← Quay lại trang sách

Chương 343 Động phủ

Triển lãm chuyên cơ?

Dư Thanh ngẩn người, sau đó nở nụ cười: "Lí thành chủ này, quả nhiên biết kinh doanh, nhanh như vậy đã phát triển đến triển lãm chuyên cơ rồi, chỉ là động thái của Tiểu Vân Nhi này, mọi người ở đây làm sao biết chuyên cơ là gì chứ?"

Hắn thân là nhân viên cửa hàng của Thần Ma đạo tràng, cũng biết rõ trường điều khiển, thê nên có biết ngành nghề này, dù sao về sau còn có rất nhiều việc bản thân tự xử lý, tràng chủ sẽ không quan tâm nên hắn phải nghiêm túc học tập.

Dư Thanh nhận lấy thiệp mời, nhìn đệ tử Thiên Võ tông chuẩn bị rời đi, nghi ngờ hỏi: "Ngươi không mua một ít hàng hóa để nâng cao thực lực sao?"

Mặt đệ tử Thiên Võ Tông cứng đờ, bất lực thở dài: "Trước khi tới đây ta có tiền, nhưng lại bị Tiểu Vân Nhi mượn rồi, nói cái gì mà tổ chức một buổi triển lãm chuyên cơ, cho dù ở đây nói một nguyên tệ thành thần thì ta cũng không mua nổi."

Dư Thanh yên lặng vỗ vai đệ tử, thở dài nói: "Khổ cho người rồi."

Đệ tử Thiên Võ Tông mếu máo muốn khóc, hắn đến để gửi thư mời, vì sao lại không muốn mua hàng chứ? Hoàn toàn là vì không có tiền trong túi.

Đệ tử Thiên Võ Tông rời đi, Dư Thanh âm thầm chậc lưỡi, Tiểu Vân Nhi này thật là tàn nhẫn, vì sợ đệ tử của Thiên Võ Tông mua hàng mà mượn tiền trước, xác định không có tiền mới đưa thiệp mời.

Ầm ầm

Đúng lúc này, từ thượng lưu sông truyền đến một tiếng động lớn, một đường yêu khí uy nghiêm tỏa ra, nhàn nhạt tản ra.

"Chuyện gì vậy?

Vẻ mặt Dư Thanh kinh ngạc, đang định hành động thì Giang Thái Huyền truyền giọng nói đến: "Không liên quan gì đến ngươi, một động phủ của yêu tộc hiện thế."

"Thì ra là vậy.

Dư Thanh khẽ gật đầu, có chút ghen tị.

Động phủ của yêu tộc chính là tiền, đáng tiếc thân là nhân viên cửa hàng của đạo tràng, hắn không có cơ hội đi tranh đoạt.

Ngay sau đó, Dư Thanh dằn lòng tiếp tục làm việc.

Thượng nguồn sông Thiên Duyên hiện đang trong tình trạng hoảng loạn.

"Có chuyện gì vậy? Vừa rồi các ngươi bắt được cái gì?

Lưu Toàn Quang bên bờ chửi rủa, yêu khí thật nồng đậm, làm cho dòng sông trong vòng mười ngàn mét mét sôi trào, vô số yêu thú dưới nước cũng bị kinh động.

Bọn họ đánh cá ở đây, có Long Xà tộc trông coi, bình thường yêu thú Đạo Quả sẽ không đến quấy rầy, nhưng hiện tại, yêu khí đặc hơn, đừng nói là Đạo Quả, cho dù là đại yêu Thần Thông đều có thể bị thu hút đến.

"Mau gửi tin cho Long Hạo bảo hắn đến đây.

Triệu Nham nói.

"Tin nhắn đã được gửi đi, đang tới rồi.

Lưu Toàn Quang buồn bực, trong nháy mắt lại nhảy dựng lên: "Mau kéo lũ yêu thú này về Thiên Quang thành, đừng để cho đại yêu nhìn thấy."

Một khi đại yêu nhìn thấy bọn họ đang săn yêu, chắc chắn sẽ giết bọn họ.

Động tĩnh ở đây cũng thu hút sự chú ý của các thế lực khác, các đệ tử Thiên Võ Tông ở gần đó là Trần Quân và Lâm Thanh đang thách đấu cũng cảm nhận được, đồng thời hướng tới nơi này.

Grào

Một tiếng gầm lớn, trên bầu trời của mạch núi yêu thú, dâng lên mấy đường yêu thú khổng lồ, trên lưng những yêu thú này đều có một bóng người.

"Đại yêu Thần Thông!" Tất cả các võ giả đều kinh hãi, đồng thời họ cũng tò mò, nơi này rốt cuộc là động phủ yêu thú gì mà lại thực sự thu hút nhiều đại yêu Thần Thông đến như vậy?

"Động phủ yêu thú, con người sao có thể nhúng tay vào được?

Một tiếng quát lạnh lùng, vô số yêu thú gầm lên.

"Đại yêu, đáng giá đấy!" Một con Long Xà nhỏ nhìn chằm chằm đại yêu trên bầu trời, một ngày nào đó, ta sẽ lôi bọn ngươi đi… bán hết!

Vô số võ giả tụ tập trên thượng nguồn, còn có cả rất nhiều yêu thú đang dừng chân ở khu vực săn yêu.

Grào

Yêu thú gầm lên khiến không khí tán loạn, nó vẫy cánh làm do mặt nước không ngừng dao động.

Grao

Lại một tiếng gầm vang vọng, đột nhiên có bóng dáng màu đỏ thắm xẹt qua, một thiếu nữ mang khuôn mặt non nớt đứng thẳng tắp trên lưng yêu thú, tư thái nàng cao ngạo vượt lên tất cả.

"Tiên Thiên? Tọa kỵ là yêu thú Đạo Quả?

Mọi người sửng sốt nhìn nàng.

Trông nàng rất trẻ tuổi, nom nhiều lắm chỉ tầm mười một mười hai tuổi, nhưng chỉ mới Tiên Thiên mà có thể cưỡi một yêu thú Đạo Quả lại đây.

"Ngươi là ai, dám cưỡi cả yêu thú Đạo Quả?

Một yêu thú Đạo Quả thuộc tộc Hổ lên tiếng, nó tức giận lườm yêu thú màu đỏ: "Thật không ngờ ngươi hèn yếu như vậy, nguyện cúi người làm thú cưỡi của nhân loại Tiên Thiên!"

"Thiên Võ Tông, tiểu Vân Nhi, sao thế, phi cơ Đạo Quả của ta dọa ngươi sợ à?

Tiểu Vân Nhi đắc ý túm nhúm lông của Hổ Vương: "Tiểu tiểu vân, đây là huynh đệ của ngươi hả?"

"Ta cho ai cưỡi thì liên quan đếch gì tới ngươi.

Liệt Diễm Hổ Vương mắng liên miệng, nếu là lúc trước thì nó chẳng dám to gan như vậy đâu, nhưng bây giờ thì khác, sau lưng nó là Thiên Võ Tông, hơn nữa nó còn có bảo hiểm của trường dạy lái xe, nếu nó xảy ra chuyện thì thể nào người ta cũng ra mặt.

"Ngươi! Tôn nghiêm của yêu thú Đạo Quả đâu? Tôn nghiêm của yêu thú tộc Hổ ta đâu?!" Yêu thú Đạo Quả tức tới mức muốn xé xác Liệt Diễm Hổ Vương.

Tôn nghiêm?

Tôn nghiêm là gì, Liệt Diễm Hổ Vương bĩu môi, trong thế giới của yêu thú, nắm đấm chính là đạo lý, ta cho tiểu Vân Nhi cưỡi thì không có tôn nghiệm, vậy trên lưng ngươi có một Thần Thông thì tôn nghiêm chắc?

"Thiên Võ Tông? Cũng là một chốn không tồi.

Một nam tử trung niên đứng trên người hổ yêu lạnh nhạt mở miệng, hắn quét mắt nhìn bên dưới đang cuồn cuộn yêu khí: "Là ai đã động tới chỗ này?"

Không có người trả lời, ai ai cũng ngậm chặt miệng, còn lâu hắn mới nói, hắn cũng không ngu.

"Đám nhân loại ti tiện, mau giao bí thược(*) của yêu tôn ra đây, nếu không các ngươi đừng hòng thoát khỏi chỗ này!" Một đại yêu Thần Thông hung hăng thét lên, ánh mắt lập lòe hung quang.

(*) Thược: chìa khóa

"Bí thược của yêu tôn?

Toàn bộ võ giả Đạo Quả hoảng hốt: "Nơi này là động phủ của yêu tôn?"

Yêu tôn!

Đại yêu Thần Thông, yêu tôn Trường Sinh!

Nếu chỗ này là động phủ yêu tôn thì nó chắc chắn là do một yêu thú Trường Sinh để lại.

Tài sản của một yêu tôn Trường Sinh sẽ khổng lồ đến cỡ nào?