Chương 1798
Huyết Ma Sát Thần Kiếm trở lại trong tay Tô Dật liền ngừng run, ánh mắt Tô Dật xuyên thấu qua huyết văn, sau đó hơi khép lại.
Nhìn bóng người từ xa, một tiếng bạo hống truyền đến, tiểu Huyễn Ảnh Báo ở trong góc còn chưa giết tới đều nằm rạp trên mặt đất lên, mắt lộ ra vẻ sùng kính.
- Nhân loại ghê tởm! Ta muốn ngươi đền mạng!
Khí tức cuồn cuộn từ trên người cường giả tràn ra, trong nháy mắt toàn bộ vách đá bị lật vỡ.
Cùng lúc đó không khí bị chấn vỡ, yêu khí mãnh liệt bay lên cao mấy trăm thước, Tô Dật nhướng mày, cầm Huyết Ma Sát Thần Kiếm đặt lên vai.
- Yêu Hoàng kỳ bát trọng?
Tô Dật ngạc nhiên nói.
Nhìn cường giả tu vi bát trọng trước người, trong lòng Tô Dật lập tức trầm xuống, tại sao lại nhiều hơn một trọng!
Tô Dật không tự chủ cầm thật chặt Huyết Ma Sát Thần Kiếm, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công âm thầm vận chuyển.
- Ồ?
Huyễn Ảnh Báo nhẹ giọng nghi hoặc một tiếng, bên trong ánh mắt tràn đầy kiêng kỵ.
Nhờ ánh sáng mờ tối của Nguyên Thạch, Tô Dật có thể thấy rõ, cường giả trước mắt mặc một thân y phục màu trắng, bên dưới mày kiếm giống như được điêu khắc, là đôi mắt báo hung hãn không gì sánh được.
- Vừa rồi ngươi thừa dịp bổn hoàng tu luyện, phong bế hành động của bổn hoàng sao?
Huyễn Ảnh Báo ghé mắt nhìn thi thể man yêu thú bị xé nát trên mặt đất, lửa giận bắt đầu thiêu đốt.
Tô Dật lắc đầu, thế nhưng Hốt Nạp đã chết, chuyện tình không có chứng cứ này, nói ra, Huyễn Ảnh Báo cũng sẽ không nghe.
- Tu vi Nguyên Hoàng kỳ ngũ trọng, vậy mà có thể ở trong chớp mắt đánh giết nhiều man yêu thú của ta như này! Ngươi xứng đáng để cho bổn hoàng xuất thủ đó!
Bên trong con ngươi Huyễn Ảnh Báo lóe lên một đạo tinh quang, nghiêm giọng nói.
Cả người tràn ngập yêu khí, vừa chạm vào lập tức bộc phát, bắp thịt toàn thân nổ vang, không ngừng va chạm.
Trong lòng Tô Dật tràn đầy bất đắc dĩ, thấp nói rằng:
- Không phải ta phong bế ngươi, thế nhưng những thi thể nơi này là bởi vì ta mà chết!
- Nhân loại hoành hành Đại Yêu Sơn Mạch, chẳng lẽ các ngươi muốn vào chỗ kia như vậy sao!
Càng nói Huyễn Ảnh Báo càng kích động, khuôn mặt trở nên cực kỳ lạnh lùng và nghiêm nghị, yêu khí vờn quanh thân thể, lòng bàn tay dần dần hội tụ ra một khối năng lượng to lớn hình đầu báo.
- Bổn hoàng sẽ lưu lại toàn thây cho ngươi, đi bồi tội cho con cháu bổn hoàng đi!
Huyễn Ảnh Báo lộ ra hàm răng sắc bén, ánh mắt hung ác, nâng cái đầu cao ngạo lên.
- Ngươi cảm thấy ngươi có tư cách đó sao?
Tô Dật buông tay, lần thứ hai thôi động Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, mạnh mẽ áp chế uy áp của Huyễn Ảnh Báo xuống, lộ ra biểu tình lãnh đạm.
Biểu hiện bình thản làm cho Huyễn Ảnh Báo có một chút kiêng kỵ, chắp tay về sau, tỉ mỉ đánh giá Tô Dật.
Trong nháy mắt, con ngươi Huyễn Ảnh Báo khẽ nhúc nhích, bàn chân bước về phía trước một bước, thân ảnh biến mất!
Tô Dật cả kinh, không kịp nghĩ kĩ ngợi, Huyễn Ảnh Báo hét lớn một tiếng, mắt nhìn Tô Dật, ném quang cầu to lớn đến vị trí Tô Dật.
- Gào gừ!
Đầu báo to lớn mở cái miệng rộng, tựa như hắc động ra, trong nháy mắt không khí đè nặng ập đến, hang động biến thành một vùng tăm tối.
Cũng trong lúc đó, Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay Tô Dật dao động, một vết máu thật dài mang theo uy thế lôi đình bắn ra.
Hai đạo uy áp kinh người cách không đụng vào nhau, không khí xung quanh theo năng lượng giao thoa mà văng tung tóe.
- Ầm!
Dưới khí tức mạnh mẽ, thân hình Tô Dật bị đẩy lui mấy thước, cường giả yêu tộc phía đối diện cũng lảo đảo một bước, sau khi thấy Tô Dật vẫn đứng vững, trong mắt cường giả tràn ra một tia dị quang.
- Thực lực thân thể thật mạnh! Quả nhiên có vài phần năng lực!
Huyễn Ảnh Báo âm trầm nói.
Lần thứ hai, vị cường giả yêu tộc này cách không hóa thành một con báo lớn, tứ chi đạp thật mạnh lên trên mặt đất, bỗng nhiên hóa thành một đạo lôi đình màu trắng bắn đến, khiến không khí xung quanh vang lên vô số rung động.
Dọc đường đi điện mang lóe lên, chấn động kịch liệt làm không khí bắn ra mấy tia sáng chói mắt.
- Không được, con báo này muốn đánh nhanh thắng nhanh!
Tô Dật nhất thời cảm giác được một cỗ lãnh ý dưới đáy lòng lan tràn ra.
Sắc mặt Tô Dật hơi hơi ngưng trọng, lần thứ hai hóa thành bốn đạo thân ảnh, bao quanh con báo lớn, hình thành tư thế vây kín.
- Coi như ngươi là bát trọng, ta cũng giết như cũ!
Tô Dật quát lạnh một tiếng, bên trong con ngươi xuất hiện hàn mang, hét lớn một tiếng:
- Huyết Hoàng Liệt Thiên!
Sát Thần Kiếm như có cảm ứng, thời điểm Phượng Hoàng liệt diễm dâng lên, huyết văn cũng bộc phát đầy trời.
Máu và lửa đan vào nhau, lực lượng thần thú phô thiên cái địa xé nát toàn bộ không gian thành từng mảnh nhỏ, kiếm quang huyết sắc đáng sợ đánh thẳng lên thân Huyễn Ảnh Báo.
- Ầm!
Thân ảnh Tuyết Ban Huyễn Ảnh Báo hóa thành một đạo tàn ảnh, thời điểm muốn ngừng thân hình lại, nhanh chóng trở về.
Đồng tử đột nhiên co lại, hắn đã cảm giác được một mối nguy hiểm kinh khủng ở bên trong không gian.
Tô Dật ở bốn phương tám hướng Đông Nam Tây Bắc, đồng thời sử dụng Huyết Hoàng liệt thiên, nơi dải lụa màu đỏ ngòm đi qua, không gian vang lên những tiếng bùm bùm.
Trong nháy mắt huyết tinh phong bạo làm cho vô số Nguyên Thạch trong huyệt động bong ra rơi xuống, mặt đất xuất hiện khe nứt vô cùng lớn.
Sau khi va chạm thân ảnh Huyễn Ảnh Báo biến mất, bên trong không gian huyết hỏa, giống như có một cỗ năng lượng vô hình đang khống chế không gian.
Tô Dật nắm lấy cơ hội, bàn chân giẫm một cái vào hư không, thân hình nhằm phía Huyễn Ảnh Báo bay tới, trường bào run lên, trọng kiếm gắt gao đập ở trên thân nó!
- Ầm!
Trọng lượng trọng kiếm kinh người, cho dù là cường giả Yêu Hoàng kỳ bát trọng cũng khó có thể chịu được.
- Chuyện này....
Đại kiếm trong tay không ngừng lay động, huyết dịch lưu lại trên miệng Huyễn Ảnh Báo giống như tìm được nguồn gốc, nhanh chóng hội tụ vào mũi kiếm.
- Ngừng tay! Ngươi muốn làm gì!
Sắc mặt Huyễn Ảnh Báo càng ngày càng trắng bệch, thân thể không ngừng run rẩy.
Thấy Huyễn Ảnh Báo giống như sốt, còn huyết dịch thì điên cuồng tuôn về hướng cự kiếm, Tô Dật thấp giọng cười nhạt.
- Trả lời vấn đề của ta hoặc là đổ máu mà chết, ngươi tự quyết định!
- Ngươi nằm mơ à! Ta là cường giả hoàng kỳ, sao chịu ngươi uy hiếp!
Huyễn Ảnh Báo cắn chặt răng, huyết dịch trên người đang lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được hội tụ về phía trọng kiếm.
Huyết văn yêu dị ở bên trong hang động đen kịt, tản ra uy thế thiên sát, giống như bên trong là một vị thị huyết quân vương, huyết dịch càng chảy càng nhiều, khí tức Huyễn Ảnh Báo bắt đầu uể oải suy yếu.
- Ngươi dừng tay! nhân loại ghê tởm, nhân loại các ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt yêu tộc chúng ta hay sao?
Tô Dật nghi ngờ trong lòng một tiếng, dời cự kiếm đi, giống như rất tức giận, mặt mày đỏ hồng, cười khổ một tiếng, trọng kiếm cắm vào bên trong bùn đất.
- Ngươi đến cùng đang nói cái gì?
Tô Dật vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công lên, trong nháy mắt khí tức vừa yêu vừa tà bao phủ ở bên trên thân thể Huyễn Ảnh Báo.
- Ngươi không phải người Phục Yêu Môn?
Cường giả yêu tộc che ngực, mắt lộ ra vẻ kinh sợ, tới gần trước người Tô Dật, khí chất trên người hắn giống như Yêu Tôn, giống như quân vương vô thượng trấn áp hết thảy thế gian.
Tô Dật lắc đầu, trên khóe miệng hiện lên một đạo lãnh ý, nói ra:
- Tự nhiên không phải!
Lúc này sắc mặt cường giả yêu tộc đã trắng tới cực điểm, bên trong không gian mờ tối, ánh mắt Huyễn Ảnh Báo trở nên sáng quắc, hỏi lại một lần nữa:
- Ngươi không phải tới vì Huyễn Ma quật?
Nghe vậy, Tô Dật càng lắc đầu giống như một cái trống bỏi, sau đó thu hồi khí tức, dùng giọng nói hơi hơi nhu hòa nói.
- Nếu như ngươi có thể mang sự tình nói ra, ta có thể tha mạng cho ngươi!
Ánh mắt Tuyết Ban Huyễn Ảnh Báo Yêu Hoàng kỳ bát trọng lóe lên, vẻ mặt Tô Dật bình tĩnh, không giống giả bộ chút nào.