← Quay lại trang sách

Chương 358 Dám đánh bằng hữu của ta

Phương Tiến? Dám cả gan doạ nạt, không thể để hắn đi!" Nhiều người bị doạ nạt, toàn bộ Thiên Vân thành nhanh chóng bùng nổ, từng võ giả chạy đến, thậm chí có có một vài Đạo Quả cũng kinh động.

Đây thực sự quá độc ác, một người bốn năm vạn, tất cả đều bị tống tiền, cộng thêm trận luận võ trước của Phương Tiến, đã kiếm được bao nhiêu tiền ở Thiên Vân thành rồi?

"Đại ca Triệu Minh, thông báo cho lão tổ ta tới đây, mua đạo cảnh Thần Thông, công pháp Thần Thông, đến bảo vệ ta.

Phương Tiến dứt khoát gửi một tin nhắn.

"Không thành vấn đề.

Triệu Minh gật đầu, sau đó nhắn lại để cho lão tổ nhà Phương gia đến.

Phương Tiến ra khỏi Thiên Vân thành, trực tiếp tiến về hướng Thần Ma đạo tràng, đối với động tĩnh bên Thiên Vân thành, mặc dù hắn không nhìn thấy nhưng vẫn có thể nghĩ ra được một ít, vì thế quyết định quay về thăng cấp cho lão tổ, để lão tổ đến bảo vệ.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì Đạo Quả cũng đập chết.

Phương Tiến đi không ngừng nghỉ, dùng hết sức chạy về, không tiếc rẻ gì mà nhét đan dược hồi phục vào miệng, hắn không dám dừng lại, nếu bị đám võ giả kia đuổi kịp, hắn nhất định sẽ rất thê thảm.

"Đường ca đi chậm lại, ta thiếu máu.

Đường đệ cầu xin, yếu ớt nói.

"Thiếu máu còn tốt hơn thiếu mạng.

Phương Tiến nói.

Đường đệ ngơ ra, ta phun nhiều máu như vậy, còn không phải vì ngươi sao?

Sau khi chạy mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng Phương Tiến cũng tới được Thần Ma đạo tràng, quay đầu nhìn lại chắc chắn không có ai theo dõi mình, sau đó mới đặt người đường đệ xuống, hắn ngồi xuống thở hổn hển.

"Ha, sắp xong rồi, về sau ai nhìn thấy nhãn hiệu này đều sẽ kinh hãi!"

Bên ngoài đại sảnh Thần Ma đạo tràng có một gã thanh niên ngồi xổm trên mặt đất, cẩn thận chạm khắc.

Một nhãn hiệu, ai nghe đều sợ? Phương Tiến sững sờ, chẳng lẽ lại là sản phẩm mới của Thần Ma đạo tràng, sản phẩm cường đại gì vậy?

Tò mò, Phương Tiến chậm rãi đi tới, ngồi xổm xuống, nhìn người thanh niên, nghi ngờ nói: "Thẻ bài của ngươi, ai nhìn đều sợ hãi à?"

"Tất nhiên.

Người thanh niên nói một cách tự hào.

"Có thể cho ta xem với được không?

Phương Tiến nhìn thẻ bài, giống như một tấm biển gỗ bình thường, có một bông hoa ở mặt sau, hắn không nhận ra nó vì bông hoa rất xấu, không biết là đang điêu khắc loại hoa gì.

Mặt trước có một dòng ký tự nhỏ, chỉ mới khắc một nửa: Sau khi thu được mệnh này, ngươi có ba…

Chẳng lẽ, đây là bảo vật gì đó, mà thự lực bản thân kém nên không nhìn ra?

"Cho ngươi, ngươi là người đầu tiên nhìn thấy thẻ bài này đấy.

Võ sĩ trẻ tự hào nói: "Ngươi có vinh dự được chứng kiến, một huyền thoại."

Phương Tiến nghiêm túc, trịnh trọng cầm lấy thẻ bài, nhìn qua nhìn lại một lúc lâu, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Đây là bảo vật gì, giống như một thẻ bài gỗ bình thường?"

"Đây là biểu tượng cho thân phận của ta, lệnh bài sát thủ giết người hàng đầu, bất cứ ai nhận được lệnh bài này đều sẽ sợ hãi, cuối cùng, họ sẽ không thoát khỏi sự ám sát của ta và sẽ bị ta giết chết!"

"Biểu tượng cho thân phận? Nói cách khác, đây là một thẻ bài bình thường?

Phương Tiến trầm tư.

"Hiện tại thì nó là thẻ bài bình thường, nhưng mà…"

"Nhưng cái ông nội nhà ngươi, lãng phí tâm trạng!" Phương Tiến trừng lớn mắt, tát hắn một cái, võ giả trẻ trực tiếp bị đánh ngã xuống đất.

Mang theo đường đệ vào đạo tràng, Phương Tiến ngồi xổm trước đạo tràng và chờ đợi.

"Phương Tiến, ta có lòng tốt giúp ngươi gửi tin nhắn, ngươi lại đánh bạn của ta?

Triệu Minh quay về gặp mặt, trên mặt lộ ra vẻ tức giận.

"Bạn của ngươi?

Phương Tiến ngơ ngác, nhìn về phía võ giả trẻ: "Hắn là bạn của ngươi?"

"Đúng vậy, ngươi thật không có ý tứ gì cả, ta giúp đỡ ngươi, ngươi lại động thủ với bạn ta.

Triệu Minh rất tức giận.

Ta mẹ nó khổ sở liên hệ với lão tổ của ngươi, ngươi thì hay rồi, trực tiếp đánh Lâm Tam Phế?

"E hèm, thật xin lỗi, nhất thời không nhịn được, ai bảo hắn ngốc như vậy, ngồi xổm ở đó chơi trò chạm khắc, còn cái gì mà sát thủ hàng đầu, ai nhận được thẻ bài sẽ sợ hãi.

Phương Tiến khinh thường nói.

"Tiền bối, thôi quên đi.

Lâm Tam Phế cúi đầu kéo Triệu Minh, giống như một đứa con nít bị chịu thiệt.

"Không được, ngươi là người của ta, nếu như bị đánh, lại không có một lời giải thích, Triệu Minh ta làm sao mà lăn lộn đây đó được chứ.

Triệu Minh hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt khó chịu, đồng thời không ngừng chớp mắt nhìn Phương Tiến.

Phương Tiến hơi cúi đầu, cười gượng nói: "Triệu ca nói gì vậy? Đây không phải là do bên ngoài ta chịu khổ, trong lòng có chút khó chịu, nên mới bùng nổ, Triệu ca đừng để ý nữa, lần sau ta mời rượu để chuộc tội."

Triệu Minh hài lòng gật đầu: "Nếu đã như vậy, ta cũng cho lão tổ nhà ngươi thể diện, chuyện này ta cũng không so đo nữa."

Phương Tiến khóe miệng giật giật, cho lão tổ ta thể diện? Lão tổ nhà ta rất nhanh sẽ lên Thần Thông rồi, ngươi thật sự dám nói vậy sao!

Lâm Tam Phế trên mặt kinh ngạc nhìn Triệu Minh, vị tiền bối này thật sự lợi hại, tuy rằng hắn không thể nhìn ra thực lực của Phương Tiến nhưng ít nhất cũng là võ giả Trúc Cơ, có thể cho lão tổ đối phương mặt mũi, có thể chống đỡ lão tổ, kém nhất cũng là võ giả Đạo Quả.

"Được rồi, Lâm Tam Phế, đi thôi, chúng ta tiếp tục luyện tập, bước đầu tiên để trở thành một sát thủ hàng đầu.

Triệu Minh kéo Lâm Tam Phế rời đi.

"Triệu Minh đang làm cái gì vậy?

Phương Tiến bĩu môi, trong lòng khó hiểu.

Không bao lâu, lão tổ của Phương gia đã đến, Phương Tiến đưa tiền, mua đạo cảnh Thần Thông, công pháp Thần Thông, Kỹ Năng đan, giao cho lão tổ Phương gia, để hắn đột phá.