Chương 2240
Một mặt để đánh, một mặt không cho đánh!
Đâm lao phải theo lao, sắc mặt Thượng Quan Thiên Trác trầm ngưng, nhếch môi.
Chỉ thấy Tô Dật chẳng biết từ lúc nào đã đứng chung một chỗ với Tây Vô Tình, hai đầu lông mày bốc lên một tia lạnh lẽo.
- Kêu gào báo thù cho đệ đệ, bây giờ còn có tư cách nhìn ta sao?
Bỗng dưng, sát ý Thượng Quan Thiên Trác bắn ra, quả thực Tô Dật khinh người quá đáng!
- Nếu ngươi đã muốn chết như vậy, ta liền tiễn ngươi về tây thiên!
Thượng Quan Thiên Trác hừ lạnh một tiếng.
Nhìn thân ảnh hơn vạn tên võ giả, Thượng Quan Thiên Trác liền quay đầu về phía Tất Tôn cùng võ giả Nguyên Vực cảnh.
Ý tứ Thượng Quan Thiên Trác rất rõ ràng, lần này hắn là vì báo thù mà đến!
Tu vi võ đạo cả một đời Thượng Quan Thần Trác đều bị hủy trên tay Tô Dật, bây giờ Tô Dật đã đứng ở trước mặt, có thể nào không giết?
Tên kia cuồng vọng, không để Thần Hổ môn để vào mắt như thế, há có thể buông xuôi bỏ mặc!
Thượng Quan Thiên Trác trợn tròn mắt, ánh mắt đảo quanh không trung, chăm chú nhìn bốn tên cường giả Nguyên Vực cảnh, lạnh giọng nói.
- Nếu như cha biết, các ngươi đụng phải Tô Dật còn chạy về, các ngươi cho rằng các ngươi còn có thể sống sao?
Bây giờ tiến thoái lưỡng nan, tình thế khó xử, ánh mắt bốn tên cường giả Nguyên Vực cảnh trở nên nặng nề, chợt gằn giọng, nhìn Thượng Quan Thiên Trác nói.
- Toàn bộ nghe Thiếu môn chủ!
Một bên, Tất Ngân lộ ra nụ cười tà dị nhỏ không thể thấy.
Chỉ cần Thần Hổ môn xuất động, hôm nay Huyết Dương Tông sẽ không có đạo lý thất bại!
Hắn cũng không phải loại người ngu xuẩn như Thần Diệu, vây công một cái thế lực tam lưu như Bá Vương tông cũng có thể thất bại!
- Thiếu môn chủ, tại hạ nguyện ý tiên phong!
Tất Ngân chắp tay, lập tức ngửa đầu nhìn đám võ giả lít nha lít nhít trên trời.
- Tô Dật! Hôm nay sẽ để ngươi biết, Huyết Dương Tông không phải tồn tại mà ngươi có thể chạm vào!
Tất Ngân nói xong câu này, quát chói tai một tiếng, huyết quang quấn quanh bên trong lòng bàn tay, như là có thể ăn mòn hết thảy vật chất, luyện hóa tất cả nguyên thần!
- Huyết ôn vô cực!
- Uống!
Ngàn tên đệ tử Huyết Dương Tông theo sát sau lưng Tất Ngân, xếp thành một hàng, động tác giống Tất Ngân như đúc, hai tay quét ngang, huyết quang hung tàn!
- Ngao ô!
Ngàn đạo quang mang huyết sắc khô lâu cỡ nhỏ dung hợp, mùi huyết tinh tràn cổ quái tràn ngập giữa thiên địa.
Trong lúc đó, một cái khô lâu to lớn đủ để so sánh bất luận một tôn hung thú kinh khủng nào trong thiên địa xông phá bầu trời, chiếm cứ không trung!
- Xoẹt!
Chỉ thấy phía trên khô lâu, bỗng nhiên có hơn trăm cánh tay duỗi ra, huyết văn lưu chuyển, khí tức tanh hôi càn quét hư không.
- Lực lượng thật cường hãn!
Cửu Ngạo Thiên và Tạ Hư Vô liếc mắt nhìn, trong lòng tràn đầy chấn động.
- Chưa bao giờ thấy qua Huyết Dương Tông có chiêu số mạnh mẽ như thế! Đến cùng thì Huyết Dương Tông vì hôm nay đã mưu đồ bao lâu!
Ánh mắt Tạ Hư Vô liên tục chớp động, miệng có chút phình lên.
Một màn kinh khủng trước mắt, làm cho tim tất cả mọi người đập loạn, chỉ cần cái khô lâu vô địch này cũng đủ để ngọn lửa phản kháng của Thương Vân điện bỗng nhiên bị dập tắt!
Lúc này, Tô Dật đã đánh ra một chưởng đưa Sư Tố Tố về bên người Tạ Hư Vô.
Sư Tố Tố nhìn Tô Dật đứng ngạo nghễ trước người, liền giật mình!
- Tô Dật, ngươi còn có thể sáng tạo kỳ tích sao?
Sư Tố Tố có chút lo sợ không yên.
Một giây sau, trên trăm dải lụa màu đỏ ngòm từ trong lòng bàn tay khô lâu bắn ra, Huyết Võng yêu dị, sát cơ băng liệt!
- Tô Dật, chịu chết đi!
Tất Ngân cười như điên, chiêu này đã ra, Tô Dật tất nhiên phải chết.
- Ầm!
Dải lụa màu đỏ ngòm bắn vọt ra nhanh như thiểm điện, sau đó ngưng tụ thành huyết cầu quanh thân Tô Dật, ánh mắt mọi người ở đây liền dừng lại tại thời khắc này!
- Cái gì! Tô Dật!
Giờ khắc này, ánh mắt tất cả mọi người đột nhiên run lên, Tô Dật không có phản ứng thời gian, huyết cầu đã hình thành ngay trước người!
Hình ảnh giống như tai nạn, khiến đám người Sư Tố Tố như muốn hôn mê!
Mà lúc này, vạn tên võ giả được Tây Vô Tình dẫn đầu cũng kêu lên, duy chỉ có Tây Vô Tình là tỏ vẻ không quan trọng, giống như biết Tô Dật đã sớm nghĩ đến điểm này!
- Ha ha ha! Huyết Dương Tông giết cho ta! Một tên cũng không để lại!
Đột nhiên huyết cầu do Tất Ngân khống chế, có vô số gợn sóng không gian đẩy ra, lòng tin từng tên đệ tử Huyết Dương Tông sau lưng tăng lên gấp bội, nhao nhao rút khỏi huyết ôn vô cực, đánh ra quang mang huyết sắc về phía những võ giả trên bầu trời!
- Ầm ầm!
Tinh lực đỏ tươi nhanh chóng thôi động, một phần nhỏ võ giả kháng cự công kích huyết sắc, các loại ánh sáng nguyên khí càn quét ở trên bầu trời.
Nháy mắt, trên trời dưới đất hỗn loạn tưng bừng.
Thương Vân điện bên này tràn đầy vẻ u sầu, Tô Dật bị bao vây khiến cho Cửu Ngạo Thiên và Tạ Hư Vô hoảng hồn.
Thượng Quan Thiên Trác bên kia lại một mặt nghiêm túc, lộ vẻ nghi hoặc.
Đây là thiên kiêu vương trong truyền thuyết trực tiếp phế đệ đệ mình sao?
Cho dù Huyết Ôn Vô Cực có thể so với một kích toàn lực của võ giả Yêu Vực cảnh bát cửu trọng, chẳng lẽ Tô Dật sẽ ngốc đến mức cố gắng ngăn cản hay sao?
Rất nhanh, vẻ cuồng vọng che kín mặt Tất Ngân, Tô Dật đã nằm trên tay hắn, đâu còn gì hoài nghi, hắn quay đầu nhìn Thượng Quan Thiên Trác.
- Thiếu môn chủ, Tô Dật đã chết! Là Huyết Dương Tông ta bắt được!
Thượng Quan Thiên Trác cười lạnh một tiếng, hướng về phía quả cầu trước người Tất Ngân hất cằm lên, thời điểm Tất Ngân quay đầu lại nhìn, ánh mắt ngưng trệ trong nháy mắt!
- Ầm ầm!
Bỗng nhiên bên trong quả cầu ánh sáng màu đỏ ngòm vang lên âm thanh chấn động, khí tức viễn cổ thê lương từ bên trong quả cầu lan tràn mà ra, một loại cảm giác thần bí nói không nên lời khiến Tất Ngân quát to trong lòng một tiếng không tốt!
- Ùng ục ùng ục!
Bên trong huyết cầu, huyết dịch nhanh chóng sôi trào, bọt biển khiêu động khiến trong lòng Tất Ngân chấn kinh.
Trong đầu nháy mắt đau xót, một cỗ uy áp không gì sánh kịp trấn áp trong đầu Tất Ngân!
- A!
Tất Ngân hét thảm một tiếng, lúc này Thượng Quan Thiên Trác cũng bắt đầu phóng thích nguyên khí, chú ý nhìn xem huyết cầu biến hóa!
- Ta còn tưởng rằng Huyết Dương Tông có lợi hại gì! Đại ca, động thủ đi! Ta không chủ động phá vỡ!
Bên trong huyết cầu, có một giọng nói lạnh nhạt rơi xuống, tựa như thanh âm của thần tôn bay xuống nhân gian!
- Là Tô Dật!
Hai mắt Sư Tố Tố tỏa sáng, trong mắt lập tức tràn đầy dị sắc cùng sự hưng phấn!
Lúc này, đám người Thương Vân điện cũng thở dài một hơi.
Tạ Hư Vô lắc đầu cười khổ, con đường đi Tô Dật vĩnh viễn không có người nào có thể đoán được!
Nhất thời, trên bầu trời, ánh mắt Tây Vô Tình vẩy một cái, một cỗ khí tức nguyên khí hùng hồn phóng xuống mặt đất, cao giọng nói:
- Ra đi! Phong Kỳ Nhi!
- Ầm ầm!
Trong nháy mắt động tác quái dị của Tây Vô Tình hấp dẫn sự chú ý của mọi người, chỉ nghe dưới nền đất có vô số tiếng quỷ rống âm hàn, cuồng mãnh phá đất chui lên!
- Là tàn hồn!
Thượng Quan Thiên Trác quát to một tiếng hỏng bét!
Nháy mắt, tàn hồn đếm mãi không hết lao về phía võ giả Huyết Dương Tông, tựa như trông thấy con mồi!
Chém giết đẫm máu giống như thời kỳ viễn cổ, hồn phách hắc ám hóa thành bóng tối bao phủ tất cả đệ tử Huyết Dương Tông!
Trên người mỗi một tên đệ tử Huyết Dương Tông đều có ít nhất ba bốn cái tàn hồn.
Nhất thời, đệ tử Huyết Dương Tông bị hút khô tinh huyết giống như cành lá khô héo, liên tiếp đổ xuống dưới đại quân tàn hồn hung hãn phía dưới!
- A!
Tiếng kêu thảm gào thét, chém giết hung hãn!
Không cần biết đệ tử Huyết Dương Tông tu vi cao bao nhiêu, ở dưới uy thế kinh khủng như này, dũng khí đều biến mất mấy phần!