← Quay lại trang sách

Chương 2432

Hóa ra Tô Dật đang tu luyện Thiên Phong Kiếm Ý!

Thượng Quan Thiên Thần bừng tỉnh hiểu ra, mí mắt vừa nâng lên, Tô Dật trong không trung giống như Kiếm Thần, kiếm ý không gì sánh được va chạm vào kiếm cương xung quanh, sâu bên trong lòng đất rất nhanh đã bắt đầu đột ngột nổ tung.

- Ầm ầm ầm!

Từng tiếng nổ vang làm cho Liễu Nhược Hi và Thôn Thôn vô cùng ngạc nhiên, tất cả những động tĩnh này đều khiến bọn họ khó có thể lấy lại tinh thần.

Bọn họ không chứng kiến qua Thiên Phong Kiếm Ý, tất nhiên không biết Tô Dật rốt cuộc đang làm những gì trong mấy ngày qua.

Mãi đến khi Tô Dật cuối cùng có lĩnh ngộ lớn đối với Thiên Phong Kiếm Ý, Thượng Quan Thiên Thần cũng mới hiểu được Tô Dật muốn chém rách hư không, bổ ra Kiếm Sơn, dẫn mình ra ngoài.

Điều Tô Dật vẫn muốn làm chính là dựa vào mình ra ngoài!

Mà giờ phút này, bọn họ nhìn lên Tô Dật trên không trung từ lâu đã trợn mắt kinh ngạc từ lâu. Khí tức xung quanh tăng vọt, bọn họ cũng chấn động vô cùng, không thể nói lên lời!

Sâu bên trong hư không, từng tiếng nổ trầm thấp truyền ra, xung quanh lập tức điên cuồng phát ra kiếm khí, giống như núi lửa chịu áp lực trên mặt đất cuối cùng cũng lao ra khỏi mặt đất, trời đất rung chuyển, khí tức xông thẳng vào cửu thiên!

- A!

Từng tiếng hét điên cuồng từ trong cổ họng Tô Dật phát ra, tốc độ của Tô Dật càng lúc càng nhanh, ánh sáng màu đỏ trên thanh kiếm cũng càng lúc càng chói mắt, từ sâu bên trong bóng tối xuyên thủng ra, ánh sáng màu đỏ giống như Ngân Hà trút xuống trời cao, bao phủ xung quanh chuông cổ Hỗn Nguyên!

- Có thể luyện Thiên Phong Kiếm Ý đến mức này, sợ rằng ngay cả Kình Thiên sư tôn cũng không bằng!

- Chủ nhân là đang trút hết tất cả tức giận và oán khí ra ngoài a! Mấy ngày này, hắn quá khó khăn rồi!

Nghe Thôn Thôn thì thầm nói nhỏ, ánh mắt Liễu Nhược Hi chấn động, thoáng dao động.

Lúc này, sâu bên trong không trung có một áp lực hung hãn đang chậm rãi hạ xuống, giống như tấm vải mỏng thiên địa, năng lượng ánh sáng bao phủ về phía Tô Dật.

Trong giây lát, Tô Dật ở trong cuồng phong mưa rào ngẩng đầu nhìn lên, mắt thoáng động, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công đồng thời bạo phát ra, một uy áp kinh người lập tức lan tràn khắp trời đất, áp lực làm cho người ta nghẹt thở, khiến không gian run rẩy!

- Ầm!

Uy áp mạnh mẽ tạo ra từng gợn sóng không gian, dẫn theo vẻ tiêu sát và sắc bén cực hạn, thẩm thấu về phía các sinh linh ở đây. Ba người Liễu Nhược Hi mặc dù có chuông cổ bảo vệ cơ thể nhưng máu và linh hồn rất nhanh cũng chấn động theo!

- Tới rất hay! Ta phải giết sạch người của Long gia!

Áo choàng dài của Tô Dật run lên, Huyết Ma Sát Thần Kiếm chỉ về phía chân trời ngoài xa, tiếng gầm cuồn cuộn truyền ra!

Trong những tiếng ầm ầm, toàn thân Tô Dật có sóng khí dao động, cả người đột nhiên xông về phía trên không trung, áp lực trên thân nối liền với trời đất lại giống như đập chứa nước được mở cống trút xuống nước lũ, năng lượng vô cùng huyền ảo!

- Ầm!

Trong trên không trung, ánh sáng nhẹ nhàng bao trùm, ánh sáng trên thân Tô Dật lập tức sáng ngời, trong ánh sáng trắng chói mắt bao phủ, năng lượng thiên địa dồi dào lập tức hội tụ lại.

- Thùng thùng!

Theo một tiếng nổ khủng khiếp, trời đất lập tức rơi vào trong ánh sáng trắng, cửu thiên rung chuyển, có thể nghe thấy tiếng nổ do kiếm khí của Tô Dật không ngừng phát ra!

- Bảo vệ tốt đại tẩu!

Thôn Thôn lớn tiếng hô lên, cảm giác chuông cổ Hỗn Nguyên đang lắc lư, hắn chợt hóa thành hình núi cao, bảo vệ Thượng Quan Thiên Thần và Liễu Nhược Hi dưới người!

- Tốt!

Thượng Quan Thiên Thần khẽ gật đầu, ngẩng đầu nhìn không trung cuồn cuộn và lập tức nhắm chặt hai mắt, không gian tuyệt đối lập tức lan tràn ra, dung nạp Liễu Nhược Hi vào trong đó.

Không gian không ngừng chấn động, năng lượng sôi trào giống như nước biển nóng hổi, kèm theo một loại kình lực phun trào bắn về phía trước, ánh mắt ba người vô cùng nghiêm trọng!

Trong tia sáng chói mắt, giọng nói cao vút của Tô Dật chậm rãi truyền ra, giống như là:

- Sắp đi ra ngoài!

Trên Ngự Thiên Xuyên, ngàn vạn đầu người nhốn nháo, rất nhiều cường giả, gần như tất cả Ngự Hồn Sư ưu tú trên Thiên Man đều tập trung ở trên Ngự Thiên Xuyên, sắc mặt nghiêm trọng.

Cổ Nhạc đứng ở chính giữa, lúc này hắn đã bước ra khỏi Băng Loan Bí Cảnh, Đoan Mộc Tiêu Mạn còn ở tỏng Thiên Đan Trai làm điều chỉnh thử cuối cùng, ánh mắt tất cả mọi người ngưng trọng, tập trung nhìn về phía sông núi rộng lớn!

Hôm nay, gió núi thê lương, áp lực hung hãn giống như giận dữ gầm thét lên truyền khắp trời đất.

- Ầm ầm!

Trên không trung phía xa, không gian chấn động giống như gặp phải sóng to gió lớn lập tức vỡ bờ, mặt trời lên cao, một vết nứt không gian khủng khiếp cắt ngang trời cao!

- Tới rồi!

Cổ Nhạc hét lớn một tiếng, đám người Long Phá Sơn, Tô Kính Uyên hít sâu một hơi, nhìn về phía vết nứt không gian trên không trung khẽ gật đầu!

- A!

Theo bước chân chỉnh tề vọng vào trong tai mỗi người, có chừng trăm vạn quân đoàn Long gia trùng trùng điệp điệp lao đến.

Tất cả đứng trong không trung, toàn thân phát ra khí tức Kim Long. Bọn họ chỉ đứng tại chỗ lại giống như Kim Long ngạo thế, làm cho lòng người chấn động!

- Ngao!

Theo tiếng Kim Long là một ảo ảnh con rồng vàng cực kỳ khổng lồ phóng lên cao, đầu rồng cực lớn lao thẳng vào đại trận bảo vệ núi, mắt thú lập lòe sát ý.

Long Tuế Thiên ngạo nghễ đứng ở trên đầu rồng, toàn thân có chân khí thuộc tính hỏa nóng bỏng cuồn cuộn trào ra, Kéo theo năng lượng thiên địa. Hắn phất tay ngưng tụ thành một cột ánh sáng năng lượng nóng bỏng, bất chợt có tiếng nổ chói tai vang làm cho màng tai mọi người ở đây đều chấn động.

- Ngự Thiên Cung, nhiều năm không gặp!

Long Tuế Thiên cười thâm trầm, trên gương mặt đáng ghét lóe lên một tia giảo hoạt, kèm theo tiếng xé gió vù vù, nhìn về phía đám người gật đầu.

- Lão tiểu tử Long Tuế Thiên này nhiều năm qua vẫn đáng ghét như vậy!

Ánh mắt Long Phá Thiên chấn động, nhìn về phía Cổ Nhạc nói.

Lập tức có ngàn vạn ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Cổ Nhạc, ánh mắt hiền từ của Cổ Nhạc chợt biến mất, rất ngoan độc nói với Long Tuế Thiên:

- Cẩu vật, quả nhiên vẫn muốn tới! Nếu đã tới, hôm nay Ngự Thiên Cung ta lại cho ngươi một sự kết thúc!

Tất cả mọi người đều không ngờ tới Cổ Nhạc tự nhiên nói như vậy, ngược lại đã cổ vũ cực lớn cho mọi người ở đây!

Khắp núi sông có bóng người vung tay hô to, sóng âm sôi trào xông về phía bầu trời, quát lớn:

- Cho một kết thúc!

Năng lượng nóng bỏng phun trào ra thiên địa kèm theo sát ý kinh người, tất cả Ngự Thiên Xuyên lập tức biến thành chiến trường nóng như lửa, ý chí chiến đấu của mỗi người ngập trời, sát ý cuồn cuộn!

Dưới bầu không khí lẫm liệt, sóng âm ngập trời làm cho Long Tuế Thiên hơi xúc động, hoàn toàn không thấy bất ngờ khi Ngự Thiên Cung đã chuẩn bị xong.

Long Tuế Thiên nhất thời cười lạnh một tiếng, bóng dáng vượt qua không gian, áp lực Nguyên Vực cảnh mạnh mẽ lan tràn trong thiên địa.

Ở dưới khí tức Kim Long sắc bén như vậy, người tu vi thấp trực tiếp tái mặt, chỉ nghe Long Tuế Thiên nói:

- Đoan Mộc Tiêu Mạn, bảo nàng lăn ra đây cho ta!

Long Tuế Thiên quát lạnh một tiếng, sát ý không gì sánh được tuôn ra khắp trời đất, cả không gian đều run rẩy theo. Lần này Long Tuế Thiên tới là muốn báo thù!

Lửa giận trong lòng không ngừng thiêu đốt, mi tâm của Long Tuế Thiên bắn ra ánh sáng màu vàng, khí tức Nguyên Vực cảnh cửu trọng lập tức trải rộng.

Khí tức mạnh mẽ tới mức làm một đám chư hầu trưởng lão lập tức biến sắc, hai mươi năm không gặp, thực lực của Long Tuế Thiên vẫn có tiến bước lớn so với năm đó.

Thực lực của Nguyên Vực cảnh cửu trọng, sợ rằng ở đây không có ai địch nổi!