Chương 1830
Không khí tàn bạo thổi quét toàn trường, tóc gáy mọi người lập tức dựng lên.
Trong hội trường yên lặng, chỉ có thể nghe thấy tiếng khí tức của cường giả Thần Hổ Môn đang khẩn cấp trị liệu cho Thượng Quan Thần Trác.
- Xì.. xầm!
Những người ở đây đều không có cách nào tin tưởng, chuyện này là do Tô Dật làm ra.
Có thể thương tổn một đỉnh cấp cường giả Nguyên Hoàng cảnh lục trọng đến mức gần như tàn phế, ngoài kinh ngạc, những người ở đây đều không khỏi lắc đầu thấp giọng thở dài cho Thượng Quan Thần Trác.
Tô Dật đã trực tiếp hủy hoại con đường thành thần của một thiên tài đỉnh cấp!
Chuyện này đối với một thế lực đỉnh cấp như Thần Hổ Môn mà nói chắc chắn là tai hoạ ngập đầu!
Sắc mặt của đám người Bá Vương tông và Ngự Thiên Cung lúc này đều hết sức ngưng trọng, trong lúc mấu chốt, không người nào có thể cười được.
Bỗng dưng, cường giả Phục Yêu Môn phía sau la hét nói:
- Môn chủ, mau trở lại! Thiếu môn chủ sắp chống đỡ không nổi rồi!
Khí tức bén nhọn như đao của Thượng Quan Tuyệt Hổ đột nhiên rung động, trong mắt lửa giận đằng đằng, lạnh giọng nói:
- Trở về!
- Ba!
Hư ảnh cự hổ màu trắng chợt biến mất trong thông đạo hội trường, mấy tên Thần Hổ Môn cũng nhanh chóng hóa thành lưu quang cực nhanh!
Chăm chú nhìn vào tàn ảnh phía chân trời, đám cường giả có mặt tại đây vẫn có chút không đành lòng.
Nếu chuyện này quả thật do Tô Dật làm ra, vậy nói hắn to gan lớn mật hay huyết thủ nhân đồ đều đúng.
Chuyện này tuyệt đối để lại một bóng ma cực lớn trong lòng mọi người!
- Không thể tưởng tượng! Chuyện này do tên thư sinh Tô Dật kia làm ra?
- Tô Dật thật sự mạnh như vậy sao?
- Nếu gặp hắn, ta thật sự phải sử xuất toàn lực đánh sao?
Các cường giả tông chủ và võ giả thanh niên trợn mắt há hốc mồm, giống như đờ đẫn, ngơ ngẩn nhập thần.
Tất cả bọn họ đều đang suy tư, nếu như gặp phải Tô Dật, mình nên ứng phó như thế nào.
Bên trong đám người, Xích Đông Tuyệt đưa mắt ra hiệu cho Xích Tinh Báo.
Hai người chậm rãi thối lui đến phía sau đám người, trong đôi mắt màu đen hiển thị rõ sát khí, chợt giống như một đạo mị ảnh tiêu tán không thấy.
- Xoẹt!
Cùng lúc, nơi Ngự Thiên Cung một đạo thanh âm như băng tuyết ngưng kết vang dội, khí tức phô thiên cái địa kinh khủng lưu chuyển trong hư không.
Vô số võ giả run rẩy, uy áp ngập trời này khiến cho tâm hồn bọn hắn run rẩy không nghỉ.
Những cường giả của sáu lục ba châu nhất hải đều là cường giả đỉnh cấp Nguyên Tông cảnh và Nguyên Vực cảnh.
Trong ánh mắt kinh ngạc, Đoan Mộc Tiểu Mạn dẫn đầu hành động, quanh người một đạo cột sáng nguyên khí màu lam nhạt trực tiếp lướt tới, hung hăng chạy về phía miệng thú.
Kình phong như bẻ gãy nghiền nát khiến đám người của Bá Vương tông và Ngự Thiên Cung đồng thời hoa mắt, trợn trừng mắt.
- Quả nhiên vẫn không nén được tức giận!
Thánh vương khí của Thánh Tôn tuôn ra, cấp tốc che dấu uy áp linh hồn của Đoan Mộc Tiểu Mạn.
Cùng một thời gian, tất cả cường giả đồng thời dấy lên khí thế, ném ánh mắt về phía chính giữa hội trường.
- Đứng lại!
Lão giả Phục Yêu Môn mặt mũi lạnh lùng, đưa tay ngăn cản đường đi.
Từ trong ánh mắt lờ mờ của lão giả, vẫn có thể cảm nhận được sự khiếp sợ từ đáy lòng đối với Đoan Mộc Tiểu Mạn.
Uy áp linh hồn của Đoan Mộc Tiểu Mạn tựa như Thái Sơn áp đỉnh tràn ngập quanh người lão giả, mạnh mẽ áp xuống.
Ánh mắt lão giả trầm xuống, khuôn mặt tang thương nhất thời đỏ bừng, đôi môi bởi vì băng tinh mà kết lên một tầng băng sương trong suốt.
- Trận đầu Thiên Phong đã kết thúc! Phục Yêu Môn bắt đầu quét dọn sơn mạch! Những người không có phận sự không được đi vào!
Lão giả ngoan cường nhắc lại những lời này.
- Càn rỡ!
Trong mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn bắn ra một mảnh hàn mang.
Trong nháy mắt, tiếng quát kinh thiên vang vọng thiên địa, nguyệt mi của Đoan Mộc Tiểu Mạn như hàn cung thanh nguyệt.
Khí tức hung hãn đến mức tận cùng trực tiếp chấn chung quanh miệng thú thành vô số vết rách như mạng nhện.
- Mạnh... mạnh quá!
Tây Vô Tình và Vô Thường tiên tử nhìn nhau, trong mắt tràn đầy kinh hãi!
Chỉ một tiếng quát ngắn ngủi, một tiếng rống đơn giản đã làm cho cường giả tông chủ của sáu lục ba châu nhất hải, Thái thượng cường giả của các đại tông môn nhất tề biến sắc.
- Khí thế mạnh quá! Loại uy áp này thực sự quá kinh khủng!
Ánh mắt Phách Hải ngưng trọng.
Lúc này, trước người hắn vô hình đã kết xuất một màn hào quang nguyên khí phòng ngự cực dày, vẫn không ngăn được nội tâm rung động.
Nhớ tới vừa rồi mình mấy lần mạo phạm Đoan Mộc Tiểu Mạn và Tô Dật, Phách Hải Trường Ưng nắm chặt hai tay đã dính đầy mồ hôi lạnh như băng!
- Phụt!
Lão giả Phục Yêu Môn phun ra một ngụm máu tươi, ngay sau đó thân hình lay động, bả vai lay động giống như bệnh sốt rét.
Hai chân nặng nề dẫm trên mặt đất, trong đôi mắt hiện ra quang mang sợ hãi nhìn Đoan Mộc Tiểu Mạn.
- Không! Đừng vào!
- Ta muốn vào, dựa vào ngươi có thể ngăn được ta?
Đoan Mộc Tiểu Mạn khẽ hé mở đôi môi đỏ mọng, giống như thượng vị giả nhìn xuống lão giả sắp bất tỉnh vì khiếp sợ.
Âm thanh mềm nhẹ giống như dao găm cắt trên người lão giả Phục Yêu Môn.
Là khinh bỉ, là xem thường.
- Đát đát!
Đôi chân thon dài không nhiễm bụi trần, tiên tử mặc trường bào màu xanh nhạt tiến lên từng bước, nhẹ nhàng áp sát miệng thú sắp băng liệt.
Khi gần tới miệng thú, ánh mắt khẽ nhướng lên, lúc này trên khán đài cũng đã tụ tập rất nhiều người.
Ngũ đại thế gia nhất tề đứng trên khán đài, ánh mắt chăm chú, phức tạp
Trong mắt Long Quảng bắn ra tinh quang, uy áp Kim Long mênh mông theo khóe miệng nhếch lên, nổ bắn về hướng Đoan Mộc Tiểu Mạn.
Thần uy Kim Long kinh khủng, tốc độ không nhanh, nhưng làm cho cả không gian trong nháy mắt run rẩy.
Đoan Mộc Tiểu Mạn mãnh liệt rùng mình.
- Ầm!
Phi tuyết đầy trời nhất thời bay lên trước người, băng tinh tinh mịn tựa như cắn nuốt tinh linh.
Uy áp Kim Long tựa hồ mang theo lực hủy diệt lao thẳng tới, đến bên trong băng tinh.
Trong nháy mắt bị lạc phương hướng, không có quy tắc hỗn độn xoay tròn.
Cả hội trường trong nháy mắt trở nên nhẹ nhõm, cho dù như thế, một số võ giả tu vi không đủ sắc mặt đã tái nhợt, vịn ghế thở hổn hển.
- Ùm!
Lúc này, trưởng lão Phục Yêu Môn theo tầm mắt Đoan Mộc Tiểu Mạn xoay người lại nhìn Long Quảng, phát hiện Long Quảng không tiến thêm một bước.
Nhất thời, trước mắt tối sầm, trường bào lay động, thân thể khô gầy nặng nề ngã quỵ về phía trước, mắt nổ đom đóm, bất tỉnh, trong miệng máu tươi phun ra từng ngụm.
Đoan Mộc Tiểu Mạn nheo mắt, mâu quang nhàn nhạt nhìn lão giả Phục Yêu Môn đã ngã sang một bên, rồi nhìn Long Quảng cười một tiếng trong trẻo lạnh lùng.
Giống như ở tuyên thệ chủ quyền, nếu tiếp tục, Long Quảng và Long gia cũng sẽ có kết quả như vậy!
- Rầm!
Sắc mặt Thánh Tôn đại biến, nàng được Thánh vương khí bao phủ cũng bất đắc dĩ lắc đầu, cố nén bộ ngực phập phồng, thấp giọng nói.
- Đoan Mộc rút cuộc vẫn là Đoan Mộc! Trận Thiên Phong bài vị chiến này bắt đầu có kịch hay để xem rồi!
Ngay sau đó, thân ảnh Đoan Mộc Tiểu Mạn chợt lóe, lưu lại một đạo phong tuyết, trong nháy mắt nhanh chóng tiến vào thông đạo trong miệng thú.
Một loạt ảo ảnh băng lam, liên tục bốn năm cái kết nối, thân hình xinh đẹp tuyệt luân khiến vô số ánh mắt rung động.