Chương 391 Không hút máu thì làm gì?
Ngươi...
Bóng đen biến sắc, ngay khi hắn định động thủ đánh trả thì đột nhiên cảnh vật trước mắt thay đổi, yết hầu nhói đau, răng nanh sắc bén ghim vào da thịt, từng giọt từng giọt máu tươi chảy vào trong miệng của Dracula.
"Xì, máu cấp thấp dở tệ như rượu vang chất lượng kém vậy.
Dracula phun máu ra, hắn nhìn dáng vẻ hoảng loạn của bóng đen, thở dài nói: "Thân là người đầu tiên bổn thần cắn, ta cho ngươi một ân huệ."
Vừa dứt lời, cánh dợi khổng lồ lại vươn ra bao trùm lấy bóng đen, bóng đen đang thoi thóp lại bị Dracula cắn thêm một cái, một giọt máu tươi bắn ra từ đầu ngón tay, sau đó chui vào cơ thể bóng đen: "Ừm, ta giúp ngươi tu luyện huyết dịch một phen, bấy nhiêu cũng đủ để trở thành một ma cà rồng cấp thấp rồi."
Hắn thu cánh lại, bóng đen còn đang hấp hối bị Dracula quăng đại xuống đất.
"Ảnh Ma sao? Sau khi biến thành Huyết tộc chắc hẳn ngươi sẽ hiểu được vinh hạnh mà ta dành cho ngươi, cố gắng làm loạn bí cảnh này đi!" Dracula bật cười rồi hóa thành một con dơi màu máu sau đó biến mất không bóng dáng.
Dracula mới rời đi không bao lâu thì bóng đen đột ngột co giật liên hồi, không ngừng lăn qua lăn lại, trên trán nổi đầy gân xanh, huyết dịch trong cơ thể như sôi trào, sau lưng còn mọc ra thêm hai cục u.
Xoạt
A!
Y phục bị xé rách, một đôi cánh vươn ra. Bóng đen luôn miệng kêu gào thảm thiết, răng nanh sắc bén minh chứng cho sự ra đời của một ma cà rồng.
"Máu, ta muốn máu...
Bóng đen vừa hóa thành ma cà rồng mở to đôi mắt đỏ lòm, chỉ có một suy nghĩ duy nhất trong đầu, hắn không ngừng hít thở, mong rằng có thể hít lấy huyết khí lượn lờ trong không khí để giải tỏa sự thèm khát trong người.
Nhưng mà càng hít huyết khí thì hắn lại càng muốn có được máu tươi, cuối cùng hắn vừa gào thét vừa bay vọt về một hướng.
"Phép tắc Vương Giả chết tiệt làm bổn thần chỉ có thể đè tu vi xuống Đạo Quả, ta mà sử dụng được sức mạnh Thần Ma thì đã xé nát cái chỗ này rồi!" Dracula sầm mặt nhìn nơi đang phát ra huyết khí: "Phế vật, nếu máu của ngươi mà không ngon thì ngươi chờ chết đi!"
Nơi bắt nguồn của máu nồng nặc mùi máu và ma khí cuồn cuộn đầy trời.
Phong ấn bấy giờ đã chi chít đầy vết nứt, Dracula nhìn huyết khí thoát ra từ khu vực phong ấn, đối mắt đỏ rực nhuốm lên vẻ tham lam: "Tuy rằng vẫn là phẩm chất cấp thấp nhưng ở thế giới này cũng coi như là không tệ."
Dứt lời, Dracula hóa thân thành một luồng sáng sắc đỏ, hắn nhìn phong ấn đầy rẫy vết nứt, sau đó lập tức đánh vỡ chúng thành một lỗ hổng rồi len vào trong.
Grao
Không bao lâu sau, một tiếng kêu gào vang lên thảm thiết khiến toàn bộ bí cảnh đều hướng mắt về nơi phát ra tiếng động, đó là tiếng kêu cầu cứu!
"Xảy ra chuyện gì?
Mọi người sửng sốt.
"Vương!" Ma tộc trong bí cảnh hốt hoảng chạy qua đó, bọn họ cảm ứng được, là Huyết Ma Vương đang cầu cứu!
Đường đường là một Vương Giả Ma tộc, là Ma Vương mà ba đại Vương Giả liên thủ cũng không giết chết được, rốt cuộc ngài ấy đã gặp chuyện gì mà phải lên tiếng kêu cứu?
Bên trong bí cảnh, bóng ‘ma’ cao nghìn trượng đang kêu gào thảm thiết, vô số con dơi màu đỏ máu bao trùm lấy đối phương, tham lam hút sạch ma huyết.
"Vô dụng, không ngờ bổn thần có thể phát huy hết toàn bộ sức mạnh trong khu vực phong ấn này, đừng có giãy giụa nữa, cho dù ngươi có ở thời kỳ mạnh nhất thì cũng không phải là đối thủ của bổn thần, huống chi bây giờ ngươi còn bị trọng thương chưa lành.
Dracula cười khà khà chùi đi máu tươi dính trên khóe miệng, khuôn mặt vốn lạnh lùng nay trông cực kỳ tàn ác.
"Con kiến hôi ti tiện kia, rốt cuộc ngươi là ai?
Bóng ‘ma’ gầm lên, nó nhả ra từng luồng ma khí hòng thoát khỏi bầy dơi huyết sắc này.
"Chậc, con kiến hôi?
Dracula cười giễu cợt: "Nếu không phải cơ thể bản thần đang ở ấu niên kỳ thì cái loại phế vật như cười chẳng thể nào lọt vào mắt xanh của bổn thần nổi, chớ nói chi là hút máu của ngươi."
"Chết tiệt, cút ra ngoài cho bổn vương!" Bóng ‘ma’ phẫn nộ, khi đối mặt với tên quái dị này, huyết mạch Huyết Ma cao quý của hắn tự dưng lại bị áp chế không thể vùng ra được, cộng thêm đang bị trọng thương chưa hết, thực lực không bằng đối thủ nên hắn chỉ có thể bị tên kia hút máu.
"Hửm? Có người đến?
Dracula nhíu mày, chợt hắn bật cười: "Lần này ta tha cho ngươi một lần, ta ra ngoài lâu như vậy rồi, lỡ tràng chủ hỏi tới thì khó mà giải thích được."
Dracula cười nhẹ rồi hóa thành một luồng huyết khí rời khỏi phong ấn, trừ Huyết Ma Vương, không một ai phát hiện ra sự tồn tại của hắn, lúc Dracula tiến vào khu vực phong ấn cũng đã hóa thành huyết khí khiến người ngoài cũng chỉ cho rằng đó là huyết khí của Huyết Ma Vương.
"Hừ? Tự tiện xông vào phong ấn, không được rời khỏi đây!"
Bên ngoài, khí đám người Ngự Thiên Thu đang trông chừng bên ngoài thì một luồng huyết khí bỗng xuất hiện sau đó hóa thành một bóng đen, mọi người thấy vậy lập tức động thủ.
"Tiểu bối, các ngươi phải cảm tạ ta mới phải, khà khà.
Sau tiếng cười quái dị, bóng đen phá không mà đi, hoàn toàn không thèm để ý tới đòn tất công của mấy người họ.
"Hắn rốt cuộc là ai? Còn cảm tạ hắn?
Sắc mặt của đám người Ngự Thiên Thu cực kỳ khó coi.
La Thiên Quang nói với vẻ nặng nề: "Ta không cảm ứng được tu vi của hắn nông sâu thế nào, ít nhất cũng là cường giả Trường Sinh trung kỳ."
Ngự Thiên Thu và những người khác đồng loạt kinh ngạc: "Ít nhất cũng là Trường Sinh trung kỳ? Vậy sao hắn vào được?"
Im lặng, không ai trả lời, nếu bọn họ viết Dracula vào được bằng cách nào thì bọn họ đã sớm đi vào bên trong phong ấn Huyết Ma Vương để tên đó vĩnh viễn không thể ra ngoài được nữa từ lâu rồi.
Trong thần Ma đạo tràng, chợt có một luồng huyết quang xẹt qua.
Bốp
Bạch Tố Trinh, Lý Quảng và Gia Cát Thần Hầu cùng lúc giơ tay tát một phát khiến con dơi nọ lập tức choáng váng rớt xuống đất.
"Các ngươi nhẹ tay chút chứ.
Dracula hóa thành hình người xoa xoa mặt, đau quá.
"Đi đâu hút máu à?
Bạch Tố Trinh lạnh lùng hỏi.
Dracula hừ lạnh: "Ma cà rồng đi không hút máu thì làm gì?"
"Bây giờ tràng chủ đang bế quan, ngươi đàng hoàng một chút đi.
Bạch Tố Trinh dặn.
"Ta lại đang tò mò ngươi hút máu của ai thế?
Gia Cát Thần Hầu cười lạnh, khinh thường nói: "Máu của phàm nhân cũng không tha."
"Đành chịu thôi, các ngươi...
Dracula vừa mở miệng thì ba ánh mắt đầy sát khí lập tức quét qua, hắn đành cười gượng: "Ta làm vậy không phải chỉ để giải khát thôi sao, mà một con Huyết Ma cấp Vương máu cũng nhiều phết, chả thể hút hết trong một lần."
"Hửm?
Gia Cát Thần Hầu nhíu mày: "Đừng có tạo thêm phiền phức cho tràng chủ, bọn ta không thích dính vào rắc rối đâu."
"Yên tâm, cái thứ vô dụng đó đang bị nhốt trong một cái phong ấn, nó không thoát ra ngoài được.
Dracula không để tâm mấy.
Lúc này ba người Bạch Tố Trinh mới gật đầu không truy cứu tiếp nữa.
Trong dược điền ở Thanh Nguyệt thành, Giang Thái Huyền đang luyện hóa từng sợi linh khí Tiên Thiên, Thần Ma đan nhập thể, huyết dịch chảy dài khắp cơ thể dần nổi lên ánh sáng màu tím nhàn nhạt.
Một cỗ khí tức như có như không chậm rãi tán ra, vận chuyển theo Thần Ma Tổ Kinh, một luồng uy áp đáng sợ xuất hiện.
"Sức mạnh áp chế huyết mạch này ở đâu ra vậy nhỉ?
Tây Môn mập đang ở ngoài đạo tràng đột nhiên nhíu mày, hắn cảm thấy cơ thể không ổn lắm.
Tây Môn mập đảo mắt nhìn xung quanh không phát hiện có gì kỳ lạ, thế là hắn đành chạy vào trong đạo tràng, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Tuy cỗ sức mạnh này không yếu nhưng lại hơi kỳ quái, giống như nó vẫn chưa thức tỉnh hoàn toàn nhưng lại không yếu hơn huyết mạch đỉnh cấp của mình."
Luồng ánh sáng tím nhạt lóe lên, bên ngoài cơ thể của Giang Thái Huyền cũng theo đó mà nổi lên màu tím, thể chất tuy rằng có thay đổi nhưng cũng không quá khác so với trước kia, Giang Thái Huyền đang chìm trong trạng thái nhập định nên không có cảm giác gì.