiếm này, không hề phân chia phẩm cấp, nhưng nhắc tới cũng kỳ quái.
Rõ ràng có một cổ sát ý cực kỳ nồng nặc, lại giản dị tự nhiên, trước đây Tô Dật chỉ dùng một luồng sát ý huyết tinh chí cực đẩy lui cường địch, còn có thể theo tu vi Tô Dật mà không ngừng tăng trọng lượng.
Với trọng lượng hết sức kinh người, thì không phải võ giả bình thường có thể mang được, có thể vũ động đều là người có sức mạnh cực kỳ kinh người, tin tưởng ở lục lục tam châu nhất hải không có mấy người có thể vũ động nó.
Kình phong ngập trời thổi tới, ánh mắt Thiết Hồn Mạch lộ ra vẻ khiếp sợ, không nghĩ tới một người gầy yếu đơn bạc như Tô Dật lại có thể mang lấy một thanh trọng kiếm như thế.
- Khá lắm! Cái này đoán chừng cũng phải đến bảy tám chục vạn cân! Ngươi có thể di chuyển nhưng không thể vũ động, dùng trong chiến đấu thật sự rất bất lợi.
Tô Dật gật đầu, nhẹ giọng trả lời.
- Thanh kiếm này là người bạn đầu tiên của ta, trước đây nó đã theo ta vượt qua muôn ngàn khó khăn hiểm trở! Hôm nay nhất định phải để nó khôi phục như lúc ban đầu, lấy lại vinh quang đã mất.
Nhìn một thanh trọng kiếm đại xảo vô phong, uy vũ tuyệt luân, trong lòng Tô Dật một cổ huyết khí lần thứ hai bắt đầu cuồn cuộn, chiến ý nóng rực không ngừng bắt đầu khởi động.
Hơi nắm chặt chuôi kiếm, liền có thể cảm giác được Huyết Ma Sát Thần Kiếm đã hơi có phản ứng cùng Huyết Kiếm quả trước mặt.
- Ngươi cũng muốn lần nữa xuất thế sao?
Tô Dật mỉm cười.
- Xoẹt!
Vừa dứt lời, Huyết Ma Sát Thần Kiếm từ trên mặt đất bị nhổ lên, có thể cảm giác được cả người Tô Dật đều có lợi khí cực đại, kinh mạch khắp nơi trong cơ thể bắt đầu rung động, linh khí điên cuồng dũng động như trường giang đại hà tràn ra bốn phía, xuyên thấu qua da thịt quanh quẩn quanh thân.
Không tới một khắc thời gian, cằm đã có những giọt mồ hôi chảy xuống, Thiết Hồn Mạch bên trong huyền quang thở dài nói:
- Tiểu tử này đúng thật thích thú khiêu chiến với những chuyện khó.
Lập tức, gấp giọng kêu lên:
- Thanh trọng kiếm này nặng quá mức tưởng tưởng, ngươi nhất định phải dùng thanh kiếm này sao?
Tô Dật không quan tâm, ánh mắt kiên nghị, cầm thật chặt trọng kiếm trong tay, quát lớn một tiếng:
- Huyết Ma Sát Thần Kiếm, bắt đầu!
Trong nháy mắt, kiếm mang Huyết Ma Sát Thần Kiếm đen kịt vung lên trên không trung vô cùng mãnh liệt, bị Tô Dật giơ lên thật cao, cùng không khí giao tiếp, lập tức phát sinh tiếng tiếng vù vù.
- Đã như này, dựa theo biện pháp của ta, vận chuyển Ngự Thiên Quyết, dùng năng lượng linh hồn chậm rãi rút Huyết Kiếm quả ra, ta nói bắt đầu, đem hai mũi kiếm chạm vào nhau.
Thiết Hồn Mạch trầm giọng nói.
Đạp vào khoảng không, Tô Dật cầm trọng kiếm trong tay, mặc cho mồ hôi hột chảy xuôi trên mặt đất.
Mồ hôi chảy ước đẫm lưng, tâm thần run rẩy, nghe lời nói của Thiết Hồn Mạch, Tô Dật chửi ầm lên:
- Để cho ta một tay kết ấn? Bà ngoại nó, sao ngươi không nói sớm!
- Ta nói sớm có ích lợi gì, ngươi nghe ta nói sao? Nhanh lên một chút, không cần nói nhảm!
Thiết Hồn Mạch liếm liếm miệng, trong lòng nghĩ thầm.
- Xú tiểu tử, nếu không phải ngươi nói đây là người anh em của ngươi, lão tử nhất định phải đoạt trọng kiếm này của ngươi ăn chán chê một trận.
Nổi gân xanh, nơi cổ họng quát lớn một tiếng, Tô Dật nắm huyết ma trọng kiếm trong tay, đã bắt đầu hơi run lên.
Hắn thở hổn hển không ngừng, tay trái bắt đầu thử kết ấn, một tay kết ấn đối với đệ tử thân truyền Ngự Thiên Cung đều là việc khó, huống chi một người cởi hổ khó xuống như Tô Dật.
Năng lượng mênh mông cuồn cuộn chấn không, trường bào bắt đầu phiêu động, mắt nhìn ánh sáng Thất Sát huyết hoàn càng ngày càng mờ, Huyết Ma Sát Thần Kiếm thì lay động càng ngày càng kịch liệt, dường như có thể cảm ứng được sự tồn tại của Huyết Kiếm quả.
- Vèo vèo.
Dưới bạch sắc thần mang, dần dần, Ngự Thiên Quyết bắt đầu tràn ngập trải ra, bên trong hang động đã trầm trọng không chịu nổi, ánh mắt Tô Dật bắt đầu nóng lên hừng hực, khẽ quát một tiếng.
- Huyết Kiếm quả, lấy!
Theo thủ ấn biến hóa huyền ảo, ánh sáng đỏ thẫm trước mắt lóe lên, lập tức có thể cảm giác được huyết khí vô tận chảy qua hàng ngàn tĩnh mạch, một cổ năng lượng khác thường lặng lẽ thẩm thấu trên mỗi tế bào trong cơ thể hắn.
- Cố gắng thêm chút nữa, Huyết Kiếm quả gần thành hình, một lúc nữa ngươi độ huyết khí vào bên trong trọng kiếm.
Thiết Hồn Mạch cũng cảm nhận được không tốt lắm, huyết khí cuồn cuộn, có thể cảm giác được gân cốt, huyết mạch kinh lạc trong cơ thể Tô Dật cũng giống như Huyết Trì trong địa ngục.
Toàn thân xương cốt bắt đầu điên cuồng rung động, màu vàng văn lộ lần thứ hai hiển lộ trên da thịt Tô Dật, Ngũ Trảo Kim Long xuất hiện trên thân, phía sau chập chùng lên xuống, dần dần xuất hiện cự long màu vàng.
Khí tức bá đạo uy lăng hung mãnh kết hợp cùng khí tức huyết sát vô biên, tóc đen của Tô Dật bị thổi bay thật cao, giống như một tôn sát thần, cực kỳ cường hãn!
Năng lượng kinh khủng làm cho Tô Dật trong nháy mắt cảm giác được hắn bị huyết khí nồng nặc quỷ dị bao vây, huyết khí đang dung hợp cùng tinh lực của Tô Dật, điên cuồng linh động du tẩu bên trong Huyền Linh Thần Mạch, tựa như giao long, phi nhanh bốn phía, phô tán năng lượng mênh mông trong trời đất.
- Dưới gầm trời này, cũng chỉ có Tô Dật có thể trở thành đồ chứa Huyết Trì như vậy. Huyền Linh Thần Mạch nghịch thiên, xương cốt cùng nhục thân mạnh mẽ, bên trong nhân loại ai có thể ngang hàng!
Khóe miệng Thiết Hồn Mạch nhếch lên, bị huyết khí nhiễm phải nên hồn mạch thú suy yếu không gì sánh được, sắc mặt trắng bệch, nội tâm vẫn cảm giác hưng phấn như trước không ngừng, mở miệng than nhẹ.
Sau khi khí huyết tuần hoàn trong cơ thể Tô Dật, vô số tế bào cùng khớp xương mở ra đến trình độ lớn nhất, năng lượng kinh khủng làm cho thân thể Tô Dật run lên.