← Quay lại trang sách

Chương 379 Lão tổ xuất quan

Tin tức đã lan rộng, để xem tối nay có bao nhiêu thế lực đến và có thể kiếm được bao nhiêu tiền.

Lý Mộc Sơn hào hứng nói.

Dương Tử Lăng bưng lấy một chén trà nhấp một hớp, nhìn Lý Mộc Sơn đang hưng phấn, nàng không khỏi cười tủm tỉm nói: "Có phải sắp có nhiều tiền đến nổi tiêu không hết?"

Lão Dương thờ ơ không chút ghen tị, trong khoảng thời gian này nhờ có Dương Tử Lăng bảo vệ mà bọn họ đã kiếm được rất nhiều tiền.

Lý Mộc Sơn cười nói: "Đừng có nói, tưởng tượng ra việc bản thân có thể trở thành cường giả Thần Thông phiên bản Thần Ma, ta không ngừng kích động đây."

Dương Tử Lăng nhẹ nhàng lắc đầu: "Cái gọi là phiên bản Thần Ma đó không phải là phiên bản Thần Ma, phiên bản Thần Ma chân chính là loại như Thang Nguyệt Lộ, Tiêu Thiên đấy."

Lý Mộc Sơn thở dài, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng những gì Dương Tử Lăng nói đều là sự thật.

Không có thần huyết, không có thần thể, chỉ có công pháp thần cấp để phẩm chất nguyên lực được tăng lên, làm sao có thể gọi là phiên bản Thần Ma chân chính chứ? Nhiều lắm thì chỉ được xem là phiên bản Thần Ma đơn giản hoá thôi.

"Bạch đại nhân, hai bóng đen bị bắt tối hôm qua, ngươi còn có tin tức gì khác không?

Lão Dương hỏi.

"Không chịu nổi thống khổ của hồng trần, đã tự sát.

Bạch Tố Trinh thờ ơ nói, sau đó cau mày, chỉ xuống mặt đất, một đường sáng vàng chui vào đất.

"Bạch đại nhân, ngươi làm vậy là?

Ba người khó hiểu.

Đối với hai bóng đen, nếu bọn họ là sát thủ của Liên Minh Sát Thủ, nhất định là cấp cao nhất, khi không không còn đường sống thì tự sát là chuyện bình thường, chỉ là việc Bạch Tố Trinh bắn ra ánh sáng vàng lại khiến bọn họ khó hiểu.

Bạch Tố Trinh liếc nhìn ba người bọn họ, lãnh đạm nói: "Để đề phòng một tên đàn em nào đó làm loạn, trước tiên cảnh cáo một chút."

Trong cấm địa mật thất của hoàng cung Thiên Duyên, một ông già bước ra khỏi mật thất, vẻ mặt uy nghiêm.

"Người đâu!" Lão già lạnh lùng quát.

"Hoan nghênh lão tổ xuất quan.

Mấy tên thị vệ canh giữ bên ngoài mật thất lập tức tiến lên quỳ một gối xuống, người trước mặt chính là lão tổ Trường Sinh của hoàng thất!

"Điều tra rõ cho lão tổ việc người nào bán đấu giá yêu thú, đến từ đâu, ngay lập tức!" Lão già lạnh lùng nói.

"Vâng, lão tổ.

Thị vệ cung kính đáp rồi nhanh chóng rời đi.

Sắc mặt lão già dịu lại, định quay lại thì một luồng sáng vàng đột nhiên xuất hiện dưới mặt đất, tập trung vào lão già, sau đó lan ra ngay lập tức, một lực lượng kỳ lạ ngay lập tức phong tỏa tứ phía.

"Cái gì?

Sắc mặt lão già thay đổi, một bên ầm một tiếng ra trước, chưởng lực đủ để đập một ngọn núi, trên ánh sáng vàng oanh kích cũng nổi lên từng gợn sóng, cực kỳ bất thường.

Khuôn mặt lão già trầm xuống, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

Một đòn toàn lực của hắn cũng không thể phá vỡ kết giới này, chẳng lẽ là vị nào cường giả Trường Sinh đỉnh phong xuất hiện rồi?

Với ánh sáng vàng rực rỡ, một bóng người xuất hiện với mái tóc dài và khăn choàng, vẻ mặt lãnh đạm: "Thần Ma đạo tràng đang làm việc, đừng để bản thân mắc sai lầm!"

Ngay khi giọng nói vừa dứt, hư không tan biến, ánh sáng vàng cũng tan theo.

"Thần Ma đạo tràng?"

Sắc mặt lão già tái nhợt, một hư ảnh, chỉ là một hư ảnh!

Thực lực của hắn không hề yếu, hắn đã là Trường Sinh trung kỳ rồi, chỉ cần cơ duyên vừa đến là có thể tiến vào Trường Sinh hậu kỳ ngay lập tức, loại thực lực này, không nói đến việc tung hoành Đông Vực ngang dọc, đơn giản trấn áp Thiên Duyên quốc cũng đủ rồi, Thái Thượng trưởng lão của ba đại tông môn cũng tương tự như hắn mà thôi.

Nhưng hiện tại cường giả thần bí của Thần Ma đạo tràng chỉ là một hư ảnh lại có thể bao vây được hắn, làm hắn không thể đánh vỡ được sự bao vây đó!

Nếu đó là giao chiến chỉ có một kết quả mà thôi, chính là chết trong nháy mắt!

"Chẳng lẽ là Vương Giả?

Lão già nuốt nước miếng nhìn về phía mật thất, hay là, lão tổ ta lại đi bế quan một thời gian nữa?

"Lão tổ, đã điều tra xong tin tức, bệ hạ đang điều động quân đội chuẩn bị trấn áp những kẻ khiêu khích, hiện tại chỉ còn chờ lão tổ trấn áp Trường Sinh của đối phương thôi.

Thị vệ trở về rất nhanh, cung kính nói.

"Được… Chờ đã, ngươi vừa mới nói cái gì?

Lão tổ theo bản năng đồng ý, nhưng ngay sau đó, sắc mặt hắn trở nên điên cuồng.

"Bệ hạ đang điều động đại quân đội, mời lão tổ trấn áp Trường Sinh của đối phương.

Thị vệ hơi sửng sốt, có chút khó hiểu, lão tổ bị sao vậy? Nhưng hắn không dám do dự, lập tức lặp lại.

Không dám trộm đánh giá nhìn lão tổ uy nghiêm, thị vệ nói tiếp: "Lão tổ thần uy vô địch, chắc chắn sẽ có thể trấn áp đối phương trong nháy mắt, uy chấn Đông Vực, thiên hạ vô…"

Ta nháy mắt trấn áp cái con khỉ, thiên hạ vô cái gì? Vô địch hay là vô song?

Lão tổ trong lòng rít gào, không dám dây dưa với thị vệ nữa, nhanh chóng hóa thành một đường ánh sáng bay đến hoàng cung.

"Mau dừng lại cho lão tổ, đợi lão tổ ta qua.

Lão tổ lấy ngọc truyền âm ra, truyền lệnh cho Thiên Duyên hoàng, đồng thời nhanh chóng bay về phía trước.

"Lão tổ thần uy, chúc lão tổ chiến thắng trở về!" Thị vệ rống to một câu.

Ai nói với ngươi là ta đi chiến đấu? Lão tổ đây là đi nhận thua.

Một hư ảnh mà đã có thể trấm áp được hắn, nếu như thực sự chiến đấu, thì đừng nói là hắn, cho dù là toàn bộ hoàng tộc cũng không đủ người để cho người ta đánh.

Trong nhà, Bạch Tố Trinh trở lại phòng, cảnh cáo lão tổ Trường Sinh Thiên Duyên quốc xong chắc chắn không có phiền phức nữa, trừ khi đối phương thực sự muốn chết.