← Quay lại trang sách

Chương 2079

Cho dù không biết nội tình của Tô Dật thế nào, với một cỗ nội tâm rung động không hiểu như hiện tại, Long Văn cũng không dám chủ quan.

Tô Dật lãnh đạm nhìn qua Long Văn, cười lạnh không nói gì, trong đầu lại nghĩ đến những hành động tác quái của Long gia.

Dần dần, sát ý tích tụ trong mắt càng lúc càng nồng đậm.

Long gia truy đuổi trên trăm năm chỉ muốn đuổi tận giết tuyệt Thượng Long thôn, Đoan Mộc Kình Thiên cũng như thế, đối với Thiên Yêu tông cũng như vậy!

Muốn lên đỉnh phong võ đạo lại muốn giẫm đạp lên xương cốt những người vô tội để xưng bá? Đối với những người có huyết mạch giống nhau lại căm hận như vậy sao?

Không kềm chế được, hai tay Tô Dật cầm Huyết Ma Sát Thần Kiếm bắt đầu run rẩy, hổ khẩu từ đỏ chuyển biến thành tái nhợt.

Quanh thân tiếng sấm vàng chói đáng sợ gào thét mà ra, như những con trăn khổng lồ bao quanh cơ thể Tô Dật.

- Xoẹt!!!!

Nhất thời, năng lượng hung hãn quanh người Tô Dật chặt đứt từng khúc không gian trước người, mang theo những tiếng nổ liên tiếp đáng sợ.

- Càng nghĩ, càng không thể chịu được!

Tô Dật cúi thấp đầu, nhếch miệng nở nụ cười tinh tế, lạnh giọng cười nói.

Ánh mắt Long Văn hung hăng trợn lên, thanh niên trước mắt đột nhiên bạo dũng huyết khí rất không tầm thường, tu vi tăng vọt giống như có huyết hải thâm cừu, Long Văn vô cùng ngạc nhiên.

- Cái gì?

Long Văn lại không hiểu, ngẩn ra một chút.

- Nói cho lão thất phu Long Quảng kia biết, sẽ có một ngày ta sẽ đạp nát cung hắn, không chỉ phế con của hắn, mà còn khiến ngàn vạn sinh linh của hắn phải chuộc tội!

Tô Dật lạnh lùng khẽ rít ra mấy chữ.

- Ầm!

Toàn thân Tô Dật tràn ngập long văn vàng óng, nguyên khí vòng xoáy dưới chân bỗng nhiên tập kết, tốc độ giống như cuồng long ra biển, đánh thẳng về phía đỉnh đầu Long Văn.

- Thật đáng tiếc, ngươi không thể quay về!

- Sát Kiếm Quyết!

Tiếng quát vang vọng núi rừng, Tô Dật nhảy lên thật cao như Kim Long bay lên trời, làn sóng Sát Thần Kiếm to lớn lập tức bao phủ thiên địa, tấm lụa Kim Long vô cùng cuồng mãnh mang theo kiếm ý đâm thật mạnh về phía thân thể Long Văn.

Tốc độ của Tô Dật vượt ngoài sự tưởng tượng của Long Văn, con ngươi hắn đột nhiên co lại, không chút suy nghĩ, thân thể Long Văn một lần nữa bố trí ra tấm chắn Kim Long phía trước.

Không lâu sau, Tô Dật cùng Long Văn tấn công cực kỳ hung hãn khiến mảng lớn không gian trước người toàn bộ vỡ toang.

- Thật lợi hại!

Dư lão cùng thôn dân nhìn mà kinh hãi.

Lỗ Xán cùng Dư lão nhìn nhau, yết hầu cuồn cuộn lên xuống, phía sau cũng bởi vì bầu không khí trước mắt tiêu sát mà phát lạnh từng đợt.

- Thì ra hắn mạnh như vậy!

Lỗ Xán nuốt nước bọt, sợ hãi thì thầm cảm thán.

Nhớ tới trước đó hắn làm khó dễ Dịch Túc, mà bây giờ hắn ta còn cam tâm tình nguyện thủ hộ thôn dân Thượng Long.

Khuôn mặt Lỗ Xán nhất thời co rúm, không ngừng đỏ lên, nhưng rất nhanh, từ việc đỏ mặt vì xấu hổ chuyển qua sùng bái kính ngưỡng một cường giả.

Cùng lúc này, Lỗ Kỳ đang trị thương cho Ngưu Đại Bảo, quay đầu nhìn về phía chân trời, thân thể ngồi xổm hơi run lên, giống như khoe khoang cùng Dư lão, tự hào nói.

- Thôn trưởng, Xán nhi, ta đã nói rồi, hắn chính là Thần Thủ hộ của Thượng Long thôn, là cơ duyên chân chính của Thượng Long thôn chúng ta.

Nếu như trước đó Lỗ Kỳ mang Tô Dật về làng, tự nhiên nói như vậy, khẳng định sẽ bị thôn dân cho là đại nghịch bất đạo, thậm chí là hồ ngôn loạn ngữ.

Nhưng tình cảnh này, không ai còn hoài nghi Lỗ Kỳ.

Nhìn một thanh niên chỉ có hai lăm hai sáu tuổ lại mấy lần động thân cứu vớt Thượng Long thôn thoát khỏi nguy nan, không phải cơ duyên, còn có thể là cái gì?

Tuổi còn nhỏ lại có thể đánh cùng Long Văn đến thế kia, trên người khí tức Kim Long càng thêm bá đạo kinh người, khí tức tu vi không ngừng tăng vì thế cũng thay đổi không ít tam quan của mọi người.

Bỗng dưng, ánh mắt rực lửa lần nữa hội tụ trên người Tô Dật, bên trong phòng đá, âm thanh máy đứa trẻ từ đó vọng ra.

- Dịch Túc ca ca, cố lên!

- Dịch Túc ca ca, huynh là đại anh hùng!

Trong hư không, năng lượng kinh khủng nhanh chóng xoay tròn, từ mũi kiếm tuôn ra khí thế Kim Long ngập trời, bẻ gãy nghiền nát đụng vào lá chắn trước người Long Văn.

- Ầm!

Sóng xung kích điên cuồng cuồn cuộn, năng lượng to lớn dao động nổ ầm vang phía trước hai người.

Tô Dật đứng trên cao, hai tay vác lên cự kiếm, dùng nhục thân đối chọi với năng lượng kinh khủng này.

Chém vào phía trên lá chắn vàng, Tô Dật điểm nhẹ hư không, toàn thân hắn nổi gân xanh, Huyết Ma Sát Thần Kiếm khổng lồ cũng bắn ra những tia lửa vàng chói lọi từ va chạm mãnh liệt này.

- Nhục thân thật mạnh mẽ.

Long Văn sau lá chắn lùi về ba bước, nhận lấy áp lực cực lớn nhìn qua Tô Dật cao hơn hắn nửa người.

Nên biết rằng, sau khi qua Thái Cổ Long tức rèn luyện, Hỗn Nguyên yêu thể của Tô Dật thì huyết nhục Kim Long bình thường không thể so sánh.

- Chém đi xuống! Phá!

Tô Dật hét lớn một tiếng, khí tức toàn thân dồn lên phía trên lá chắn vàng óng.

Long Văn bị đè ép phía dưới phát giác Tô Dật chưa bổ ra lá chắn, nhưng lại chưa chịu buông tay, ngược lại ý muốn chém chết hắn phía dưới lá chắn này.

Lập tức, khóe miệng nhếch lên nụ cười xấu xa, bên trong không gian u ám Long Văn quát khẽ một tiếng, một lần nữa lại độ khí tức vào phía trên lá chắn.

- Hayza!

- Không được! Cẩn thận, Dịch Túc đại nhân!

Phía dưới, Dư lão phát hiện đây chính là chiêu vừa rồi Long Văn sử dụng đối phó hắn.

Lá chắn Kim Long có thể thôn phệ năng lượng, có thể xung kích năng lượng bắn ngược ra, khiến đối thủ bị thương nặng không hề nhận biết trước.

- Ngao rống!

Quả nhiên, vừa dứt lời, phía trên lá chắn con rồng lại một lần nữa thoát thể mà ra, năm ngón tay vàng óng trong vắt trực tiếp cưỡng ép đánh ra, đột nhiên chộp tới Huyết Ma Sát Thần Kiếm của Tô Dật.

- Đi chết đi! Ta xem ngươi cản thế nào.

Long Văn cười vô cùng quái dị, tới một bước này, trong lòng hắn đã nhận định nắm chắc thắng lợi trong tay.

Mắt nhìn lấy Kim Long to lớn phóng đến thân kiếm khổng lồ, điên cuồng gào thét, hút thân kiếm với năng lượng cực lớn, đám người ở phía dưới hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt ngưng trọng.

- Người của Long gia chỉ có chút bản lãnh này sao?

Không chút hoang mang, ánh mắt Tô Dật lạnh lùng, trong nháy mắt cổ tay xoay chuyển.

Mày nhướn lên, toàn thân Tô Dật thôi động thực lực Nguyên Tông cảnh tam trọng, trong lúc đó một đạo kiếm mang huyết hồng trống rỗng xuất hiện, xé nát Kim Long mà ra.

- Ngao rống!

Tiếng thú gào thê lương vang vọng chân trời, yêu thú trên núi rừng nơi xa cũng nhanh chóng phủ phục, thú hồn run rẩy.

- Cái gì?

Long Văn kinh hãi.

Tiếng gầm gừ theo Kim Long hạ xuống, lá chắn Kim Long bị cuồng bạo sóng kiếm đẩy lui, bay thẳng trở lại phía trên lá chắn.

Kim Long lui về bên trong lá chắn, ánh sáng vàng óng ánh cũng bị tiêu tán theo.

Một loại uy áp linh hồn bá đạo không gì sánh kịp truyền vào trong đầu Long Văn, một cảm giác đau đớn thấu tận tâm can tràn ngập toàn thân.

- Ầm!

Khí tức Kim Long trong lòng Tô Dật cấp tốc vận chuyển, trọng kiếm nhấc lên, mũi kiếm một lần nữa từ trong tay Tô Dật bay ra, uy năng mạnh mẽ cắm vào lá chắn vàng óng bảo hộ Long Văn như bia ngắm.

Huyết Ma Sát Thần Kiếm nhẹ nhàng cắm vào phía trên lá chắn, đáng sợ hơn chính là khí tức Kim Long trên cơ thể Long Văn đang liên tục không ngừng tuôn về phía Tô Dật.