← Quay lại trang sách

Chương 2238

Nếu một kích vừa rồi không phải là trận pháp hợp thể, lúc này Tất Ngân có thể bình yên vô sự sao, tuyệt đối là không thể.

Tất Ngân quan sát thanh niên trước mắt, ánh mắt run run nhìn Tô Dật, dùng âm thanh lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, ngươi là ai?

- Cha ngươi là ai?

Trong ngọn lửa, ánh mắt Tô Dật cũng trầm xuống, hỏa diễm cuồn cuộn như thần quang càn quét ra, lạnh lùng nói.

Vấn đề đột ngột này khiến trong lòng Tất Ngân có chút nghi hoặc, suy nghĩ theo mạch suy nghĩ của Tô Dật.

Tất Ngân nhìn thấy hư ảnh Đế Tước quanh thân Tô Dật tràn ngập hào quang, trong lòng không khỏi hoảng hốt, nghi vấn hỏi:

- Ta... Cha ta là ai?

- Con ngoan, ngay cả cha cũng không nhận ra sao? Nói cho ngươi biết, cha ngươi là Tô Dật!

Khí tức khủng bố càn quét ra, trong lúc đó toàn bộ thân hình Tô Dật cũng bành trướng trong nháy mắt, sát ý lăng thiên!

Ánh mắt Tô Dật nghiêm nghị, trừng mắt nhìn Tất Ngân cùng hơn ngàn tên cường giả Huyết Dương Tông phía chân trời, khí tức nóng bỏng làm cho tâm thần tất cả mọi người phủ phục!

Thấy thế, Tất Ngân cùng chúng cường giả tim đập loạn, nhanh chóng lùi về sau.

- Tiểu nhi cuồng vọng! Ngươi chính là Tô Dật!

Mặt Tất Ngân đỏ ửng, sát ý tăng vọt, trong nháy mắt huyết sắc viên luân sau lưng như là mặt trăng qua sông, từ từ bay lên trên!

(viên luân: vòng tròn)

- Oanh!

Không đợi Tất Ngân nói chuyện, thanh niên dùng mặt nạ huyết sắc che mặt tách người đi lên, một cỗ thực lực Nguyên Tông cảnh bát trọng ầm ầm trải ra.

Nguyên khí yêu thú hung hãn lao ra, yêu khí trùng thiên!

- Ngươi chính là Tô Dật!

Thanh niên hét to, như là gặp phải đại địch sinh tử, uy áp linh hồn hung tàn quanh thân một mực khóa chặt Tô Dật!

Vừa rồi bí mật quan sát, Tô Dật đã nhìn ra mấy tên cường giả Nguyên Vực cảnh sau lưng đối với người này đều nói gì nghe nấy, từ đó suy ra lai lịch người thanh niên này tất nhiên bất phàm.

Tô Dật cũng không cho rằng, Tiên Kiếm Tông cùng Song Tử giáo có năng lực lớn như vậy!

Đột nhiên, bước chân Tô Dật bất động, khóe miệng hơi cong lên, lạnh nhạt nói:

- Thiên Long tông, hay là Thần Hổ môn?

Thiên Long tông, Tô Dật tuyệt đối giết, Thần Hổ môn, Tô Dật càng giết đến thoải mái!

- Cô!

Tiếng phượng hót to rõ từ sau lưng Tô Dật vang lên, sát ý cuồn cuộn, huyết nhục xương cốt quanh thân Tô Dật hóa thành màu kim sắc.

Khí tức tử vong nhanh chóng bay lên không, Tô Dật nhìn về phía nam tử, khóe miệng tràn ra vẻ âm hàn.

- Thượng Quan Thiên Trác! Thượng Quan Thần Trác là đệ đệ song sinh của ta! Ngươi còn nhớ không!

Thanh niên tháo mặt nạ xuống, quả nhiên là một khuôn mặt giống Thượng Quan Thần Trác đến mấy phần!

Tô Dật cười lạnh một tiếng, hóa ra là đến báo thù cho đệ đệ!

- Ngươi muốn như thế nào? Chê đệ đệ ngươi còn chưa đủ thảm? Tự mình đưa tới cửa để ta giẫm sao?

Tô Dật nhướng mày, bày ra dáng vẻ không có để Thượng Quan Thiên Trác vào mắt.

- Thằng nhãi ranh cuồng vọng, làm sao ngươi lại xuất hiện ở đây! Chẳng lẽ Tất Tôn trưởng lão!

Tất Ngân nghẹn ngào gào lên, bộ dạng không thể tưởng tượng nổi.

Thấy Tô Dật gật đầu, Tất Ngân cùng toàn thể đệ tử Huyết Dương Tông, đều hít sâu một hơi.

Lần này nhiệm vụ của Tất Tôn và Hồng Cường Long chủ yếu là bắt sống Tô Dật, không nghĩ tới?

- Không tệ, các ngươi rất thông minh!

Mày kiếm Tô Dật vẩy một cái, nhấc lên một đường cong lãnh ý.

- Người chết còn có Thần Diệu, không bằng các ngươi đi chôn cùng hắn đi?

Chuyện này là thật sao?

Toàn trường giật mình, âm thanh hít thở liên tục vang lên!

Tất Tôn và Thần Diệu đều mất mạng trong tay Tô Dật?

Làm sao có thể!

Nhưng trong đó có trọn vẹn năm ngàn người, cường giả vô số kể!

Trong lúc đó, Tất Ngân cười lạnh một tiếng, tất cả đệ tử Huyết Dương Tông nghe tiếng cười to, lắc đầu không thể tin.

- Tô Dật, ngươi bị điên sao! Coi như tu vi ngươi tăng trưởng, là có thể ba hoa chích choè sao?

- Tiểu tử, ngươi muốn chết, ta có thể thành toàn cho ngươi!

- Tô Dật, hôm nay nợ nần giữa ngươi và Huyết Dương Tông ta cũng nên tính toán đi!

Rất nhanh các đệ tử Huyết Dương Tông liền khôi phục trấn tĩnh, âm thanh trào phúng cùng mỉa mai vang lên không dứt bên tai.

Bọn hắn tin tưởng, Tô Dật có năng lực cùng can đảm một mình xông lên Thương Vân điện.

Nhưng tuyệt đối không có năng lực, một người giết năm ngàn người!

Hơn nữa còn là quân đoàn có cường giả Nguyên Tông cảnh Nguyên Hoàng cảnh chiếm một nửa.

Bỗng dưng, Thượng Quan Thiên Trác vung tay lên, ngăn lại tiếng gầm ầm ĩ.

Hư ảnh thần hổ to lớn màu trắng đứng ngạo nghễ sau lưng, khí tức cường hãn chưa bao giờ có chiếm cứ không trung, không gian xung quanh bắt đầu lắc lư theo.

- Tô Dật, lần này ta đến Hỗn Loạn vực, chính là báo thù cho đệ đệ ta! Mặc kệ ngươi có giết Tất Tôn cùng Thần Diệu hay không, hôm nay đều là tử kỳ của ngươi!

Thượng Quan Thiên Trác lạnh nhạt nói.

- Ngao rống!

Trước mắt bao người, bốn tên cường giả Nguyên Vực cảnh Thần Hổ môn sau lưng Thượng Quan Thiên Trác đi lên.

Tiếng thú rống vang lên liên tục, huyết hải lăn lộn!

Bốn con thần hổ khổng lồ bao trùm thiên địa, trong lúc mơ hồ, toàn bộ thiên địa huyết hồng nổi lên gợn sóng vô cùng vô tận!

Cảm giác được uy thế kinh người kia, linh hồn tất cả võ giả quanh không trung đều rung động theo.

Nháy mắt, Tất Ngân vui vẻ, hiện tại Thần Hổ môn đã xuất mã, toàn bộ Thương Vân điện hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Tô Dật cũng nhất định biến mất khỏi Hỗn Loạn vực!

- Uy áp thật mạnh! Thần Hổ môn một mực không động thủ, hóa ra đều là vì Tô Dật!

Ánh mắt Cửu Ngạo Thiên và Tạ Hư Vô kinh hãi, đối với bọn hắn mà nói, chiến đấu với Huyết Dương Tông đến nước này đã là không dễ.

Không phải Tô Dật đến, Thương Vân điện căn bản sẽ không biết, uy áp Thần Hổ môn vậy mà đáng sợ như thế!

Nếu như Thần Hổ môn vừa khai chiến đã bắt đầu động thủ, khả năng lúc này Thương Vân điện đã hủy diệt!

Hơi thở mênh mông hung tàn, như là nghiền ép sâu trong linh hồn, chư vị cường giả Thương Vân điện nhao nhao run rẩy, ánh mắt kinh hãi!

- Tô tông chủ, hôm nay Thương Vân điện cùng Hỗn Loạn vực gặp đại nạn, không thể liên lụy tới ngươi!

Cửu Ngạo Thiên khàn cả giọng.

Khuôn mặt Tạ Hư Vô đờ đẫn cũng tuôn ra một tia hoảng sợ, lập tức lôi kéo Sư Tố Tố, nói:

- Hôm nay Thần Hổ môn có chuẩn bị mà đến, Tô tông chủ, chúng ta giúp ngươi rời đi! Nhất định phải vì Hỗn Loạn vực lưu lại một tia hi vọng!

Thấy Tô Dật không có đáp lại, trong lòng Tạ Hư Vô càng thêm sốt ruột!

- Tạ trưởng lão, Đường trưởng lão chết rồi!

Tô Dật ảm đạm.

Bỗng dưng, Tạ Hư Vô ngốc trệ trong nháy mắt, thanh âm mất tiếng lập tức bay ra, ngửa mặt lên trời thở dài.

- Vậy ngươi càng không thể mạo hiểm! Trên dưới Thương Vân điện bế quan, không nghe thế sự! Lúc trước chiến tranh minh ước, Thương Vân điện cũng không có tuân thủ! hôm nay ngươi cũng không cần lo lắng cho chúng ta!

Nói xong câu đó, đám người Thương Vân điện đều oán giận không thôi, hào hùng cùng nhiệt huyết liền ở lúc này nhen nhóm!

Không tệ, tình hình như thế, Thương Vân điện hẳn phải chết.

Tô Dật với tư cách thiên kiêu chi hoàng, vừa ra tay liền chinh phục đám người.

Quyết không thể để nhân tài như vậy chôn vùi theo!

Nhất thời, ánh mắt mọi người chăm chú nhìn thần hổ, trong mắt tràn đầy tử ý!

Hôm nay dù có chết, cũng phải đánh ra một tia hi vọng!

- Tô Dật, ngươi sẽ chết!

Ánh mắt Sư Tố Tố rung động, nhìn Tô Dật đứng ngạo nghễ ở bên trong thần quang phía xa, nhiệt lệ bay ra.

- Chịu chết đi, Tô Dật, ta muốn để ngươi hối hận vì đã đi đến thế này!

Thượng Quan Thiên Trác hét to, uy thế đáng sợ khủng bố giống như là biển gầm.

Đột nhiên Tô Dật xoay đầu lại, khóe miệng Tô Dật cười tà mị, một cánh tay lại chỉ hướng chân trời lần nữa, hư ảnh Đế Tước chiếm cứ giữa không trung,

Tất cả mọi người ngừng bước chân lại.

- Có câu nói này của các ngươi, hôm nay ta sẽ bảo vệ Thương Vân điện!

- Cạch!

Tiếng búng tay thanh thúy vang lên, một cỗ hỏa diễm mang theo uy áp khủng bố xuyên thủng không gian, âm thanh bay thẳng lên vân tiêu!

Bên trong hỏa diễm, thiếu niên Tô Dật tựa như thần thánh, hững hờ nhìn đám người Thần Hổ môn, lạnh nhạt nói:

- Làm sao các ngươi biết, ta không có chuẩn bị mà đến?