Chương 1948
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được, Kim Trấn Thiên Thạch không ở trong tay ta, nếu ta có Kim Trấn Thiên Thạch, Long gia đã sớm không còn tồn tại! Còn để cho bọn họ gây nhiều sóng gió như vậy sao?
Sau đó Đoan Mộc Kình Thiên lại bị Long gia truy sát, ngay từ đầu là một nhà truy sát, sau lại biến thành năm thế gia lớn cùng nhau truy sát, cuối cùng, hễ là có chút quan hệ với thế gia đều bắt đầu truy sát mình!
Tô Dật đã nghe Tô Cuồng Ca nói về đoạn lịch sử này, mấy chục năm mọi người truy sát cũng không có tìm được Đoan Mộc Kình Thiên, cho dù là một chút vết tích cũng không.
- Hừ, một đám tạp chủng còn muốn tìm ta, sau đó ta căn bản không ở Thiên Man Đại Lục, bọn họ có tìm vỡ đầu cũng không tìm được!
- Tiền bối, sao ngươi lại tới vực ngoại?
Khi nói đến đây, Đoan Mộc Kình Thiên nhếch mép, linh áp toàn thân bắt đầu tăng vọt, Tô Dật lại cảm nhận được một áp lực tuyệt đối của người phía trên.
- Ở điều kiện cực đoan thường có thể kích phát ra tiềm năng rất khủng khiếp, Long gia nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới, ta tự nhiên lĩnh ngộ được tầng mới của Ngự Thiên Quyết, cũng làm cho tu vi của ta trực tiếp tăng vọt thẳng đến cảnh giới Nguyên Thiên!
Một khí thế cao ngạo dâng trào khiến Tô Dật không khỏi hãi hùng khiếp vía.
Quan sát áp lực phát ra từ trên thân của Đoan Mộc Kình Thiên, Tô Dật cũng theo đó bắt đầu vận chuyển Ngự Thiên Quyết, rất rõ ràng Đoan Mộc Kình Thiên Ngự Thiên Quyết không chỉ có uy lực tuyệt luân, hơn nữa sóng lực va chạm cực lớn.
Bất giác cho người ta một áp lực vô hạn lại thê lương cuồn cuộn đến, trời đất giống như bị khí thế đó bao trùm, là một sự nghiền ép tuyệt đối!
- Tiểu tử, ngươi và đám tỷ của ta học Ngự Thiên Quyết đều có chỗ thiếu hụt, khi tu hành ở Ngự Thiên cung tu, ta và tỷ của ta phát hiện ra Ngự Thiên Quyết còn có một tầng không gian để tiến thêm, chỉ là vẫn tìm không ra mà thôi. Bây giờ tỷ của ta đạt đến trình độ nào rồi?
Tô Dật xoa cằm, cẩn thận suy nghĩ những lời Đoan Mộc Kình Thiên mới vừa nói, trả lời:
- Tiêu Mạn à? Bây giờ nàng là nửa bước Nguyên Thiên!
- Ngươi mở miệng ngậm miệng là Tiêu Mạn, làm như thân thiết lắm vậy?
Đoan Mộc Kình Thiên nhíu mày, trong ánh mắt có vẻ kỳ lạ.
Tô Dật nhất thời có chút hoảng hốt, nhíu mày lại, xấu hổ nói qua loa cho xong:
- Là Tiêu Mạn tiền bối, ta quen vô lễ, tiền bối dạy rất đúng!
Bây giờ Tô Dật không muốn nói cho Đoan Mộc Kình Thiên biết, Đoan Mộc Tiêu Mạn đã trở thành thê tử của mình, cậu em vợ của mình lại là anh kiệt đứng đầu Thiên Man, Tô Dật không dám tùy ý để lộ "thân phận" của mình.
- Ngươi đấy, lần sau ngươi cũng không thể nói loạn trước mặt tỷ ấy, ngươi cũng biết tỷ của ta khủng khiếp đúng không?
Đoan Mộc Kình Thiên nháy mắt ra hiệu, lập tức che giấu tình cảm lưu luyến trong ánh mắt.
Tô Dật không khỏi khẽ gật đầu, ngượng ngùng không nói, chỉ nghe Đoan Mộc Kình Thiên tiếp tục nói.
- Trong bốn mươi năm ta vẫn luôn sống trong quá trình trốn cùng ẩn nấp, khi tu luyện ra Nguyên Thiên cảnh, ta cũng vừa vặn đến gần rừng rậm Man Yêu, đặc biệt khi đến Man Thành, tu vi Nguyên Thiên cảnh của cảm giác được rõ ràng năng lượng vô cùng khác thường của Giới Vực Châu!
Để kết thúc cuộc đời chạy thoát thân như vậy, Đoan Mộc Kình Thiên mượn năng lượng của Giới Vực Châu lần đầu tiên tự nhiên đến vực ngoại.
- Đó là lần đầu tiên ta đến vực ngoại, từ đó ta bắt đầu du lịch tinh vực, ở vực ngoại mấy chục năm vẫn tự xem mình là khách du lịch tinh vực.
Còn sau đó, Tô Dật biết, Đoan Mộc Kình Thiên đã một lần nữa trở lại Thiên Man Đại Lục, khi Tô Dật hỏi nguyên nhân, Đoan Mộc Kình Thiên nói.
- Tinh vực phong thần điển là chuyện trọng đại của tất cả tinh vực một ngàn năm, vừa vặn bị ta đụng phải, ý chí Nguyên Thiên cảnh của ta vô cùng cao, lại đi tham gia, ngươi biết Huyết Kiếm Quả chứ? Đó chính là chiến lợi phẩm khi ta đấu vòng loại, có Huyết Kiếm Quả trong người, ta liền nghĩ đến tồn tại ở Thiên Phong Thần Kiếm, sau vòng đấu loại, ta lại vội vàng muốn tới đó.
Mà khi Đoan Mộc Kình Thiên đạt đến Nguyên Thiên cảnh, lại một lần nữa mượn năng lượng của Giới Vực Châu trở lại Thiên Man Đại Lục.
- Lần đầu tiên ta không hiểu sao đi tới đó, lúc trở lại, ta chuẩn bị cố gắng nghiên cứu Man Thành, lại một lần nữa dẫn tới Long gia truy sát, còn vô tình đưa tới một nhân vật càng đáng sợ hơn!
- Người nào? Không ngờ lại làm cho tiền bối cũng phải sợ hãi vậy?
Trong lòng Tô Dật chấn động.
- Người Vực ngoại, đến nay ta cũng không biết tên của hắn, chỉ là tu vi của hắn của hắn còn đáng sợ hơn khi ta gặp phải trên Tinh Vực Phong Thần Điển!
Rơi vào đường cùng, Đoan Mộc Kình Thiên cũng chỉ có thể buông tha nghiên cứu Man Thành, vội vàng ném Huyết Kiếm Quả vào trong hồ Đoạn Kiếm, nhận ra chính xác trong hồ Đoạn Kiếm nhất định sẽ có Thiên Phong Thần Kiếm.
- Hồ Đoạn Kiếm hình thành truyền kỳ đặc sắc, là lấy kỳ quan đứng đầu Vân Châu. Cho nên, ta xác định Thiên Phong Thần Kiếm nhất định ở chỗ nào!
Mà lúc này, trong lòng Tô Dật đã sớm ném sự xem thường lên tới trời, trong lòng không khỏi trở nên hung hăng. Đúng vậy, với một câu nói của ngươi suýt nữa mang tới phiền phức lớn thế nào cho Ngự Thiên cung, ngoài miệng hắn lại nói.
- Sau đó, ngươi gặp phải Tô Cuồng Ca lần đầu tiên tham gia cuộc chiến tranh vị trí Thiên Phong, dạy cho hắn Thiên Phong Kiếm Ý, đúng không!
Đoan Mộc Kình Thiên rõ ràng rất kích động, trong mắt lóe lên tinh quang, trầm giọng nói:
- Ngươi biết tiểu tử Cuồng Ca kia?
Tô Dật mỉm cười gật đầu, cười nói:
- Xem ra cũng không cần bái sư, luận về bối phận, tiền bối bây giờ chắc là sư công của ta!
Một tiếng cười điên cuồng vang lên trong khoảng không, tiếng cười vang dội, khiến cho Hỏa Tinh Đằng chấn động. Tiếng cười của Đoan Mộc Kình Thiên càng lúc càng lớn, vỗ vào bàn mây.
- Duyên phận! Cho nên ngươi không truyền tống tới đây thì ai truyền tống tới chứ! Ha ha ha "
Tô Dật thở dài, tiếp tục nói:
- Lại là hai mươi năm trôi qua, khi sư phụ gặp lại ngươi, khi đó ngươi đã bị thế gia và người vực ngoại làm cho bị thương nặng! Sư phụ cứu ngươi, đưa Lưu Ảnh Thạch cho thượng cung!
Một tia ngoan lệ và sát ý chợt hiện ra trong mắt, Đoan Mộc Kình Thiên trầm giọng nhớ lại:
- Không sai, chính là lần đó đã suýt nữa lấy mạng của ta, ta giao hẹn với Bạch Giao Thần gặp ở Man Thành, muốn lại một lần nữa mượn năng lượng Giới Vực Châu chạy ra, không ngờ được giao cho nàng cũng uổng công... Ôi!
Mất mát và thương cảm tràn ngập khoảng không, Đoan Mộc Kình Thiên càng trầm giọng hơn nói:
- Trong lần đại chiến với người của vực ngoại, ta đã dốc hết sức lực, cho dù không có Giới Vực Châu, ta cũng có thể cảm giác được lối đi tồn tại ở Man Thành, ta cố hết sức muốn mở ra tường kép thời không thì gặp phải một đòn của kẻ gian, ta lại bị phong ấn ở trong tường kép thời không!
Đoan Mộc Kình Thiên giang hai tay ra, khẽ nói:
- Sau trận chiến ấy, ta bị thương rất nặng, tu vi tuy không đáng ngại, nhưng cả người chẳng khác gì tàn hồn, lại cũng không thể cảm ứng được lối đi thời không tồn tại nữa, càng không có khả năng chịu đựng được trận bão năng lượng của lối đi thời không, chỉ có thể sống tạm ở trong tường kép thời không này!
Trong lòng Tô Dật chấn động, cuối cùng lại không ngờ còn có năng lượng cường đại như vậy, hắn nhíu mày, nói.
- Rốt cuộc vì sao người kia lại có thể theo ngươi đến Thiên Man Đại Lục?