← Quay lại trang sách

Chương 1897

Âm thanh yết hầu cuồn cuộn liên tục phát sinh, ánh mắt tham lam của Thiết Hồn Mạch giống như có thể ăn chuôi Thần Kiếm trong không gian.

- Muốn cầm thanh kiếm kia?

Sau lưng có một gión nói khàn khàn truyền đến, mang theo mị hoặc không nói được, giống như gió lớn làm tan đi hắc ám, làm cho người ta không thể hô hấp!

Ánh mắt Tô Dật ngưng động, nhanh chóng quay đầu, hàn khí tỏa ra, nhìn thân ảnh thon dài từ trong góc tối chỗ xa hạ xuống.

Thần Đế Traile

Hỏa quang tắt đi, cung điện hai mốt sáng như ban ngày, xuyên thấu qua gợn sóng không gian hư ảo, ánh mắt Tô Dật dần dần khép lại.

Người đi tới trước là một gã nam tử hơn hai mươi tuổi, mày kiếm mắt hổ, vẻ mặt bất phàm.

Đặc biệt quanh thân tràn ngập kiếm khí càng làm tăng thêm một loại khí phách uy vũ càn quét thiên địa!

Thân người đứng thẳng giống như chuôi kiếm, thập phần anh tuấn!

Phong thái dứt khoát, bộ dạng anh tuấn, mặc dù không nói quá nhiều lời, nhưng từ khuôn mặt ánh tuấn có thể thấy được vẻ oai hùng bất phàm.

Nhìn tổng thể lộ ra một cỗ kinh tài phong dật từ trong xương, tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất trong loài người!

Tô Dật không khỏi hô to một tiếng trong lòng, so sánh với Tuyết Hồng Lâu, nam tử trước mắt càng mang theo một cỗ uy phong lẫm lẫm, khí vũ hiên ngang!

Ngón tay thon dài nhẹ nhàng đặt lên trường kiếm trên lưng, đầu hơi nghiêng, bên trong ánh mắt như tinh tú của nam tử lộ ra một cỗ cao ngạo.

- Ngươi là ai?

Trong lòng Tô Dật lập tức xuất hiện cảm giác muốn so đấu, áo bào xanh nhẹ nhàng tung bay, Huyết Ma Sát Thần Kiếm không ngừng cộng hưởng, nặng nề cắm ở trước người!

Trong giây lát, vương giả chi khí hủy thiên diệt địa ầm ầm phun ra, mày kiếm nhíu lại, trên khuôn mặt cương nghị bắn ra ánh sáng như sao, có một cỗ ý tứ so đấu cách không bắn đi.

- Xoẹt!

Hỏa tinh lại vẩy ra một lần nữa, Huyết Ma Sát Thần Kiếm sinh ra rung động làm cho ánh mắt nam tử trước người hơi hơi run rẩy.

- Hảo kiếm! Hảo kiếm!

Tô Dật vô ý thức nắm chặt Huyết Ma Sát Thần Kiếm, cảm giác nam tử trước mắt ngoại trừ mang theo một loại cao ngạo, còn có một loại theo đuổi cực hạn đối với kiếm đạo.

Trong lúc mơ hồ, Tô Dật lại có một loại cảm giác đã từng quen biết, lạnh lùng mở miệng nói.

- Đạo kiếm khí vừa rồi là ngươi phát ra?

Bên trong ánh mắt Tô Dật có ánh sáng nhảy lên, sự kiêng kỵ nơi đáy lòng đã sớm đầy, sát ý phun ra.

Tuy không có cảm giác được sát ý của đối phương, thế nhưng một chiêu vừa rồi, chỉ cần hơi không cẩn thận, bản thân tuyệt đối không có quả ngon để ăn.

Càng làm cho Tô Dật kinh ngạc chính là, rất khó dò xét tu vi nam tử trước mắt, từ đạo kiếm khí vừa rồi đến xem, tu vi nam tử hẳn là cao hơn hắn hai cái đẳng cấp, đại thể ở Nguyên Hoàng kỳ bát trọng.

Việc khó dò xét làm cho trong lòng Tô Dật kinh hãi tột đỉnh, lẽ nào người này đã ẩn giấu thực lực?

Nam tử không quan tâm, xuyên thẳng qua gợn sóng không gian trước người Tô Dật, Tô Dật rõ ràng cảm giác được kiếm khí bén nhọn trực tiếp kéo màn lửa nóng bỏng ra, lực chấn nhiếp khủng bố làm cho người ta rợn cả tóc gáy.

Con ngươi Tô Dật không khỏi hơi co lại, mắt mở trừng trừng nhìn nam tử đặt hai tay sau lưng, nhếch miệng cười với hắn.

- Đúng vậy, từng người tiến vào, ai cũng phải trải qua khảo nghiệm! Không tồi, tiểu tử ngươi đã vượt qua khảo nghiệm nhập môn!

Tô Dật hừ lạnh trong lòng một tiếng, giọng điệu nam tử này thật lớn lối, vừa rồi chỉ là khảo nghiệm nhập môn sao, hắn không khỏi khẽ cười nói.

- Phía sau còn khảo nghiệm gì?

Nam tử thần bí quơ quơ ngón tay, ánh mắt hướng lên hai mươi thanh thần kiếm huyền phù trước người nói:

- Nói trước với ngươi, ngươi phải trả lời ta một vấn đề trước! Nói cho ta biết, nhiều kiếm như vậy, ngươi muốn cái nào?

Giống như nhìn bảo bối yêu quý, vỏ kiếm lạnh lẽo, vô tận sát khí tràn ra, dường như tùy thời đều có thể khiến vạn vật dung hóa thành tro bụi, làm cho người khẽ đến gần là sinh ra tâm kinh sợ!

Nếu như đổi lại là trước đây, nhất định Tô Dật sẽ muốn hai mốt thanh kiếm, mà lúc này Tô Dật lại cố ý nói.

- Ta muốn kiếm làm cái gì? Vật chết mà thôi!

Nghe được lời nói như thế, bên trong đôi mắt sáng như sao của nam tử thần bí hiện ra một tia kinh ngạc, hắn giơ tay lên sờ cằm một chút, rồi lại quan sát Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay Tô Dật.

- Ngươi không phải kiếm khách?

Trong lúc nam tử thần bí giương tay, bỗng nhiên không gian tràn ra một cỗ kiếm khí sắc bén vô cùng, đâm lên da thịt và khiếu huyệt quanh thân Tô Dật.

Kiếm khí sắc bén ở xung quanh tựa như nước biển gào thét, trùng trùng điệp điệp phóng lên cao, kèm theo một tia ý thức của nam tử thần bí trùng kích lên người Tô Dật.

Cũng trong lúc đó, Tô Dật có cảm giác khiếp sợ không gì sánh nổi, trong lòng khẽ nói.

- Quả nhiên những kiếm khí này chịu sự điều khiển của hắn! Giải quyết hắn, có thể có được phần thưởng!

Tô Dật âm thầm vận chuyển Hỗn Nguyên Chí Tôn Công, nguyên khí giống như thác nước trong cơ thể từ Thái Hư Thần Hải đổ ra.

Trong khoảng thời gian ngắn, khoảng không xung quanh lan tràn ra một cổ khí tức cổ xưa, tựa như thần minh trường tồn từ thời tuyên cổ giá lâm, uy áp vô thượng đối kháng với kiếm khí ở xung quanh!

Nam tử thần bí thật lâu không nói gì, rồi đột nhiên như bừng tỉnh đại ngộ, hướng về phía Tô Dật nhếch mép nói ra:

- Ta biết, nhất định là ngươi nhìn những thanh thần kiếm này không vừa mắt!

- Ta là kiếm khách, đồng thời cũng dùng đao! binh khí ở trong mắt ta, chẳng qua là vật mà thôi!

Trên mặt Tô Dật sóng êm gió lặng, nguyên khí trong cơ thể cuộn trào mãnh liệt như vạn mã bôn đằng, nhưng vẫn đạm nhiên nói.

Không thể nghi ngờ, nam tử thần bí trước mắt là đối thủ mạnh nhất mà hắn gặp ở Thiên Phong Chiến, ngoài ra còn có Long Thương và Bá Hải Tam Thông chưa đối mặt!

- Xoẹt!

Khí tức đáng sợ của nam tử thần bí lặng yên lan ra, ánh mắt nhìn chăm chú vào Tô Dật, trong nháy mắt thu hồi kiếm khí đầy trời.

Không gian ở trong nháy mắt này khôi phục lại, gió nhẹ thổi qua trán Tô Dật, bên dưới mái tóc đen là một đôi mắt thâm thúy, làm cho người khó có thể nhìn thấu.

- Nói tiếp! nói hết ra những thứ ngươi biết!

Khí tức nam tử thần bí bắt đầu trở nên gấp gáp, biểu hiện ra vẻ kích động, hai tay hơi có chút luống cuống.

Thanh âm từ tính quanh quẩn ở bên trong khoảng không, âm thanh run rẩy, rõ ràng mang theo vẻ hưng phấn.

Trước đây Tô Dật cũng trao đổi qua một chút về kiếm đạo với Tô trưởng lão, Tô Dật lập tức dời ra ngoài, rung đùi đắc ý nói.

- Vật vốn tự nhiên, ý do tâm sinh, vật là thực thể, hư thực từ trong hài hòa mà sinh, phát huy khí thế thiên địa, cũng không phải chỉ dựa vào một kiện binh khí là được!

Nam tử thần bí có thể cảm giác được, thời điểm Tô Dật nói về kiếm đạo, bên trong ánh mắt có một loại ánh sáng thần bí.

Trong mơ hồ, trên khuôn mặt cương nghị có một loại uy thế vô hình, trong chớp mắt, miệng nam tử thần bí hơi hơi mở ra, trong mắt có ánh sáng lướt qua, vẻ kinh ngạc và chấn động đồng thời hiện lên.

- Phải dựa vào ý, kiếm tùy ý chuyển, ý sử kiếm phát!

Vừa dứt lời, Tô Dật giống như trở lại thời điểm thử kiếm ở Thần Kiếm Môn trước đây, âm thầm nói ra từng câu.

Đem toàn bộ uy áp Thiên Nguyên Yêu Hồn quán chú ở trên thân kiếm, lực chú ý tập trung cao độ, Tô Dật dần dần chìm đắm trong ý cảnh kỳ diệu.

Sắc mặt bình tĩnh, hai tròng mắt đóng chặt, trọng kiếm trong tay sóng vai phát triển, nhất thời một cỗ khí tức hạo nhiên cuồng bạo tuôn ra!