← Quay lại trang sách

Chương 517 Rốt cuộc ai mới là Hải tộc?

Binh sĩ Hải tộc, ai đạt được hạng nhất, bản hoàng ban thưởng một trăm vạn!" Hải Lam Tâm cao giọng nói: "Bất kể là ai!"

Ầm ầm!!

Sóng biển tung tóe, chấn động hư không, mỗi tên Hải tộc đều điên hết rồi, bọn họ đồng loạt liều mạng bơi, nhưng so sánh với một Ma Hoàng, một Ma Vương thì vẫn kém xa.

Thánh Hoàng Ma tộc, chính là cường giả bán Đại Đế, có hắn hỗ trợ, đương nhiên Ma Vương sẽ nắm chắc vị trí thứ hai, cả hai chiếm giữ vị trí đầu và thứ hai, Vương Giả trong biển này làm sao có thể đuổi kịp?

Khoảng cách càng ngày càng xa khiến trong lòng Hải Lam Tâm trầm xuống, chẳng lẽ con cưng của đại dương ta đây ở trong biển còn kém nhân loại à?

"Rốt cuộc ai mới là Hải tộc?

Bốn đại chủng tộc liếc nhìn nhau, đều có chút mờ mịt.

Gào!!!

Tiếng gầm giận dữ vang dội, Hải tộc đằng sau bỗng nhiên tăng lực đánh vào sóng biển, sóng lớn ầm ầm đánh vào bản thân, tốc độ lại nhanh thêm ba phần.

"Xông lên!" Kẻ dẫn đầu lạnh lùng thét một câu, hai tay mang theo huyễn cảnh trùng điệp, đạp nước biển nháy mắt xông ra ngàn dặm hải vực.

"Bọn hắn thế mà còn dư sức lực?

Hải Lam Tâm và Hải tộc cả kinh nói.

"Ha ha, thể lực của nhân loại ta, là thứ các ngươi có thể tưởng tượng được sao?

Sư tôn Mạnh Hiên cười to.

"Cố lên, bỏ xa Hải tộc, cầm được hạng nhất, Nhân tộc ban thưởng sáu mươi vạn.

Một vị Hoàng Giả lại mở miệng nói.

Giang Thái Huyền sắp nghe không nổi rồi, chờ chút nữa chỉ mong các ngươi còn cười được.

Gia Cát Thần Hầu đã rời đi, bức tranh này quá đẹp, hắn sợ cười ra tiếng.

Rốt cuộc khi gần tới hai mươi vạn dặm hải vực, Thánh Hoàng Ma tộc và Ma Vương vinh quang dẫn đầu, bỏ xa Hải tộc mấy vạn dặm hải, thắng lợi đã trong tầm tay.

"Nhân loại à, nhân loại à, thật sự là chủng tộc thần kỳ.

Hải Lam Tâm thở dài, vị trí thứ nhất đã không còn nữa rồi.

Ầm ầm!!

Cuối cùng đến điểm cuối, Thánh Hoàng Ma tộc và Ma Vương vẫn đang bơi, không hề dừng lại.

"Trời mé, xông qua hạng nhất hạng nhì rồi mà, sao còn bơi tiếp ơ?

Đông đảo võ giả trở nên ngơ ngác.

"Hai vị Vương Giả của Nhân tộc, các ngươi đã đạt được hạng nhất và hạng nhì, không cần bơi nữa, các ngươi có thể dừng rồi.

Sư tôn Mạnh Hiên và nhóm cường giả vội vàng dùng nguyên lực hô lớn.

Nhưng hai vị Vương Giả thần bí kia không thèm để ý đến bọn hắn, vẫn điên cuồng bơi tiếp.

"Có thể là kích động, bản hoàng đi cản..."

Oanh!!

Bỗng nhiên, một cỗ ma khí bộc phát, hai vị Vương Giả thần bí hóa thành hai đạo hắc quang, xông vào đáy đại dương.

Các tộc: "..."

"Ha ha ha... Để ta cười cái đã.

Giang Thái Huyền ôm bụng, hắn buồn cười quá, lần này rốt cục không nhịn nổi nữa.

"Tràng, tràng chủ, đây, xảy xa chuyện gì thế này?

Đám người Mạnh Hiên ngây ngốc, hai vị Vương Giả thần bí kia tại sao lại đột nhiên tuôn ra ma khí cuồn cuồn thế này?

"Đó là Thánh Hoàng Ma tộc và Ma Vương.

Giang Thái Huyền cố nhịn cười, thương hại mà liếc đám người: "Từ lúc các ngươi cổ vũ cho bọn hắn ta đã muốn cười rồi."

Nhân tộc: "..."

Hải tộc: "..."

Thánh Hoàng Ma tộc và Ma Vương?

Oh shit, thế thì rõ ràng không phải tham gia cuộc thi, mà là…

"Nguy, bọn hắn muốn bơi qua biển cả, đến Tây Vực và Nam Vực.

Sư tôn Mạnh Hiên biến sắc, xuýt chút lao xuống biển.

"Ở đại dương không thể ngự không, chúng ta không đuổi kịp đâu.

Hoàng Giả của Nhân tộc vội kéo sư tôn Mạnh Hiên lại.

Thánh Hoàng Ma tộc dẫn trước hai mươi vạn dặm, lại bộc phát toàn bộ lực lượng, đừng nói là bọn hắn, ngay cả Hải Lam Tâm Hoàng Giả đỉnh phong của Hải tộc cũng không thể đuổi kịp.

Hải Lam Tâm nhìn hai đạo ma ảnh kia biến mất, rơi vào trầm mặc.

"Hải tộc, các ngươi nhất định phải cho ta một câu giải thích, đã nói sẽ cấm Hoàng Giả tham gia, nhưng tại sao Thánh Hoàng Ma tộc lại trà trộn vào được?

Các tộc của Đông Vực lập tức nhìn về phía Hải Lam Tâm.

"Tiếp tục thi đấu, Thánh Hoàng Ma tộc tiến vào đại dương, trà trộn vào trong cuộc thi là lỗi của bọn ta, bọn ta nhất định sẽ giải thích.

Sắc mặt Hải Lam Tâm khó coi trả lời.

"Tràng chủ, tại sao ngươi không nói sớm?

Đám người Mạnh Hiên khổ sở nhìn Giang Thái Huyền.

Giang Thái Huyền nhìn bọn hắn, mỉm cười: " Cần gì gấp gáp thế, đại dương rộng lớn bao nhiêu, bọn hắn muốn bơi qua cần bao nhiêu thời gian?"

"Thánh Hoàng Ma tộc dùng toàn bộ sức lực để bơi, không tính cấm chế trên đường thì chỉ cần mấy ngày mà thôi.

Sắc mặt của Hoàng Giả các tộc khó coi nói.

"Vậy thì có gì đâu, chỉ cần Hải tộc bố trí truyền tống trận, chúng ta đến đối diện chờ hắn không được à?

Giang Thái Huyền hờ hững nói: "Bơi đi, còn chưa bơi qua, thì chúng ta đã qua rồi."

"Truyền tống trận?

Đám người sững sờ, vội vàng kích động nói: "Đúng, còn có truyền tống trận, chúng ta thương lượng với Hải tộc đi bố trí truyền tống trận thôi."

"Bọn ta cũng không có nhiều tài nguyên như vậy, còn có một số bá chủ Hải tộc, bọn ta không muốn chọc tới chúng.

Hải Lam Tâm bất đắc dĩ nói.

"Ai dám không đồng ý, Nhân tộc ta và Yêu tộc sẽ toàn lực giúp đỡ các ngươi, một khi để Thánh Hoàng Ma tộc, Ma Vương thả ma tộc còn lại ở Thiên tháp ra thì chúng ta toi luôn.

Đám người sư tôn Mạnh Hiên vội nói.

"Việc bản hoàng lo nhất là Thánh Hoàng Ma tộc dừng lại ở bán Đại Đế đã lâu, có khi nào đã hiểu rõ Đại Đế chi đạo rồi hay không.

Một vị Hoàng Giả của Nhân tộc thở dài nói.

Trong lòng mọi người trầm xuống, đúng vậy, bán Đại Đế, nếu như gặp phải cơ duyên, thành công ngộ đạo sẽ có thể trở thành Đại Đế, mà loại việc này ai cũng không dám chắc.

"Cho nên, các ngươi phải toàn lực giúp đỡ Hải tộc bố trí truyền tống trận.

Giang Thái Huyền mỉm cười nói, quay người rời đi.

Đây chính là nguyên nhân mà hắn không nói ra thân phận của Thánh Hoàng Ma tộc và Ma Vương cho Đông Vực, năng lực hành động của Hải tộc quá chậm, không biết bao giờ mới có thể bố trí truyền tống trận, nhiệm vụ của hắn cũng quá xa vời.

Cho nên, để thế lực của Đông Vực hỗ trợ là biện pháp nhanh nhất.