← Quay lại trang sách

Chương 1752

Bích Trường Cung hơi quay đầu lại, liếc mắt nhìn Bích Linh thẹn thùng ở phía sau, trong ánh mắt mang theo chút nghi hoặc.

- Tô Dật huynh đệ, thiên phú của ngươi thực sự là trong đời ta ít thấy!

Trong mắt Bích Trường Khiêm tràn đầy ánh sáng kỳ dị.

Tự nhiên Tô Dật biết Bích Trường Khiêm đang nói gì, từ khi còn ở trong Man Yêu Sâm Lâm cho tới bây giờ là hoàng giả, lập tức nhoẻn miệng mỉm cười.

Tô Dật nghĩ thầm, Thái Hành tông cho người ta cảm giác không tệ,.... ít nhất.... Không có lên mặt nạt người, cậy tài khinh người.

- Bích trưởng lão cũng có thiên phú dị bẩm, dùng thời gian mấy năm ngắn ngủi, liền đến nửa bước Nguyên Tông cảnh! Tô Dật bội phục!

Bích Trường Khiêm nghe thấy nhân vật phong vân như thế khen mình, trên mặt cũng mang theo vài phần đắc ý.

- Thái Hành tông cũng đã nghe nói về sự tích của Tô Dật huynh đệ, lần này tham gia Thiên Phong Bài Vị Chiến nhất định có thể thu được thành tích cao!

Bích Trường Cung gật đầu đồng ý, trầm giọng tiếp lời:

- Tô Dật tông chủ, ta có một chuyện muốn thỉnh cầu, không biết cậu có đáp ứng hay không!

Bích Linh lôi kéo Dịch Vân ở phía sau, hơi hơi nghiêng người nhẹ giọng nói.

- Dịch Vân sư muội, muội nói cha muốn thỉnh cầu gì?

- Muội.... Không biết!

Dịch Vân cũng có chút lúng túng, ánh mắt lay động, không có trả lời.

Tô Dật gật đầu, khóe miệng khẽ động, nhẹ nhàng nói:

- Bích tông chủ, cứ nói đừng ngại!

- Lần Thiên Phong Bài Vị Chiến này chúng ta kết minh được không?

Bích Trường Cung đứng dậy, một thân trường bào rộng lớn hơi hơi lay động, một cổ tinh thần to lớn cuồn cuộn trước cửa phòng.

Vừa dứt lời, ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Tô Dật, duy chỉ có Bích Linh là quay về phía Dịch Vân chu cái miệng nhỏ nhắn, hơi hơi đổ mồ hôi.

- Cha ta đang muốn nói chuyện gì đây!

Tô Dật cũng đứng dậy, mừng thầm trong lòng, tất cả đều nằm ở trong kế hoạch của chính mình.

Thêm một kẻ địch, không bằng nhiều hơn một cái giúp đỡ, có ân nhất định có trả ân, Tô Dật cũng từ trên người Bích Linh nhìn ra phong cách của Thái Hành tông, mới dám bỏ ra tiền đặt cược như vậy.

Nếu như nói đan dược củng cố tu vi, Thái Hành tông là tông môn đỉnh cấp Thái Hành đại lục sao lại không có.

Nhưng hết lần này tới lần khác mình lại có đan dược củng cố tu vi tốt nhất, phẩm cấp cực cao, hơn nữa Cửu Chuyển Luyện Thần Đan còn có xác suất tiến hóa ra Huyền Linh Thần Mạch.

Vậy tất cả liền coi như là chuyện khác rồi.

Tô Dật nâng khuỷu tay phải khoát lên tay trái, nhẹ nhàng nâng cằm, bộ mặt mang vẻ suy nghĩ, trầm tư.

Thái độ không đáp lời lập tức làm cho Bích Trường Cung có chút hồ nghi, quay đầu nhìn về phía Tây Vô Tình cùng Vô Thường tiên tử, nhưng hai người này chỉ cười.

Bích Trường Cung biết rõ, người có thể làm chủ ở Bá Vương tông chỉ có tên mao đầu tiểu tử này.

- Tô tông chủ, ngươi có thỉnh cầu gì? Nói ra đi, chúng ta cùng thương lượng.

Bích Trường Cung bình tĩnh, ánh mắt chân thành, cũng không có mất đi dáng vẻ tông sư.

Tô Dật nâng lông mi lên, liếc mắt nhìn đám người Bích Linh ở sau lưng, tỏ vẻ đáng tiếc nói.

- Từ trước đến giờ ta đã quen tự do, huống hồ kẻ thù quá nhiều, không muốn gây phiền phức cho Thái Hành tông, tránh khỏi cho tuyển thủ Thái Hành tông bị phiền toái không cần thiết!

Đầu tiên Bích Trường Khiêm nghe xong cũng có chút gấp gáp, nhưng lập tức hiểu ý Tô Dật, hóa ra Tô Dật ngại tu vi đám người Bích Linh quá thấp.

Bích Trường Cung nhanh chóng lướt qua Bích Trường Khiêm đi tới, thấp giọng nói rằng.

- Tô tông chủ yên tâm, Thái Hành tông chỉ có Bích Linh cùng tham gia ma luyện, những người tham gia còn lại đều là đệ tử tinh anh của Thái Hành tông, ta tuyệt đối tin tưởng bọn họ sẽ trở thành giúp đỡ tốt cho Tô tông chủ!

Trên khuôn mặt Tô Dật hiện lên một tia vui mừng nhỏ không thể thấy, dù sao Thái Hành tông cũng là đỉnh cấp tông môn, chọn người tất nhiên sẽ không kém.

Nếu như Thái Hành tông mang theo đệ tử có tiềm lực đi vào đánh đấm cho có khí thế thì đến lúc đó sẽ trở thành trói buộc.

- Tiểu tử này, càng ngày càng giống tên trộm gà! công phu trả giá thực sự là quá lợi hại!

Tây Vô Tình rỉ tai với Vô Thường tiên tử vài câu, râu hơi nhếch lên.

Đột nhiên Tô Dật đồng ý, mạnh mẽ nói:

- Được! Bá Vương tông ở nơi này chính thức kết minh cùng Thái Hành tông!

Vừa dứt lời, hai huynh đệ Bích Trường Cung liền vui mừng hớn hở, từ bên ngoài mà nói, đây là một cái kết quả thắng lợi.

Kỳ thực trong lòng Tô Dật đã sớm có đáp án, kết quả lúc này chính là hợp tâm ý.

- Bích Linh, qua đây!

Bích Trường Cung nhìn Tô Dật mừng rỡ, nói lớn.

Bích Linh lén lút nói chuyện cùng Dịch Vân ở phía sau, lập tức làm một cái mặt quỷ, nhu thuận đi tới bên người Bích Trường Cung, nhẹ nhàng nói.

- Cha, cha tìm con sao!

- Ừ, không còn sớm nữa, con và Tô Dật đi đi!

Bích Trường Cung cười cười nói.

Tô Dật hơi nghiêng khuôn mặt, nhìn về phía Bích Trường Cung, hỏi.

- Đi đâu?

Bích Linh kéo góc áo Tô Dật, vừa nói chuyện, vừa kéo hắn đi ra ngoài, trong miệng thúc giục:

- Đi đi đi!

- Nhanh đi thôi, muộn nữa là sẽ bắt đầu!

Bích Trường Cung cười ha ha một tiếng.

Nói xong, nhìn bóng lưng hai người đi xa, trong ánh mắt hiện lên vẻ thoả mãn không gì sánh được, hướng về phía mọi người nói.

- Các ngươi xem, vẫn rất xứng đôi!

Bích Trường Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, vừa bực mình vừa buồn cười nói ra:

- Đại ca, ngươi kết minh là vì cái này sao?

- Không riêng gì cái này, sao vậy?

Chân mày Bích Trường Khiêm hơi nhíu lại, ghé sát vào lỗ tai Bích Trường Cung nói nhỏ vài câu.

- Cái gì!

Bích Trường Cung mang chút mờ mịt nhìn về phía Tây Vô Tình cùng Vô Thường tiên tử, tự nhiên hai người nói về gút mắc giữa Tô Dật và Ngự Thiên Cung.

- Ai, đây chẳng phải là, ai! nhưng lấy năng lực của Tô Dật, đối với chúng ta kết minh cũng có tốt chỗ!

Sau khi Tô Dật cùng Bích Linh đi xa, hai huynh đệ Bích Trường Cung cũng mang theo đám người Dịch Vân rời đi.

Lúc Tô Dật cùng Bích Linh đi về phía trước, trong ánh mắt Dịch Vân mang một chút thất lạc.

- Dường như nha đầu kia, có chút ý tứ đối với Tô Dật?

Tây Vô Tình hơi suy nghĩ, gỡ bầu rượu ra, uống vài hớp, cười ha ha.

Tô Dật bị Bích Linh lôi kéo vạt áo đi ở trên đường cái, ngừng thân hình lại, tỏ vẻ nghiêm túc nói.

- Đến cùng thì cô dẫn tôi đi đâu?

- Ai nha, đi rồi sẽ biết, người bình thường còn không vào được đâu!

Bích Linh hơi oán trách nói.

Tô Dật phất phất trường bào, nghiêm túc, tỏ vẻ không quan trọng nói:

- Tôi là người bình thường, cô không nói tôi sẽ không đi!

Bích Linh nhẹ nhàng dẫm chân, nũng nịu nói:

- Ngươi cứ muốn khó dễ với ta! Đúng hay không?

Nhìn dáng dấp Tô Dật vẫn muốn làm theo ý mình, Bích Linh không thể làm gì khác hơn là nói ra:

- Được rồi, ta dẫn ngươi đi tham gia Bát Sùng Phong Vân hội!

- Có quan hệ cùng Bát Sùng Bảng sao?

Tô Dật lập tức cảm thấy hứng thú, hai tay mở ra, trong ánh mắt tràn đầy vẻ mới mẻ.

Bích Linh nhẹ nhàng gật đầu, đôi mắt to tròn trong veo như nước chớp chớp, nhẹ giọng nói.

- Lúc đầu chúng ta xuống phố, chính là muốn đi tham gia Bát Sùng Phong Vân hội, ai biết gặp chuyện tốt của ngươi! Liền dây dưa xuống!

Nói xong, khóe mắt Bích Linh xuất hiện một tia đố kị nho nhỏ, nhẹ giọng nói ra:

- Nhưng, tỷ tỷ kia thật xinh đẹp! Cũng không biết ngươi đã làm cái gì! Khiến cho nhân vật như thần tiên che chở cho ngươi!