← Quay lại trang sách

Chương 1920

Lực ngôi sao trong cơ thể xông về phía trong cột lửa, giống như vẽ rồng điểm mắt, con rồng lửa mở to miệng và phát ra một tiếng gầm thét giận dữ kinh thiên, lập tức bao vây Tô Dật!

- Vù vù!

Một giây tiếp theo, tiếng sấm liên tiếp vang vọng ở bên cạnh tới đinh tai nhức óc, hai cánh tay Tô Dật tùy ý vung vẩy ở trong ánh lửa.

Trong lòng bàn tay một trái một phải tràn ngập ra một lực hút ngập trời cuồn cuộn trào dâng, chút năng lượng cuối cùng của ngọn lửa đều bị hút vào trong cơ thể!

- Răng rắc!

Lại là một tiếng vỡ nát vang lên, khí chất toàn thân Tô Dật lại tăng lên, miệng núi lửa dường như đã tiếp nhận sự chinh phục của Tô Dật, nham thạch nóng chảy trong lòng đất bắt đầu sôi trào, phun ra từng cột lớn!

Đứng ở đỉnh núi lửa, toàn thân Tô Dật không hiểu sao mang theo một hơi lạnh thông thiên, thực lực khủng bố ngăn chặn nguyên tố thuộc tính hỏa sôi trào, bóng dáng giống như chí tôn trong thiên địa, bá đạo hủy diệt tất cả!

- Cuối cùng cũng tới Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng!

Hai mắt Tô Dật phóng ra một tia điện lạnh lẽo, tinh quang lướt qua, hư không chấn động!

Nhưng vào lúc này, nam tử phía sau trên một vai vác tấm bia đá, ánh mắt đông cứng, hoàn toàn không che giấu sát ý kinh thiên lại quay đầu trở về.

- Để cho ngươi kéo dài hơi tàn ba ngày, không ngờ lại cho ta niềm vui bất ngờ lớn như vậy!

Tô Dật khẽ nhíu mày, nguyên khí tại đan điền khí hải trong cơ thể bị khiêu chiến vậy nhanh chóng bắt đầu dâng trào, nguyên khí trong kinh mạch rộng lớn phun mạnh ra ngoài.

Sáu đạo Huyền Quan đồng thời mở ra, khí tức của Tô Dật lúc này đã điên cuồng đến cực hạn, mày kiếm nhíu lại, nhìn về phía sau.

Một thiếu niên với ảo ảnh con rồng vàng tràn ngập phía sau lưng, ánh mắt lạnh giá như nước, thân vác một khối tấm bia đá hiện lên ánh sáng thần kỳ xuyên qua không trung lao đến.

Phía sau thấp thoáng con rồng màu vàng giống như Chân Long, đầu rồng cực lớn lại dữ tợn, từng mảnh vảy trông rất sống động không ngừng phóng ra thần uy vô thượng, lực lượng giống như hủy diệt trùng kích thiên địa, lập tức đánh mạnh về phía Tô Dật.

Thiếu niên chính là Long Thương, tốc độ hắn lao tới không tính là quá nhanh, nhưng trong nháy mắt đã rút ngắn khoảng cách với Tô Dật.

- Mười tám tuổi đã đạt tới Nguyên Tông cảnh tứ trọng! Ta mới lần đầu nghe tới người có thiên phú như vậy!

Thiết Hồn Mạch thán phục nói. Hắn ở Thiên Man Đại Lục gần vạn năm, không khỏi xúc động nói!

Mắt Xích Phi Hồng hơi híp lại, kinh hãi và khủng hoảng thoáng hiện trong đáy mắt, cho dù là sâu bên trong không gian thần bí cũng có thể cảm giác được áp lực ngập trời từ trong không trung kéo đến, cuống họng không khỏi chuyển động, gương mặt chấn động.

- Tô Dật, đối phương đã đạt đến Nguyên Tông cảnh tứ trọng! Thiếu niên Long gia này quá thần kỳ!

Tô Dật gật đầu, đồng thời ánh mắt lập tức nhìn chăm chú vào thứ trên lưng Long Thương. Hóa ra Long Thương cõng Thiên Phong Ngọc Bích trên người, chẳng trách mình tìm mãi cũng không sao tìm được tung tích của Long Thương!

- Cuối cùng đã chấp nhận tới rồi sao?

Khóe miệng hơi nhếch lên, nguyên khí dưới chân Tô Dật đột nhiên phát lên. Sau khi đạt tới Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng, nguyên khí thuộc tính hỏa giống như thiên thạch lao qua, trực tiếp phá không rời đi, đập nát uy áp vô thượng thành mảnh nhỏ.

- Ầm!

Cũng trong lúc đó, Tô Dật lùi nhanh về phía sau. Theo Long Thương hạ xuống đất, chỉ nghe một tiếng động lớn vang lên, tất cả sóng công kích nhất thời đánh bay tất cả nham thạch nóng chảy bắn lên.

Long Thương nhìn bóng dáng Tô Dật phía xa, trong mắt lạnh lùng khẽ nói:

- Phụ thân đã từng nói với ta, ngươi sẽ là kẻ địch của cả đời ta!

- Vù vù!

Chậm rãi thả Thiên Phong Ngọc Bích ở trên vai xuống, Long Thương khẽ hất cằm, trong đôi mắt hẹp dài bắn ra ánh sáng màu vàng, toàn thân hiện ra long uy tràn ngập khoảng không xung quanh, lắc đầu.

- Tuy nhiên trong mắt của ta, ngươi cũng chỉ như vậy mà thôi. Kẻ địch à, thật nực cười!

Trong mắt Long Thương đầy vẻ xem thường, trong đầu cười nhạo và chế giễu lời phụ thân nói.

Tô Dật cử động cổ tay, ánh mắt thâm trầm, ngạo mạn nói:

- Nói xong chưa? Ngươi tuyệt đối là một kẻ ngu ngốc còn hơn cả phụ thân ngươi!

- Vèo!

Long Thương không ngờ được ở dưới long uy của mình, Tô Dật vẫn có thể thản nhiên không biến sắc, vẻ mặt càng thêm thâm trầm, khẽ nói.

- Con kiến hôi còn muốn nói mạnh miệng sao? Tự tìm chết!

Long Thương cười lạnh.

Thiên Tinh Kinh Phách trong tay chớp hiện ánh sao, xẹt qua khóe mắt Tô Dật, một tia sáng sắc bén lập tức bắn ra, uy áp vô hình ở trên không trung đẩy Long Thương về phía sau.

Long Thương có thể cảm giác được rõ ràng áp lực tới gần, hắn lập tức biến sắc. Chỉ nghe Tô Dật nói.

- Cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nói ra hết những điều ngươi biết, bằng không sẽ không đơn giản như vậy đâu!

Tô Dật lạnh lùng nói.

Long Thương dường như nghe thấy được chuyện nực cười nhất trên thế gian. Tuy Tô Dật làm cho hắn cảm giác được một chút áp lực, nhưng nếu nói Nguyên Hoàng cảnh cửu trọng có thể đánh bại Nguyên Tông cảnh ngũ trọng, quả thực chính là nói mơ giữa ban ngày. Hơn nữa mình còn có truyền thừa huyết mạch Kim Long.

- Người không biết thì không sợ! Ta rất khen ngợi dũng khí của ngươi!

Long Thương nhìn Tô Dật giống như nhìn người ngu không ai bằng, cuối cùng quát lạnh một tiếng, một nguyên khí thuộc tính thổ tuôn ra.

Nhất thời, cả không trung rung lên, một áp lực lớn lập tức bắn về phía Tô Dật nhanh như chớp, uy thế mạnh mẽ kèm theo kình phong khủng khiếp đột nhiên cuốn ra ngoài!

- Thuộc tính thổ, còn có truyền thừa Kim Long!

Xích Phi Hồng kinh ngạc kêu lên!

Từ trước đến nay ở trong các nguyên khí thuộc tính thì nguyên khí thuộc tính thổ dùng để phòng ngự, thực lực máu thịt huyết mạch Long tộc còn có thể hoành hành bá đạo trong giới yêu thú!

Long Thương với tu vi Nguyên Tông cảnh không nói tới tấn công, chỉ riêng lực phòng ngự toàn thân này cũng có thể đứng ở thế bất bại!

Trong mắt Tô Dật dung nham núi lửa nóng chảy không ngừng phóng đại, giống như con rắn màu đỏ đầm đìa máu đang vọt tới trước người hắn!

Vượt qua tường đất, Tô Dật có thể nhìn thấy Long Thương ngạo nghễ đứng thẳng, trong mắt lộ vẻ giảo hoạt, dường như tuyên án mình đã chết vậy!

- Thì tính sao chứ? Người của Long gia đều phải giết!

Tô Dật chợt quát.

Vừa dứt lời, Tô Dật điểm nhẹ bước chân, trong ánh lửa, ngọn lửa giống như dải lụa quấn quanh cơ thể Tô Dật mạnh mẽ không gì sánh được, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công mang theo hơi thở thê lương thời viễn cổ ầm ầm bạo phát!

- Hỏa Liệt Thiên La Chưởng!

Hàng nghìn hàng vạn chưởng ấn lửa giống như rắn độc trùng kích trời đất, bàn tay Tô Dật vung vẩy, khóe miệng cong lên cười lạnh. Giờ phút này Tô Dật hoàn toàn không giữ lại!

- Ầm ầm ầm!

Liên tiếp có những tiếng nổ không ngừng vang vọng, sát ý cực hạn trùng kích ở trên bức tường bằng nham thạch khiến nó nhanh chóng xuất hiện rất nhiều vết nứt. Ngược lại sau đó nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, trở nên hoàn hảo như lúc đầu!

Nửa hơi sau, tường đất nóng bỏng với hơi nóng phả ra vây quanh hắn, mà ở trong không gian bịt kín như vậy, võ giả có tu vi thấp chắc chắn sẽ trốn không thoát!

Ánh mắt Tô Dật có phần kinh hãi. Thực lực Nguyên Tông cảnh của Long Thương không ngờ vượt ra ngoài dự đoán của hắn. Hắn lập tức híp mắt lại, đôi mắt đỏ ngầu, hai tay cầm Thiên Tinh Kinh Phách chém mạnh về phía trước.

- Vân Ảnh Đạp Sương!

- Vù vù!

Một giây tiếp theo, băng tuyết màu xanh da trời tự do xoay tròn, khi tường đất xuyên qua cơ thể của Tô Dật, băng tuyết và nham thạch nóng chảy va chạm phát sinh khí màu trắng kèm theo những tiếng xèo xèo!

Khí tức của Long Thương nhanh chóng tìm được vị trí của Tô Dật, chỉ thấy ánh mắt Tô Dật nghiêm lại, áo bào xanh thoáng động, gương mặt bình tĩnh, trong mắt lại bắn ra sát ý.

- Còn có bản lĩnh như vậy sao!

Long Thương vô cùng hưng phấn. Vừa rồi Tô Dật mượn Vân Ảnh Đạp Sương tránh được một đòn trí mạng của mình, cho mình niềm vui bất ngờ quá lớn.