← Quay lại trang sách

Chương 372 Yêu thú bí cảnh

Bí cảnh Vương Giả đã phủ bụi quá lâu rồi, lúc trước thì có tiểu yêu thú thật, nhưng tài nguyên trong bí cảnh Vương Giả phong phú, những yêu thú sống trong đó lại không gặp phải thiên địch vì ngoại trừ các con yêu thú thì không còn ai khác.

Trong hoàn cảnh như vậy, bí cảnh Vương Giả chính là một phiên bản thu nhỏ của thiên đường dành riêng cho yêu thú.

Các đệ tử Thiên Võ Tông xông vào cướp phá dữ dội, chẳng khác nào đang tìm đường chết.

Trần Minh dốc toàn lực bay trên không trung, lấy tốc độ gấp đôi bình thường để đến Thần Ma đạo tràng: "Tràng chủ, cứu mạng."

"Trần Minh? Không đi thu thập tài nguyên cho tốt đi, cứu mạng gì?

Giang Thái Huyền thắc mắc hỏi.

"Tràng chủ, ta đến thuê cường giả giúp ta san bằng bí cảnh Vương Giả của Thiên Võ Tông.

Nét mặt già nua của Trần Minh đỏ lên.

Nội tình bên trong của tông môn mình, tông môn lại không biết làm, còn phải mời người giúp đỡ, việc này mà truyền ra ngoài nhất định sẽ bị người ta cười chết mất!

"Không phải chứ, bí cảnh của tông môn các ngươi mà các ngươi lại không xử lí được?

Giang Thái Huyền sắc mặt trở nên cứng ngắc, ngươi mẹ nó đang đùa với ta đấy à?

"Khụ, bí cảnh lúc trước có nuôi vài yêu thú nhỏ, kết quả bây giờ chúng nó trưởng thành rồi.

Trần Minh xấu hổ nói.

Mẹ nó, yêu thú nhỏ qua thời gian lâu như vậy rồi còn có thể nhỏ được bao nhiêu? Mà La Thiên Quân cũng không hề thông báo trước tình hình, nếu không phải có Thái Thượng trưởng lão chăm sóc, e rằng hắn đã phơi thây trong đó rồi.

"Tràng chủ, không nói nữa, đây là năm vạn nguyên tệ, ba mươi phần trăm hoa hồng đến lúc đó các ngươi có thể lấy, các ngươi mau nhanh đi đi.

Trần Minh suýt khóc, muộn một chút nữa không biết có bao nhiêu người sẽ chết.

"Khụ, Thần Hầu, đi thôi.

Giang Thái Huyền nói.

Gia Cát Thần Hầu khẽ gật đầu bay lên không trung, dẫn đầu hướng đến Thiên Võ Tông.

Giang Thái Huyền và Trần Minh theo sau, không nhịn được nói: "Tông môn của các ngươi nên bố trí một Truyền Tống Trận, bay qua bay lại như này mệt chết đi được."

Trần Minh cười khổ: "Đây không phải là chờ thu thập tài liệu trong bí cảnh Vương Giả sao, tràng chủ, ta không đợi ngươi nữa, ta phải về giúp tông môn."

Thiên Võ Tông, bí cảnh Vương Giả.

Bí cảnh mở ra vốn là một việc tốt, nhưng hôm nay nó lại trở thành một thảm họa.

Grao

Yêu thú gầm rú rung chuyển toàn bộ bí cảnh, cửa đá chấn động, một tiếng thét dài ẩn chứa sức ép vô biên quét qua khiến vô số đệ tử lần lượt rời khỏi bí cảnh, kinh hãi nhìn cửa đá.

"Bí cảnh có phép tắc của Kiếm Vương, những yêu thú đó không thể xông ra ngoài được, mọi người đừng lo lắng.

Một vị trưởng lão sắc mặt trắng bệch nói.

Hiện tại không thể xông ra ngoài, nhưng nếu bí cảnh sụp đổ thì đám yêu thú này không thể khống chế được!

"Thiên Võ Kiếm Vương chết tiệt, ngươi đã giam cầm ta mấy trăm năm, hôm nay ta phải tàn sát tông môn của ngươi!"

Một tiếng rống giận vang lên, xuyên qua cửa đá, có thể thấy rõ ràng bóng dáng của con yêu thú, giống như một ngọn núi.

Cao nhất thì trăm trượng, thấp nhất thì mười trượng.

Những con yêu thú này đều là những con yêu thú được Kiếm Vương nuôi dưỡng, ngày nay chúng đã trưởng thành, thề muốn trả thù.

Phụt

Thái Thượng trưởng lão, La Thiên Quân cùng đồng thời nôn ra máu và bay ngược về, một là Trường Sinh trung kỳ, một là Trường Sinh sơ kỳ, chênh lệch quá lớn với những con yêu tôn này.

Trong số những yêu tôn, yếu nhất đã là Trường Sinh trung kỳ rồi, mạnh nhất là Trường Sinh hậu kỳ.

Cho dù La Thiên Quân tu luyện công pháp thần cấp cũng không thể vược qua khoảng cách này và giải quyết đám yêu tôn đó.

Vừa vào Trường Sinh, khoảng cách chênh lệch giữa các võ giả rất lớn, mỗi tiểu cảnh giới trong đại cảnh giới Trường Sinh đều là khoảng cách mà người thường không thể vượt qua được!

"Ngươi chính là tông chủ Thiên Võ Tông của thế hệ này? Tốt lắm, trước tiên nuốt ngươi cùng lão già kia, cuối cùng đi tìm lão già Thiên Võ Kiếm Vương tính sổ!" Một con giao long dài trăm trượng rống lên, một miệng máu mở ra, đủ để nuốt cả thiên địa.

"Thái Thượng trưởng lão đời này à? Ha, Thái Thượng trưởng lão thế hệ trước giết tộc ta, hôm nay, ta thề sẽ báo thù!" Giữa tiếng gầm giận dữ, một con thần điểu khổng lồ bay lượn trong hư không, phun ra vô vàn thần hoả.

"Thái Thượng trưởng lão, cố chống đỡ.

La Thiên Quân đỡ lấy Cao Giác, thần sắc ngưng trọng, truyền âm nói: "Chúng ta cố gắng kéo dài thời gian, Trần Minh đã đi mời cường giả rồi."

Cao Giác nặng nề gật đầu: "Hay là ta yểm hộ ngươi để ngươi lui ra ngoài trước, bọn chúng không ra khỏi đây được đâu."

"Không, chúng ta phải kéo dài thời gian, hiện tại ta đã hiểu một chút vì sao bí cảnh chỉ có thời hạn một năm rồi.

La Thiên Quân trầm giọng nói.

Cao Giác ngẩn ra, trong mắt hiện lên vẻ vô cùng tức giận, bí cảnh có lẽ vì mấy con yêu thú này nên mới không ngừng mất đi lực lượng!

Grào

Tiếng gầm vang lên, số yêu tôn cùng lúc thể hiện sức mạnh của mình, phun ra lửa và băng đan xen oanh kích hai người họ.