Chương 1899
Đồng tử đột nhiên co lại, Tô Dật nhíu mày kiếm một cái, Huyết Ma Sát Thần Kiếm trong tay bảo hộ ở bên ngoài thân thể, kiếm phong bàng bạc phất lên mặt, khiến khuôn mặt run run!
- Grào!
Hỗn Nguyên Chí Tôn Công nhanh chóng vận chuyển, nguyên khí tràn ra như đại giang dâng trào, theo lỗ chân lông và huyết nhục, bao vây thân thể Tô Dật lại.
Thần Đế Trailer
Giữa thiên địa, kiếm khí phá khoảng không!
Ở trước mắt Tô Dật, giống như có vô số kiếm ảnh thông thiên nhanh chóng bay ra, bốn phương tám hướng đều là kiếm ảnh!
Kiếm ý vô ngân, trên không trung xuất hiện vô số hình ảnh xé nát, nhanh chóng tập trung thân hình Tô Dật!
Một khắc kia, Tô Dật rõ ràng cảm giác được chính mình nhỏ bé cùng hèn mọn, đây là lần đầu tiên từ khi hắn tu luyện Hỗn Nguyên Chí Tôn Công tới nay, tâm linh run rẩy!
- Ông!
Tâm niệm thay đổi thật nhanh, sau lưng Tô Dật có hỏa sí lượn vòng, Thiên Nguyên Yêu Hồn bên trong não hải nóng cháy như mặt trời, quang mang sáng chói đánh lui tâm lý sợ hãi trong lòng!
(hỏa sí: đôi cánh lửa)
- Còn sợ ngươi sao!
Tin tưởng nam tử trước mắt chính là Tô Cuồng Ca, trong lòng Tô Dật chợt hiện lên vẻ tức giận cùng tâm tranh đấu!
Sát Thần Kiếm vẽ ra một đường huyết sắc thật dài trên không trung, ánh mắt Tô Dật trở nên lạnh lẽo, Ngự Thiên Quyết và Thiên Nguyên cổ kinh luân phiên vận chuyển, thần thức dần thanh tỉnh lại!
Lúc này, chính là thời điểm Tô Dật bùng nổ, nguyên khí ầm ầm tuôn ra, thân hình trầm xuống, giẫm một cước vào khoảng không, không gian xung quanh nhất thời văng tung tóe!
- Xoẹt!
Dải lụa năng lượng xông lên như huyết long, kiếm mang trước người như bóng với hình, chỉ thấy thân thể Tô Dật hóa thành cầu vồng, quơ cự kiếm trong tay trực tiếp lướt về phía kiếm ý sắc bén!
- Huyết Hoàng Liệt Thiên!
Bên trong kiếm quang càn quét đầy trời, Đế Tước xuất hiện sau lưng Tô Dật, khí tức màu lửa đỏ cuồn cuộn qua đây, hướng về phía kiếm ý bao vây đi giống như vòi rồng!
- Chẳng lẽ kiếm ý của ngươi còn cao hơn thần điểu chi hỏa sao!
Tô Dật quát lớn một tiếng, cự kiếm trong tay cuồng phát như trường long.
Huyết quang bá đạo mang theo liệt diễm cuồn cuộn chém giết tất cả, hỏa tinh vẩy ra, tiếng nổ ầm ầm!
- Grào!
Hai mắt Đế Tước tràn đầy lửa giận bễ nghễ thế gian, hai cánh vũ động, khiến liệt hỏa càng mạnh mẽ xung kích ra!
Theo một tiếng hót chấn vỡ bầu trời, liệt hỏa tựa như cự thú xé mở vòng vây, phần hỏa kéo dài thiên địa!
Càng bộc phát ra nguyên khí vô tạn, Tô Dật càng cảm thấy kinh hãi, kiếm ý của Tô Cuồng Ca không chỉ công kích thực thể, còn có năng lực công kích linh hồn vô cùng lớn!
Nếu không phải Thiên Nguyên Yêu Hồn của hắn cường đại, đổi thành bất kỳ một Nguyên Hoàng cảnh nào khác, lúc này đã bị sụp đổ!
Tô Dật đứng thẳng trong hư không, hai chân hơi lùi về sau một bước, hai tay cầm kiếm, mồ hôi còn chưa rơi xuống đã bị sóng lửa nóng bỏng làm cho bốc hơi sạch sẽ!
- Tiếp tục như vậy, đánh không chết cũng sẽ bị héo chết!
Trong đầu Tô Dật xuất hiện vô số ý niệm.
Quang quang đối công với quang mang, ánh mắt Tô Dật ngưng trọng, lúc hỏa quang bắn vọt đến trước người Tô Cuồng Ca, đột nhiên hư ảnh Đế Tước trở nên mờ nhạt, khóe miệng Tô Cuồng Ca nhếch lên một cái.
- Không có lực sao!
Ngay sau đó, trường kiếm thật mỏng trong tay Tô Cuồng Ca nhanh chóng vẽ ra một đường cong, hào quang màu trắng bạc dễ dàng hóa giải nguyên khí hỏa thuộc tính đã yếu nhược!
Ống tay áo nhẹ nhàng đảo qua trước trán, khuôn mặt Tô Cuồng Ca nâng lên thật cao, bàn tay nhẹ nhàng vung lên ở trước người, một đạo kiếm quang hình thập tự lần thứ hai bay tới!
Kiếm quang xuyên qua hư không nóng bỏng, lỗ tai có thể nghe được âm thanh không khí bị chèn ép, tựa như âm thanh triệu hoán quỷ hồn lấy mạng!
Ngay sau đó, trong lòng Tô Dật chợt căng thẳng, sắc mặt biến đổi đột ngột, không để ý đến Thái Hư Thần Hải, sử dụng Vân Ảnh Đạp Sương Bộ đột nhiên biến mất.
- Đinh linh!
Trong nháy mắt ánh sáng màu xanh sáng lên trong cung điện số hai mốt, mang theo một vệt thanh lương, hơi nước bốc lên, sương mù mờ mịt!
Mày kiếm Tô Cuồng Ca hơi nhíu lại, mở miệng nhàn nhạt nói một câu
- Ồ!
Linh hồn phô triển ra lần thứ hai, giống như vô số tiểu kiếm sắc bén vờn quanh cung điện hai mốt!
- Xoạt!
Lại là âm thanh binh khí va chạm, ánh sáng màu xanh chợt hiện ở chỗ xa, thanh âm một tầng băng tinh rớt xuống đất vang lên!
Tô Cuồng Ca phát hiện tung tích Tô Dật, không có Vân Ảnh Đạp Sương bảo vệ, chỉ thấy hai tay Tô Dật đặt lên trên trọng kiếm, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, giống như ống bễ!
Tóc tai bù xù, áo xanh cuồn cuộn phiêu đãng trong gió, sau khi Tô Dật trốn đến Trung Châu, vẫn chưa từng chật vật như vậy!
- Hô!
Khóe mắt run rẩy, cả người Tô Dật trở nên căng thẳng, tinh thần cực kỳ khẩn trương, đối mặt với Tô Cuồng Ca đã tu hành ở chỗ này sáu mươi năm, tu vi nhìn như chỉ là Nguyên Hoàng kỳ, tuy không đến mức lợi hại giống như Tô Cuồng Ca bây giờ.
Nhưng tuyệt đối không phải là Nguyên Hoàng kỳ, một chiêu kiếm ý cực mạnh vừa rồi, càng làm cho hắn kinh sợ khó tiêu!
Tô Dật dùng tâm thần dò xét, nhìn nguyên khí còn lại trong Thái Hư Thần Hải, càng chau mày, khuôn mặt hiện lên hàn ý.
- Thanh niên mà không có khí lực vậy sao?
Tô Dật âm thầm cười một tiếng, quả nhiên sư phụ Tô Cuồng Ca lúc còn trẻ giống như người trong Thần Kiếm Môn từng nói, thiên tư tuyệt thế, kiệt ngạo vô cùng!
- Trở lại!
Trong mắt Tô Dật bắn ra tinh quang, có một luồng khí thế khiếp người phun ra.
Nhìn lên trên không, có vô số kiếm khí thật nhỏ vờn quanh khoảng không, hai mươi thanh thần kiếm vô cùng nghe lời chờ đợi chỉ lệnh ở bên người Tô Cuồng Ca.
Đột nhiên, thân thể Tô Dật run lên, nắm chặt cự kiếm trong tay, năng lượng linh hồn phun ra, sóng âm cuồn cuộn, không ngừng gào thét.
- Liều mạng, không lấy được phần thưởng, cũng không thể thua người!
Tô Dật chớp mắt một cái, cắn răng rút ra trọng kiếm!
Cổ tay không ngừng lay động, Tô Dật có thể cảm giác được Huyết Ma Sát Thần Kiếm đang thay đổi, vừa rồi giao thủ, Tô Dật vẫn một mạch cảm giác được trong Huyết Ma Sát Thần Kiếm có vật gì đang cựa quậy!
- Lẽ nào ngươi cũng bắt đầu cảm thấy kích thích?
Tô Dật cười nói, lập tức nhắm hai mắt lại, một đạo kiếm ý ngộ ra từ trong tàn kiếm quyết bay ngang mà ra!
- Ầm ầm!
Một đạo kiếm khí màu đỏ ngòm vô cùng mạnh kéo dài ra khoảng không xung quanh, Tô Dật nhân cơ hội nuốt nửa chai linh dịch, cả người lập tức cảm thấy một loại năng lượng cuồng bạo chảy ra, trong nháy mắt huyết mạch huyết quản cùng với gân cốt bắp thịt mở rộng tình trạng không tưởng!
Tô Dật hét lớn một tiếng, mi tâm lóe ra kim sắc quang mang nhàn nhạt, lần thứ hai bước chân lùi về phía sau một bước.
Lúc này năng lượng khủng bố tràn ngập trong cơ thể Tô Dật, tuy còn hơn phân nửa nguyên khí, thế nhưng thời gian gấp gáp buộc hắn phải đánh nhanh thắng nhanh!
Bên trong vô hình, thần uy của Tô Dật trào lên hai mắt, khí thế quanh thân tự dưng tăng vọt, một giây kế tiếp, Tô Dật liền muốn hoàn toàn giải quyết Tô Cuồng Ca trẻ tuổi!
Dường như trong đan điền khí hải có một loại cảm giác kìm nén khó chịu dồn nén, trong nháy mắt bạo phát ra, Tô Dật hét lớn một tiếng:
- Aaa..aa!
Theo lời nói rơi xuống, tàn ảnh hình thành, Tô Dật hóa thành hỏa quang nhằm phía kiếm ý giống như rừng rậm.
Hư ảnh Đế Tước kèm theo kim long quấn quanh, kim quang rạng rỡ, thần dị vô song!
Trong nháy mắt, thân thể Tô Dật trở nên cực kỳ to lớn, đối mặt với Tô Dật đột nhiên bùng nổ như vậy, khóe mắt Tô Cuồng Ca tuôn ra vẻ hưng phấn, rồi dần dần trở nên nghiêm túc, ngón tay điểm nhẹ bên trên chuôi kiếm, phát ra sát ý lăng liệt!
Hai người giằng co lần thứ hai trong khoảng không, vừa rồi đã tiêu hao không ít oán khí của Tô Dật, trong khoảng thời gian ngắn còn có thể bạo phát như vậy, Tô Cuồng Ca không thể coi thường!