Chương 1676
Một cổ thiên uy bỗng nhiên hàng lâm trên thân thể của nó, lập tức linh hồn bắt đầu rung động, khi thanh tỉnh, huyết sắc Yêu Long bị công kích như đạn pháp văng ra xa.
Mà Tô Dật không ngừng xuống dưới cũng đối mặt với oanh kích của gió tuyết, cũng cảm giác được một tia khiếp sợ.
Chân hạ Phù Diêu Bách Biến Bộ, trong nháy mắt tay phải hắn được một thứ mềm mại không xương cầm lấy, thân hình búng một cái, trong nháy mắt đi tới điểm cao bên cạnh.
Trong lúc tình thế cấp bách, Tô Dật quay đầu nhìn sang, thấy ánh mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn hơi khép lại, khí tức có chút uể oải, linh hồn dao động không trầm tĩnh giống như trước đó.
- Ba!
Một bạt tai thật mạnh đánh lên mặt Tô Dật, ánh mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn tràn ngập sát ý, hung hăng nói ra:
- Xoay qua chỗ khác, không được nhìn ta!
- Lại đánh ta!
Nữ nhân này cuồng bạo lực sao? Gặp ta là phải đánh à? Trong lòng Tô Dật lóe lên chút tức giận, sau khi hắn đem Huyết Ma Sát Thần Kiếm luyện hóa huyết khí triệt để, liền nhanh chóng xông xuống cứu Đoan Mộc Tiểu Mạn, lại còn đánh hắn, Tô Dật càng nghĩ càng tức.
- Loại nữ nhân cao ngạo thế này, có lẽ nàng không muốn ngươi trông thấy nàng chật vật rồi.
Thiết Hồn Mạch nhướn mày, thấy Tô Dật lại bị nữ nhân này đánh lần nữa, trong lòng thoải mái đến không nói ra lời. Nếu như có thể, lão đã sớm đánh Tô Dật đến hồn cũng không chừa, hại lão suốt ngày đi theo lo lắng hãi hùng.
Nhưng tỉnh táo lại một chút, Tô Dật có thể cảm giác được Đoan Mộc Tiểu Mạn đánh hắn lần này nhẹ hơn lần trước nhiều.
Không dùng sức, Đoan Mộc Tiểu Mạn giống như mất trọng tâm, khoát lên vai Tô Dật cũng bắt đầu trượt xuống, cực kỳ suy yếu, hít thở nặng nề.
Trong nháy mắt Tô Dật ngưng lông mi nói:
- Ngươi bị thương à?
- Không cần ngươi quản! Ngươi đã đi rồi còn quay lại làm gì, muốn chết sao?
- Đúng vậy, trở lại chịu chết sao?
Thiết Hồn Mạch cũng ở bên cạnh châm ngòi thổi gió, nhân cơ hội giáo huấn vài tiếng.
- Ngươi câm miệng!
Đoan Mộc cùng Thiết Hồn Mạch đồng thời ngẩng đầu.
Ánh mắt Đoan Mộc hiện lên một chút tức giận cùng sửng sốt, lần đầu tiên có người dám nói chuyện với nàng như thế, hơn nữa còn là một tên tiểu quỷ.
- Không cần ta quản? Ta không quản, để ngươi cứ như vậy chết đi, trốn trong Băng Liên chờ chết sao?
Đoan Mộc Tiểu Mạn phẫn hận trừng mắt nhìn Tô Dật, không nói một lời, gắt gao nhìn chằm chằm Tô Dật, giống như có chuyện muốn nói, mà không nói thành lời, con ngươi như ngủ say trong hầm băng vạn năm lập tức có một tia gợn sóng rung động.
Tô Dật rống giận, cố lấy dũng khí toàn thân giương mắt nhìn Đoan Mộc Tiểu Mạn.
Đây là lần đầu tiên Tô Dật nhìn thẳng vào Đoan Mộc Tiểu Mạn, phát hiện khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng tuyệt đẹp của nàng dần hiện ra vẻ kinh hoảng buồn bã.
Một cô gái trong trẻo lạnh lùng cao ngạo, cho dù chết cũng không muốn tiếp nhận trợ giúp của một người đàn ông, lửa giận mới vừa bốc lên đã lập tức bắt đầu tiêu tán.
Sắc mặt Tô Dật ngưng trọng, thấp giọng nói:
- Ta không quản được ngươi cân nhắc thế nào, những gì đã hứa với ngươi ta đã làm được, ngươi đã đồng ý với ta, cũng phải làm được! Cho dù có chết, cũng không thể chờ chết!
Vừa dứt lời, Tô Dật xoay người, trường bào tả tơi theo gió mà động, sát ý lạnh thấu xương hiện ra.
- Ngươi...
Đoan Mộc Tiểu Mạn cao ngạo tuyệt luân nhìn Tô Dật cứng rắn quay lưng, thân thể đơn bạc gầy yếu trong nháy mắt trở nên vững chãi không gì sánh được, thần uy lẫm lẫm như một chiến thần, trong tay cầm trọng kiếm, nhìn huyết sắc Yêu Long đứng bên trong đống đổ nát.
- Ta không biết sao ngươi phải liều mạng như vậy, thì ra có đứa trẻ cần phải che chở! Đều ở lại chỗ này cho ta, ai cũng không cho phép đi!
Huyết sắc Yêu Long sôi trào huyết ý bay khắp bầu trời, hiển nhiên nó đã khôi phục lại sau cuộc chiến vừa rồi.
Đưa lưng về phía Đoan Mộc Tiểu Mạn, sắc mặt Tô Dật ngưng trọng, tay mềm mại của Đoan Mộc Tiểu Mạn khoát lên đầu vai hắn run nhè nhẹ, nàng thấp nói:
- Ngươi không phải là đối thủ của nó! Đi mau đi!
Khóe miệng Tô Dật nhếch lên, hồn nhiên không để ý lời của Đoan Mộc Tiểu Mạn nói, một cổ sóng linh hồn trên thân mạnh mẽ mà ra, hắn nói:
- Vẫn còn đệ tử tranh tài ngự thiên hồn, ta đã thông báo cho bọn họ, ngươi yên tâm đi! Mọi chuyện cứ giao cho ta! Hôm nay hai chúng ta nhất định sẽ đi ra ngoài!
- Ầm ầm.
Khí tức lửa nóng như dung nham cuồng bạo tuôn ra, vùng đất trước người nhanh chóng cháy đen một mảnh, bốn phía khói bụi màu trắng hiện ra, trong nháy mắt toàn bộ đáy Đoạn Kiếm trở nên nóng bỏng không gì sánh được.
Huyết Ma Sát Thần Kiếm lúc này bị Tô Dật xách trên tay, bên ngoài huyết văn lưu động, ánh sáng đỏ thẫm quanh quẩn cực kỳ yêu dị, thân kiếm đen nhánh trong nháy mắt vang vọng trên không trung, âm thanh như tiếng rồng gầm dữ tợn, chấn động tâm hồn!
- Sát ý! Sát ý thật dày đặc.
Đoan Mộc Tiểu Mạn nhìn Tô Dật trước người, có thể cảm giác được trên người hắn có một cổ sát ý vô danh, thao thiên sắc bén, tựa như trấn áp tất cả sát thần trên thế gian.
- Huyết Ma Sát Thần, hôm nay ngươi xử tên sắc long này cho ta! Đi tìm chết đi!
Năng lượng thương mang hùng hồn lập tức tràn ngập bốn phía, tất cả bên trong các ngõ ngách Tô Dật đều tràn đầy sát ý vô tận.
Lúc này Ngự Thiên Quyết cùng Thiên Yêu Cổ Kinh của Tô Dật đồng thời thôi động, ba tầng phòng hộ quanh thân, trong nháy mắt tựa như huyễn ảnh, điểm mạnh dưới đất bắn vọt về phía Yêu Long bên trong huyết vụ.
- Xoẹt!
Không trung lập tức vang lên âm thanh như tiếng vải xé nát, huyết vụ tràn ngập lập tức tiêu tán một mảng lớn, Huyết Ma Sát Thần Kiếm to lớn nặng nề huy động trong khoảng không, nhắm thẳng đầu Yêu Long mà đi.
- Khà khà, chỉ bằng ngươi! Muốn chết sao?
Ánh mắt huyết sắc Yêu Long khẽ nhếch lên, cười nhạt, Đoan Mộc Tiểu Mạn vừa công kích khiến nó thương tổn không nhỏ, thế nhưng giết một Nguyên Hoàng cảnh, chẳng khác nào nghiền nát một con kiến.
- Tên gia hỏa này, hấp thụ năng lượng Thất Sát huyết hoàn, liều mạng đi, tiểu tử!
Thiết Hồn Mạch ngưng thần nói.
Vừa dứt lời, trong nháy mắt bên trong thiên địa rộng lớn nhấc lên vô số mảnh không gian, Huyết Ma Sát Thần Kiếm như núi lớn, trên không trung vẽ ra đường cong quỷ dị, áp đến thân thể Yêu Long.
- Ầm!
Lập tức thân thể Huyết sắc Yêu Long trở nên uốn éo, kèm theo một tiếng rồng ngâm trầm trọng, sấm sét cuồn cuộn mang theo huyết khí hung thần bạo nổ vồ giết về phía Tô Dật.
- Oắt con Nguyên Hoàng cảnh, bản tọa giết ngươi dễ như trở bàn tay.
- Xì xì xì!
Nơi huyết sắc Yêu Long khổng lồ đi qua, không gian xung quanh vỡ nát không gì sánh được, một đường huyết sắc to lớn ở giữa, sau khi vết máu tiêu tán, chỉ nghe xung quanh khoảng không tiếng ầm thật mạnh vang lên.
Thân thể nhỏ bé của Tô Dật trong nháy mắt đâm vào vùng đất nứt nẻ như một quả đạn pháo, tạo nên một hố to lớn trên mặt đất, bên trong tối đen như mực.
Còn chưa xoay người lại, Tô Dật lập tức như một đám lửa xông lên khoảng không, rơi ầm ầm trên mặt đất.
Sau khi rơi xuống đất, toàn bộ Yêu Thần Chiến Khải của Tô Dật đã gần như bị phá hủy hoàn toàn, hiện lên dị quang chiến giáp nghênh gió vũ động, phía trên còn kèm theo khí tức Kim Long mơ hồ.