Chương 1770
Vòng xoáy đã không tràn đầy đến mức ổ tung giống như trước đây, năng lượng dư thừa cũng bởi vì hai đạo huyền quan, mà chuyển hóa thành Huyền Linh hỏa dịch.
Ngón tay Tô Dật hơi vận chuyển Huyền Linh hỏa dịch chưa thành hình một chút, nguyên khí màu đỏ rực đã lập tức theo ngón tay bắn ra.
Thông qua Huyền Linh Thần Mạch, một dải lụa màu đỏ rực tựa như cung tên, đánh vào bên trên phiến đá hắc ngọc ở phía xa.
- Ầm!
Một tiếng nổ trầm thập vang lên ở trong phòng, khí tức hủy diệt tràn ngập hư không.
Tô Dật há hốc mồm, không kịp thu liễm nguyên khí, vẻ mặt giống như gặp quỷ, nhanh chóng nhìn về phía phiến đá đã yên diệt ở chỗ xa.
Bên trong một mảnh hỏa quang, viên đá màu đen vô thanh vô tức hóa thành bột phấn bay đầy trời.
Đoan Mộc Tiểu Mạn khẽ quơ cánh tay, mấy chục cây băng trâm lạnh thấu xương gắn vào bên trên hắc huyền thạch còn thừa lại, tránh cho bên ngoài ầm ầm sụp đổ.
Đột nhiên nguyên khí dưới chân Tô Dật nhanh chóng vận chuyển lên, khiến hắn vọt tới trước tường, trên khuôn mặt hiện ra vẻ khiếp sợ, nhìn hai tay của mình, Tô Dật không kìm được lòng nói.
- Thật mạnh!
Hoàn toàn không nghĩ tới Huyền Linh hỏa dịch lại có uy lực khổng lồ như thế, trong mắt Tô Dật vẫn còn vẻ khiếp sợ mà uy lực tuyệt luân vừa rồi mang tới.
Bên trong căn phòng tràn ngập mùi mục nát do hỏa diễm thiêu đốt, băng vụ nhàn nhạt bám vào bên trên chỗ bị thiêu hủy, không ngừng bốc lên hơi nước, bên dưới khó có thể che đậy dấu vết vừa mới cháy đen.
- Huyền Linh Thần Mạch vốn là thượng cổ Thần Mạch, thuộc về kỹ năng huyết mạch, bây giờ ngươi chỉ phát huy ra một chút công hiệu năng lượng trong đó kết tinh ra, đã có hiệu quả như vậy, quả nhiên là thần kỳ!
Đoan Mộc Tiểu Mạn gật đầu, cũng hết sức hài lòng.
Tô Dật dùng sức gãi gãi đầu, tận lực áp chế kích động trong lòng, xoay đầu lại nhìn Đoan Mộc Tiểu Mạn.
- Kỹ năng huyết mạch?
Đoan Mộc Tiểu Mạn liếc nhìn huyền hắc thạch gần tan vỡ, ngón tay khẽ điểm, nhẹ giọng nói.
- Trong điển tàng của Ngự Thiên Cung có ghi chép, kỳ thực vũ kỹ chia làm kỹ năng nguyên khí, kỹ năng huyết mạch, kỹ năng thần thú, kỹ năng không gian, còn có hồn kỹ năng dựa vào năng lượng linh hồn tinh khiết để điều khiển.
Đoan Mộc Tiểu Mạn thu hồi ánh mắt, xoay người sang chỗ khác, khẽ nâng đầu lên than thở:
- Thiên Man đại lục rộng lớn, diện tích lãnh thổ mênh mông, có rất nhiều tộc quần trời sinh được trời cao ban ân lánh đời, đem thiên phú ngưng kết ở bên trong huyết mạch, chỉ dựa vào huyết mạch là có thể phát huy ra được uy lực cực kỳ mạnh mẽ so với thường nhân! Ngươi Huyền Linh Thần Mạch chính là một chủng huyết mạch thượng cổ trong đó! Bởi vậy kỹ năng này gọi là Huyền Linh kỹ năng!
- Nhưng hình như hiện tại không cảm giác được bất luận cái kỹ năng gì?
Tô Dật sờ cằm, băng vụ trước người tiêu tán, khiến cho Tô Dật run run một hồi.
- Huyền Linh hỏa dịch bên trong cơ thể ngươi cũng chỉ có hai giọt, ngươi nghĩ có cái kỹ năng gì?
Tên Tô Dật tham lam làm cho Đoan Mộc Tiểu Mạn phải liếc mắt, vừa bực mình vừa buồn cười nói.
Nhìn hai giọt Huyền Linh hỏa dịch bên trong vòng xoáy khí thể, Tô Dật biết mình đã sở hữu hai đòn sát thủ bảo mệnh.
- Tiểu tử, một cái huyền quan khai mở cũng chỉ có thể sinh ra một giọt Huyền Linh hỏa dịch! Dùng rồi liền không còn, ngươi tự mình nắm chặt đi!
Thiết Hồn Mạch hắt xì một cái, nó cũng bị hàn khí của Đoan Mộc Tiểu Mạn khiến cho có chút không thở nổi.
Tô Dật khẽ lắc đầu, mày kiếm hơi hơi cong lại, trầm ngâm nói:
- Đã đủ cho ta vũ động thương khung ở Thiên Phong Bài Vị Chiến rồi!
Thời điểm hắn đang chuẩn bị hỏi Đoan Mộc Tiểu Mạn, này thì ngoài cửa vang lên một tiếng bước chân gấp gáp.
Tô Dật nâng cằm lên, ánh mắt phóng về phía cửa, đám người Cổ Nhạc cùng Lạc Vô Nhai đã sớm đứng chờ ở ngoài cửa.
Mọi người nhìn bức tường hắc ngọc sụp đổ, cổ họng đều cuồn cuộn lên, trong đầu hiện ra một cái ý niệm đáng sợ.
- Tiểu tử này là cái quỷ gì? Trong vòng ba ngày đã đột phá, còn gây ra động tĩnh lớn như vậy!
Lạc Vô Nhai nhẹ nhàng nuốt một ngụm nước bọt, khóe miệng càng không tự chủ được co rúm lại, mặt lộ vẻ chua xót.
- Tường hắc ngọc thượng hạng của ta!
Thật ra vẻ mặt Cổ Nhạc không có chút rung động nào, cũng không phải đây là đầu Cổ Nhạc lĩnh giáo sự thần kỳ của Tô Dật, nên cung kính nói.
- Cung chủ, Tô Dật, sao lại kịch liệt như thế? mọi người có khỏe không?
Lời nói này mang theo thâm ý, mọi người ngầm hiểu lẫn nhau mà cười một cái, Tô Dật cùng Đoan Mộc Tiểu Mạn nhìn nhau, hơi có chút ngượng ngùng.
- Tô Dật trở về đi! ngày mai Bá Vương tông cần ngươi dẫn đội,!
Đoan Mộc Tiểu Mạn đạm mạc nói.
Tô Dật gật đầu, xoay người lại liếc mắt nhìn thạch bích vỡ vụn không chịu nổi, lúng túng nói.
- Không có gì! Ta về trước đây! Các vị, ngày mai gặp lại!
Vừa dứt lời, Tô Dật không để ý ánh mắt quái dị của mọi người, vội vàng trở lại chỗ ở của Bá Vương tông.
Tô Dật chưa đi vào dịch quán, hồi tưởng lại một màn vừa rồi, lòng mang vẫn rất kích động.
Chỉ một chút năng lượng bé nhỏ đã có công hiệu như này, uy lực một giọt Huyền Linh hỏa dịch tuyệt đối có thể so với một kích toàn lực của Nguyên Hoàng kỳ cửu trọng!
Nghĩ như vậy, trong ánh mắt Tô Dật hiện ra mấy cái thân ảnh cùng cạnh tranh, hàn mang xẹt qua mắt, quanh thân không tự chủ tản mát ra sự lạnh lẽo.
Sau khi tiến nhập dịch quán, có một sự tình càng khiến Tô Dật thêm vui mừng chính là Tây Vô Tình cùng Vô Thường tiên tử cũng đã thành công đột phá Nguyên Tông kỳ nhất trọng.
- Tốt! Đại ca, Hàn tỷ, chúc mừng các ngươi!
Sắc mặt Tây Vô Tình cùng Vô Thường tiên tử đỏ bừng, giống như hai đứa trẻ mới bắt đầu dòm ngó võ đạo, lộ ra tâm tình kích động thuần khiết nhất, kéo Tô Dật lại kể ra chỗ tốt khi đột phá Nguyên Tông.
Nhưng đều không ngoại lệ chính là, hai người cũng không có thu được Huyền Linh Thần Mạch.
- Quả nhiên, Huyền Linh Thần Mạch không phải ai cũng có!
Tâm thần hắn hơi ngạc nhiên nhưng càng thêm chờ đợi biểu hiện của chính mình ở Thiên Phong Bài Vị Chiến.
Sau khi hàn huyên cùng mọi người, Tô Dật về phòng ngồi xếp bằng xuống, điều tức lần nữa, chuẩn bị điều chỉnh tinh thần đến trạng thái tốt nhất.
Ngoài cửa sổ, ánh trăng xuyên thấu qua chấn song, chiếu lên trên phiến đá, khiến nó hiện ra vẻ sáng bóng như mặt hồ.
Rốt cuộc thời gian một đêm cũng đã trôi qua, một tháng vừa rồi phát sinh quá nhiều chuyện.
Đối với Tô Dật mà nói, một tháng qua cho hắn một lời giải thích quan trọng trên con đường võ đạo.
Tự nay về sau, Tô Dật sẽ mở ra một con đường võ đạo mới tinh, nghênh tiếp hắn là sóng ngầm cuồn cuộn đếm không hết cùng huyết ý nhân sinh!
Lúc mặt trời lại xuất hiện lần nữa ở phía chân trời, ánh nắng liền xuyên thấu mây đen trên U Minh thành, khiến cho thành trì mịt mờ như có một tia hy vọng, nhưng mà hôm nay Tô Dật so với bất kỳ ai cũng đều dậy sớm hơn.
Tô Dật hơi hơi duỗi người một cái, đẩy cửa đi ra ngoài, nhìn mấy người Bá Vương tông, trước đó hắn chưa từng có cảm giác được an lòng.
Tô Dật thở dài một hơi, suất lĩnh mọi người, hướng về tổng bộ Phục Yêu Môn đi tới.
Phía đông U Minh thành, có một cái Đại Yêu sơn mạch vòng vèo, dưới chân sơn mạch, là nơi trú đóng của tổng đà Phục Yêu Môn, bên trong dãy núi này có một bầy yêu bao quanh, yêu khí xông thiên.
Nhưng nó lại trở thành nơi thí luyện cùng tấm chắn thiên nhiên tuyệt hảo của Phục Yêu Môn, hôm nay Phục Yêu Môn, đã sớm làm tốt chuẩn bị, nghênh tiếp các cường giả đỉnh cao của sáu lục ba châu nhất hải.
Tô Dật suất lĩnh Bá Vương tông nhanh chóng chạy tới, phi hành trên khoảng không sát mặt đất.
Trên người mang Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, nhìn Loạn Yêu sơn mạch có mấy phần giống Man Yêu Sâm Lâm, trong lòng liền cmmó vô tận vui sướng!