← Quay lại trang sách

Chương 393 Rút lui

Ma tộc đâu? Cả cái bí cảnh này chả có tên Ma tộc nào, có gì nguy hiểm đâu chứ?"

Một nhóm võ giả bĩu môi, bọn họ đã chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ đụng phải Ma tộc rồi, vậy mà bây giờ lại không có Ma tộc nào xuất hiện cả.

"Không có càng tốt, mau tranh thủ đến khu vực phong ấn để phong ấn Huyết Ma Vương đi.

Thang Nguyệt Lộ nói.

Lần này vì lo sợ Ma tộc xuất hiện đánh úp hết một lần nên võ giả nhân loại đã chia thành mười nhóm nhỏ để đi phong Ma.

Bây giờ Ma tộc không xuất hiện, mấy võ giả mới tăng thực lực đang muốn chứng tỏ bản thân chỉ hận không thể gào lên: Ma tộc, có giỏi thì ra đây đánh một trận!

Các võ giả tức tốc tiến về phía trước, chớp mắt đã đi được được một đoạn dài, nhìn huyết khí phát ra từ khu vực giam giữ Ma Vương ngày càng nồng, tất cả võ giả bắt đầu nghiêm túc hơn hẳn.

"Mọi người chú ý giữ liên lạc với nhau, coi chừng Ma tộc."

Grao

Đột nhiên một cỗ khí tức cường đại lan tràn, tiếng gầm thét vang lên, một bóng dáng cao trăm trượng xuất hiện, ‘nó’ vừa tới thì lập tức há to cái mồm như bồn máu, gầm gừ không dứt.

"Đờ mờ, Bát Hoang Hung Ngạc?

Cả công chúa Dương Tử Lăng cũng không nhịn được mà chửi thề, nàng lập tứ lùi về phía sau.

"Chạy!" Nhất thời tất cả võ giả không kịp nghĩ ngợi gì mà chỉ biết bỏ chạy.

Bát Hoang Hung Ngạc này có mấy ai không biết, nó là yêu thú bán yêu tôn, nếu muốn cứng đối cứng thì chẳng khác nào đi tìm chết.

"Nghiệt súc!" Sắc mặt Thang Nguyệt Lộ trở nên nặng nề, nàng tung ra một chưởng, đồng thời lui về phía sau.

Grao

Tiếng gầm vang lên, tám chân của Bát Hoang Hung Ngạc càn quét khắp nơi làm đất đai đổ nát, nó đạp vỡ vô số ngọn núi nhỏ, giống hệt như tai kiếp ngày tận thế đang ập đến.

"Đờ mờ, chuyện này là sao? Sao Bát Hoang Hung Ngạc lại ở đây?

Không ít võ giả chửi thề: "Đã nói chỉ có Thần Thông Ma tộc thôi mà?"

Grao

Lại thêm một tiếng gầm vang lên, một vị võ giả Đạo Quả bị nuốt chửng vào cái mồm đỏ lòm như chậu máu, máu của người nọ khiến huyết khí của góc bí cạnh này đã nhiều càng nhiều hơn.

Mà trong lúc tất cả đều hoảng loạn, có một bóng đen yên lặng tiếng cận đám người đang hốt hoảng kia, bóng đen sở hữu cặp mắt đỏ tươi và răng nanh sắc bén....

"Đột phá!" Thang Nguyệt Lộ hét một tiếng, tu vi vốn đang ở ngưỡng cao nhất của Đạo Quả chớp mắt đã phá vỡ tầng ngăn cách cảnh giới ngay khi nàng sử dụng đạo cảnh Thần Thông.

Vừa tấn cấp Thần Thông thì nàng lập tức bị phép tắc Vương Giả bài xích, Thang Nguyệt Lộ lập tức bị đẩy khỏi bí cảnh.

Ầm ầm

"Có chuyện gì vậy? Sao lại có sấm?

Bên ngoài bí cảnh, Ngự Thiên Thu kinh ngạc nhìn lên bầu trời.

"Đúng vậy, sao tự dưng lại có sấm sét?

Trưởng lão Minh Nguyệt Tông cũng ngẩng đầu nhìn lên trời, trận sét này xuất hiện quá đột ngột.

"Có khí tức của thiên kiếp Thần Thông.

La Thiên Quân nói.

"Lôi kiếp Thần Thông? Có người đột phá Thần Thông sau đó ra ngoài?"

Trong lúc mọi người đang sửng sốt thì tiếng sấm ngày càng to, mây trên trời đen ngòm như mực, vô số âm thanh đối chọi với lôi kiếp vang lên giữa trời không.

"Sao bọn họ lại ra ngoài đây hết thế? Chẳng lẽ tu vi tăng lên quá nhanh không thể áp chế được?

Ngự Thiên Thu hoảng hốt.

Hắn vừa nói xong thì Thang Nguyệt Lộ đã đánh tan lôi kiếp và ngự không đến, nàng không thèm để ý tới hình tượng nữa mà lớn tiếng mắng: "Ma tộc Thần Thông sơ kỳ đã nói đâu không thấy? Sao ngươi không nói trước bên trong còn có một con Bát Hoang Hung Ngạc?"

"Bát Hoang Hung Ngạc?

Đám người La Thiên Quân biến sắc: "Bọn ta không biết có chuyện này!"

"Không biết? Hay cho một câu không biết!" Thang Nguyệt Lộ hừ lạnh sau đó ném Phong Ma Lệnh qua: "Các ngươi tự đi mà phong ấn nó, có con Bát Hoang Hung Ngạc này, ai đi người nấy chết chắc."

Trong bí cảnh chỉ có thể sử dụng sức mạnh ở cảnh giới Đạo Quả, Ma tộc Thần Thông sơ kỳ còn đỡ, nhưng có con Bát Hoang Hung Ngạc này ở đây, bọn họ đi chẳng phải tự tìm chết sao?

"Không lý nào, có phép tắc Vương Giả hạn chết, Ma tộc mạnh nhất cũng chỉ có thể là Thần Thông sơ kỳ, sao lại lòi ra một con Bát Hoang Hung Ngạc được?

La Thiên Quang hoang mang.

Sắc mặt Ngự Thiên Thu cũng trở nên khó coi: "Bát Hoang Hung Ngạc mới bị mua cách đây mấy ngày, chắc không phải là tên Ma tộc này đó chứ? Là bóng đen lúc nãy?"

"Không chỉ Bát Hoang Hung Ngạc, mà ở trong đó còn có một con quái vật hút máu.

Một vị võ giả vừa vượt qua lôi kiếp, hắn thở hồng hộc nói: "Thật quá nguy hiểm, các ngươi tự đi phong Ma đi."

"Quái vật hút máu?

La Thiên Quân và những người khác lại càng ngỡ ngàng, kẻ bị phong ấn bên trong là Ma tộc, sao lại xuất hiện quái vật biết hút máu? Thế mà Huyết Ma vẫn chưa tiêu diệt con quái vật này?

Nhìn thấy vô số Phong Ma Lệnh bị ném qua, đám người La Thiên Quân không khỏi sốt ruột, mọi người bỏ ra đây hết rồi thì phong ấn thế nào được?

"Mẹ nó, lần này ta bị chơi một vố đau đớn!" Diệp Đạo tức giận mắng, hắn cầm đao bay mất: "Ta rút đây, đừng cản ta!"

"Cáo từ!" Hứa Trường Không cũng rời đi.

"Ai nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì được không, có thể để một người lại không?

La Thiên Quân vội kêu.

"Tông chủ.

Một vị đệ tử của Thiên Võ Tông vừa độ kiếp xong lập tức ngự không đến đây, mặt mày hắn trắng bệch: "Bên trong quá nguy hiểm, thấy có người không ra được ngài cũng đừng chờ, chắc hẳn đã chết rồi."

"Rốt cuộc là chuyện gì?

La Thiên Quân trầm giọng hỏi.

"Bát Hoang Hung Ngạc, quái vật hút máu và còn rất nhiều Huyết Ma khác đồng thời tấn công khiến bọn ta không kịp trở tay, chỉ có thể đi ra ngoài.

Đệ tử hoảng sợ nói.