← Quay lại trang sách

Chương 2230

Ta muốn giết ngươi! Thằng nhãi ranh!

Đường Vọng lấy lại tinh thần, sự tuyệt vọng chuyển hóa thành ý quyết tử!

Thương khung run rẩy, quang mang tinh thần của Đường Vọng hóa thành một thanh lợi kiếm bay về phía Thần Diệu!

- Muốn chết! Vậy thì chết đi! tội nhân Cửu Tinh cốc!

Thần Diệu nhìn xuống phía dưới, như là nhìn con sâu cái kiến, lập tức phóng thích ra sát khí lăng lệ!

Cùng lúc Đường Vọng lướt đi, tất cả cường giả Bá Vương tông gầm lên giận dữ, xông về phía trước!

- Đường trưởng lão! Đừng đi qua đó!

Tây Vô Tình che ngực, trong ánh mắt tràn đầy oán giận.

Lực lượng của Thần Diệu khủng bố đến mức nào, tất cả mọi người đều đã thấy!

Một kích này của Đường Vọng, tuyệt đối là lấy trứng chọi đá!

Khi Kim Viêm Thú Vương cường giả Yêu Vực cảnh duy nhất mang Đường Vọng trưởng lão trở về, mọi người đều cảm thấy đau khổ trong lòng!

- Tông chủ, ta hổ thẹn với Bá Vương tông!

Đường Vọng hơi híp mắt lại, ngã vào trong vũng máu, thể xác thủng trăm ngàn lỗ lộ ra vô số đạo ánh sáng tinh thần!

Một giọt lệ nóng bay qua chân trời, rốt cục Đường Vọng không cam lòng nhắm mắt lại, bờ môi khẽ nhếch, vết máu chưa khô.

- Cửu Tinh cốc, ta trở về rồi!

Âm thanh kêu rên còn chưa vang vọng, một tia khí cơ cuối cùng của Đường Vọng liền ầm ầm tiêu tán.

Dưới cáu nhìn chăm chú của mọi người, khóe miệng Đường Vọng hơi vểnh lên, giống như thời điểm cuối của sinh mệnh, Đường trưởng lão trở lại Cửu Tinh cốc hắn yêu nhất.

- Lão bất tử! Ngươi mới là khi sư diệt tổ! Cửu Tinh cốc không cần phản đồ như ngươi!

Thần Diệu hất trường bào lên, âm lãnh nhìn Đường Vọng đổ vào trong ngực người Bá Vương tông.

- Thần Diệu, cái tên cẩu tặc nhà ngươi! Lên! Vì Đường trưởng lão báo thù!

Thanh Hoàng càng thêm bi thống, hơn một ngàn tên đệ tử Bá Vương tông và mấy trăm Man yêu thú ở đây còn đồng thời kích động!

Thanh Hoàng luôn luôn tỉnh táo cũng không nhịn được.

Giờ khắc này, cho dù chết, cũng phải tử chiến! Vì Đường Vọng mà chiến, vì Tô Dật mà chiến, vì vinh dự Bá Vương tông mà chiến!

Đường Vọng chết làm nhóm lên ý chí chiến đấu sau cùng của Bá Vương tông, âm thanh ầm ầm vang vọng chân trời!

Trên trời cao, vô số ánh sáng nguyên khí bao phủ, tiếng chém giết là âm thanh hoàn mỹ nhất của tràng đại chiến này!

Tiếng oanh minh vang vọng thiên địa, mảng lớn cốt nhục và huyết dịch lẫn lộn với nhau.

Cường giả Cửu Tinh cốc công kích hoàn mỹ vô khuyết!

Mạnh yếu đã phân!

Chung quanh bầu trời, phần lớn đệ tử Bá Vương tông đau khổ rung động, thực lực cái tên Thần Diệu này quá mức kinh người!

Thời điểm một đạo năng lượng cuối cùng tách ra mở Bá Vương tông ra, một phần nhỏ cường giả Cửu Tinh cốc cũng ở bên trong quang mang lăng lệ tiêu sát hóa thành tro tàn!

- Hô hô!

Trở lại vị trí lúc trước, Tây Vô Tình và Vô Thường tiên tử lại dựa vào nhau chung, cánh tay trái Hoàng Kiện biến mất, mấy người Lôi Vân Hạc và Nam Cung Ngưng Nguyệt cũng vết thương đầy người!

Cách đó không xa, Thanh Hoàng ở bên trong chúng Thú Hoàng trở về hình người, trong mắt tràn ngập sự oán hận và phẫn nộ.

Mọi người đều cảm thấy bất lực, thất vọng cùng không cam lòng!

Chỉ trong một cái nháy mắt ngắn ngủi, sức chiến đấu của Bá Vương tông đã cạn kiệt!

Sau lưng còn có hơn hai trăm tên đệ tử Bá Vương tông sục sôi máu huyết, cường giả ở đây nhìn đám người Thần Diệu phía trên thương khung như là ác linh, nhao nhao nghiến răng nghiến lợi, căm thù đến tận xương tuỷ!

- Lão đầu tử, xem ra hôm nay chính là điểm cuối cùng!

Lông mày Vô Thường tiên tử ngưng lại, nhìn Tây Vô Tình thở hồng hộc trước người, đôi mắt tràn ngập nhu tình.

Tây Vô Tình cười thảm một tiếng, ánh mắt vẫn kiên nghị, nhưng có thể cảm giác được, bao gồm cả Tây Vô Tình ở bên trong, tất cả đệ tử Bá Vương tông hoàn toàn không sợ!

Có lẽ đây chính là ngày cuối cùng của Bá Vương tông.

- Cung phụng đại nhân! Ngươi nhanh đi đi! Còn lại giao cho chúng ta!

Thanh Hoàng phát ra lục mang, bay đến bên người Tây Vô Tình.

Tây Vô Tình lắc đầu, mình là cung phụng Bá Vương tông, há có thể lùi bước ở thời điểm này?

- Nơi này do tiểu tử thúi một tay thành lập, làm sao ta có thể bỏ lại!

Ánh mắt Tây Vô Tình nhoáng lên một cái, sát ý toàn thân ngưng kết, nhìn lên bầu trời phía trên.

Đột nhiên, tất cả người Bá Vương tông còn lại cũng trăm miệng một lời, nói:

- Cung phụng không đi, làm sao ta có thể rút lui!

- Cung phụng không đi, làm sao ta có thể rút lui!

- Cung phụng không đi, làm sao ta có thể rút lui!

- Cung phụng không đi, làm sao ta có thể rút lui!

Tử ý lan tràn ra chân trời, giống như ẩn chứa một cỗ uy áp to lớn.

Giờ phút này, không có một người lùi bước!

Người Bá Vương tông và bá vương yêu thú đứng sóng vai, tạo thành phòng tuyến không trọn vẹn nhưng kiên cố vì chống lại người ngoài chà đạp!

Bá Vương tông, không có một người sợ hãi!

Trên bầu trời, mắt thấy Bá Vương tông kiên trì đến sau cùng, khóe miệng Thần Diệu khẽ nhếch lên, ánh mắt đảo qua mặt đám người Tây Vô Tình.

- Rất tuyệt! Rất có chí khí! Có phản kháng cũng là một đám phế vật! Để Tô Dật đến Địa Ngục tìm các ngươi đi!

Sau đó, Thần Diệu liếc nhìn mấy tên cường giả sau lưng, như là đạt được đồng ý, ra lệnh cho hơn hai ngàn tên cường giả Cửu Tinh cốc còn lại.

- Giết sạch bọn hắn! Mở đại trận ra!

Thần Diệu lạnh nhạt nói.

Bỗng nhiên, hơn hai ngàn tên cường giả che kín bầu trời, ánh sáng như là mặt trời, dày đặc trên bầu trời, khí thế uy nghiêm khủng bố!

- Xông lên! Bá Vương tông!

Tây Vô Tình nén đau, hét lớn một tiếng!

Lập tức, yêu khí lại bao phủ thiên địa lần nữa, quang mang hung hãn sôi trào trên quảng trường bá vương!

Đây là phản kích sau cùng của Bá Vương tông!

Giữa không trung, tinh hà lưu động, càn khôn đảo ngược, hơn hai ngàn tên cường giả hình thành Thôn Phệ Tinh Không, mang theo một cỗ khí tức cường hãn.

Năng lượng vô cùng sống động, giống như ngàn vạn sinh linh ở trước người bọn họ đều yếu ớt như là con sâu cái kiến!

- Tinh thần sơn hà toái!

Ánh mắt Thần Diệu ngưng động, bên trong con người thâm thúy đen nhánh, có một đạo ánh sáng tà dị phun trào.

Trong chốc lát, bầu trời phía trên Bá Vương tông tự dưng rung động!

Sơn mạch nghiêng, dòng sông nghịch chuyển, dưới tinh thần chi lực dẫn dắt, khí tức càn quét thiên địa như sóng lớn!

- Ầm ầm!

Trọn vẹn hơn hai ngàn đạo ánh sáng tinh thần, từ chân trời bắn xuống, như là vô số thiên thạch loá mắt, thần quang vô cùng vô tận rung động thiên cổ!

Bỗng dưng, trên không Bá Vương tông có vô số đạo khí tức yêu thú tuôn ra, hư ảnh yêu thú hung mãnh hóa thành năng lượng, đối kháng cùng thiên uy óng ánh!

- Rầm rầm!

Thần quang lan tràn, tinh thần chi lực như kim khâu xuyên thấu qua hư ảnh yêu thú, trong nháy mắt năng lượng hai bên va chạm, cảnh tượng giống như hỗn độn sơ khai, hồng hoang chôn vùi!

- Phanh phanh!

Tiếng oanh minh vang vọng chân trời, năng lượng che khuất bầu trời làm cho cả Bá Vương tông như ở vào ban ngày!

Lúc này, thời gian giống như đứng im, thế giới yên lặng!

Mắt trần có thể thấy sóng xung kích khuếch tán ra, năng lượng mênh mông khiến đám người như đặt mình vào trong mê huyễn!

Một giây sau, thời gian lại nhanh chóng chảy xuôi một lần nữa, tất cả ánh sáng cùng công kích lại tại một nháy mắt này nhanh chóng tăng tốc!

- Ầm ầm!

Chỉ nghe một tiếng nổ kịch liệt vang lên, ánh sáng xung kích tuôn ra như là lôi đình, đếm không hết ánh sáng khúc xạ thiên địa!

Bóng người bay đi cực nhanh, mấy ngàn đạo nhân ảnh tựa như cá diếc sang sông, bay ngược ở trên bầu trời, khí lãng phá nát tầng tầng gợn sóng không gian!