← Quay lại trang sách

Chương 511 Các ngươi không phát hiện gì à?

Bọn ta là chủng tộc trong đại dương đó, ngươi hỏi ta ai đồng ý đến Đông Vực đại lục làm Hoàng Đế, còn là một đại quốc đỉnh cấp? Ngươi chắc chắn khi bọn ta đến đó sẽ không bị người ta luộc lên rồi ăn?

"Tràng chủ, ngươi không nhầm chứ? Bọn ta đến Đông Vực làm Hoàng Đế?

Ba người hoang mang nhìn Giang Thái Huyền, ngươi như này có chút không đáng tin rồi?

"Không, ta không nhầm, Thiên La quốc chỉ còn lại dòng độc đinh cuối cùng, nhưng không có lòng làm, tìm tới ta nghĩ biện pháp bán hoàng vị này đi.

Giang Thái Huyền bất đắc dĩ nói, ta mẹ nói có biện pháp nào đâu, người ta muốn bán, ta còn có thể ngăn cản sao?

"Có điều kiện gì không? Cấm yêu tộc gì?

Giao Long Hoàng hỏi.

"Không hạn chế chủng tộc, chỉ cần chăm lo chính sự, yêu thương dân chúng, có thể bảo vệ Thiên La Quốc, cường giả Trường Sinh trở lên.

Giang Thái Huyền thản nhiên nói.

"Tràng chủ, ngươi chắc không, không phải đang đùa bọn ta chứ?

Long Kình Hoàng rất hoang mang.

Bây giờ Đông Vực đã rộng mở đến mức này luôn, đến cả việc làm Hoàng Đế cũng không hạn chế chủng tộc? Bọn ta đường đường là Yêu của đại dương, bây giờ lại chạy tới Đông Vực đại lục, Nhân tộc quốc đô làm Hoàng Đế?

Tại sao cảnh tượng này cứ quái quái thế nào ấy nhỉ?

"Hoàn toàn là sự thật, năm ngày sau sẽ tiến hành đấu giá ở đạo tràng, ngươi trả giá cao thì được, nếu như các ngươi muốn cạnh tranh thì nhớ chuẩn bị đủ tiền.

Giang Thái Huyền nói, lại bổ sung: "Thiên La Quốc hàng năm thu thuế khoảng trăm vạn, nếu như các ngươi phát triển thêm nghề tay trái thì sẽ kiếm càng nhiều tiền, còn có thể biến nơi này thành địa bàn ở đại lục."

"Bọn ta cần cái đó làm gì? Bọn ta là bá chủ đại dương.

Giao Long Hoàng thầm nói.

"Không, lúc các ngươi đột phá Đại Đế cần chỗ mà? Các ngươi giao lưu với Nhân tộc, cần đại biểu mà? Hơn nữa, đây là cơ hội tốt để giao lưu với Nhân tộc và Yêu tộc ở Đông Vực, còn có thể kiếm tiền, có mua hay không tùy các ngươi.

Giang Thái Huyền nói xong câu đó, liền xoay người rời đi.

Hắn mới không thèm để ý mấy người này có mua hay không, hắn chỉ quan tâm có người chịu chi tiền hay không, có thể bán được bao nhiêu tiền.

Mà các thế lực lớn nhỏ ở Đông Vực bùng nổ rồi, hậu duệ duy nhất của Thiên La quốc - Ngọc Linh Lung mất tích mấy ngày, bọn hắn tìm kiếm muốn phát điên, khó khắn lắm mới quay về, không chỉ không cần cù quản lý quốc gia, đờ mờ còn quay phắt một cái đã đòi bán luôn cả hoàng vị?

Thế bọn ta còn tìm ngươi làm gì? Sao lúc ấy bọn ta không trực tiếp chiếm luôn hoàng vị, sau đó bán chia tiền chứ?

"Ngọc Linh Lung bán hoàng vị?

Cổ Huyền, Cổ Hà, còn có mấy người Long Hạo nhận được tin tức, ngáo ngơ nhìn nhau: "Còn có chuyện kiểu này nữa à?"

"Hoàng vị cũng có thể bán hả?

Đám người Thang Nguyệt Lộ vô cùng mờ mịt.

"Ta cảm thấy chuyện mua ngôi vị hoàng đế này không liên quan gì đến chúng ta cả, chi bằng dùng số tiền đó đề cao thực lực bản thân.

Diệp Đạo nói.

Hứa Trường Không gật đầu: "Hoàng vị, nếu là thế lực lớn thì có thể mua, nhưng chúng ta không giống vậy, thứ nhất, chúng ta không mua nổi, thứ hai, số tiền hàng năm chúng ta kiếm được còn nhiều hơn cả Thiên La Quốc, ta đảm bảo."

Thiên phú của đám người Hứa Trường Không cũng được, phương án kiếm tiền cũng đã có, nếu như sau khi mua hoàng vị mà có người quản lý, còn hắn chỉ cần ngồi đấy đếm tiền, hắn chắc chắn sẽ đồng ý.

Nhưng nếu như muốn hắn đứng ra quản lý, lại không thể đi kiếm tiền thì còn lâu hắn mới mua.

Mà bây giờ Thần Ma đạo tràng đã chiếm giữ hơn phân nửa Đông Vực, nếu như muốn khuếch trương bản đồ cũng chỉ có thể khai phá Hoang Vực, mà khai phá chỗ đó cũng phải mất nhiều công sức.

Ngôi vị hoàng đế này chỉ thích hợp để thế lực lớn mua, sau khi mua, nếu quản lý tốt, nó sẽ là một hạng mục sinh lời rất đáng giá.

"Chúng ta đi Thiên tháp trước, bán những Hoàng Giả xong hẵng nói.

Cổ Huyền nói.

Đám người Long Hạo nhanh chóng tiến vào Thiên tháp của Bắc Vực, lần này còn có Hổ Hoàng, Cực Võ Hoàng, thân là người đã kết bái làm huynh đệ sống chết có nhau với Long Hạo, Lạc Thanh Phong, sao bọn hắn có thể không đi theo chăm sóc huynh đệ của mình chứ?

Bên ngoài Thiên tháp, một vị Hoàng Giả trung niên liếc nhìn Hổ Hoàng và Cực Võ Hoàng: "Hai vị Hoàng Giả, các ngươi đây là?"

"Bắt được một tên Ma tộc, một tên Dị tộc, cố ý đưa tới cho các ngươi.

Hổ Hoàng nói.

"Tại sao không giam ở Đông Vực?

Hoàng Giả trung niên không hiểu.

"Thiên Vân Hoàng, ta còn muốn hỏi ngươi đây, tên này là do ta bắt được ở Bắc Vực đấy.

Hổ Hoàng tức giận nói: "Ma tộc, Dị tộc của Bắc Vực các ngươi chạy hết ra ngoài đây, thế mà các ngươi không lại không phát hiện gì hết à?"

Vị Hoàng Giả này chính là người quản lý Thiên tháp ở Bắc Vực, cũng là một chi mạch của Thiên Thần Đại Đế.

Lúc trước khi trấn áp Thiên tháp, Thiên Thần Đại Đế đã chia hậu duệ thành bốn mạch để mỗi mạch trông coi một tòa Thiên tháp.

"Sao có thể chứ? Ma tộc, Dị tộc Hoàng Giả trong Thiên tháp không thiếu một ai.

Thiên Vân Hoàng kinh ngạc, lúc hắn canh giữ không hề thấy Hoàng Giả chạy ra.

"Rõ ràng bọn chúng đã chạy ra từ Bắc Vực.

Long Hạo và Lạc Thanh Phong liếc nhìn nhau: "Gần đây có phải có người của Đông Vực đến Thiên tháp?"

"Đúng vậy.

Thiên Vân Hoàng gật đầu nói: "Bản hoàng cũng tò mò, người Đông Vực các ngươi gần đây tại sao cứ chạy vào Thiên tháp của Bắc Vực vậy."

"Haizzz.

Long Hạo thở dài: "Thiên Vân Hoàng còn nhớ tới phương pháp để ra khỏi Thiên tháp không?"