Chương 522 Xảy ra chuyện gì?
Một vạn hải lý cũng không xa, Giang Thái Huyền nhanh chóng hướng lên bờ biển.
"Hả?"
Bước lên bờ biển, Giang Thái Huyền khẽ nhíu mày, không phải có Mạnh Hiên tông môn này trải rộng tứ Vực, trấn áp biển rộng sao? Ta đến bờ biển rồi, tại sao một người cũng không có vậy?
Trong lòng nghi ngờ, Giang Thái Huyền lấy ra một Truyền Tống Trận cấp Trường Sinh, đặt nó xuống, tốt quá rồi, tạm thời cũng mất luôn.
"Vu Văn, đưa Truyền Tống Trận cấp thần qua đây.
Giang Thái Huyền nói.
Ngay sau đó, Vu Văn truyền tống tới, đổi Truyền Tống Trận cấp thần, đưa Truyền Tống Trận cấp Trường Sinh rời đi.
Giang Thái Huyền nghĩ nghĩ, nói: "Nhớ trở về thông báo cho người ở Đông Vực, một vạn nguyên tệ, truyền tống đến Tây Vực."
"Vâng, tràng chủ.
Vu Văn đáp lại một tiếng, truyền tống rời đi.
Không lâu sau, sư tôn Mạnh Hiên và các đại Hoàng Giả truyền tống tới, Gia Cát Thần Hầu cũng tới, trấn giữ đạo tràng.
"Lương Văn, chuyện gì xảy ra vậy? Tông môn các ngươi ở Tây Vực không có người sao? Ta đi vào Tây Vực, mở đạo tràng, mà lại chẳng có cường giả nào xuất hiện.
Giang Thái Huyền thờ ơ nói.
"Ta liên hệ xem.
Lương Văn là tên của sư tôn Mạnh Hiên, hắn nghe thế liền vội vàng trả lời, trong lòng lại băn khoăn, chẳng lẽ người của Tây Vực không trấn áp biển cả nữa, hay là giống với hắn, lơ là một lần, vừa lúc lại bị họ thấy?
Lương Văn lấy ra một cuộn da thú màu vàng, nặn ra một giọt máu, đột nhiên, một tia sáng kỳ dị lóe lên, hóa thành một luồng sáng rồi bay ra ngoài.
Lương Văn cùng nhiều Hoàng Giả vội vàng đuổi theo.
Giang Thái Huyền suy nghĩ một chút, đạo tràng không có việc gì, cũng đi theo xem một chút.
Đoàn người ngự khoảng không đi, trong nháy mắt đến trăm dặm, ở giữa một ngọn núi cao, nơi mà ánh sáng đã biến mất.
"Chúng ta đi xuống xem một chút.
Vẻ mặt Lương Văn ngưng trọng, nơi này là tụ điểm của phân bộ của Tây Vực, bọn họ đã tới đây rồi, cũng không có động tĩnh gì, điều này khiến bọn họ cảm thấy kỳ quái.
Bước vào sườn núi, thấp thoáng vài ngôi nhà tranh vách nứa, mạng nhện dày đặc, bụi mù mịt.
"Nơi này đã xảy ra chuyện gì?
Vài người khó hiểu bước vào ngôi nhà tranh, bị một cảnh tượng doạ cho sợ hãi.
Năm bóng người ngồi trong sân đình nhà tranh, sắc mặt bình thường, hai mắt nhắm nghiền, người chủ vị hơi cúi đầu, giống như đang ngủ, còn lại bốn người, trên ngực có một lỗ hổng, xuyên thủng cơ thể.
"Sao, sao lại như thế này?
Lương Văn nhìn năm bóng người, cơ thể run lên.
Thiên Vân Hoàng im lặng, khám xét trên người năm vị Hoàng Giả, tìm ra được hai lệnh bài.
"Minh Nguyệt lệnh, đây là Hoàng Giả của Minh Nguyệt tông, là người của Thiên Thần gia ta.
Thiên Vân Hoàng giọng run rẩy nói.
"Lãng phí.
Hổ Hoàng lẩm bẩm.
Giang Thái Huyền: "…"
Ngươi nói như vậy, sẽ bị đánh đấy biết không?
"Ngươi có biết nói hay không vậy?
Đám Hoàng Giả căm tức nhìn Hổ Hoàng.
Mẹ nó, người của bọn ta chết rồi, ngươi mẹ nó không thương cảm một chút lại còn nói lãnh phí? Lãng phí cái gì, không bị ngươi bắt sống bán đi à?
"Tràng chủ, thi thể ngươi có thu không?
Long Hạo thấp giọng nói.
"Đừng có cản ta, ta phải giết chết nó.
Thiên Vân Hoàng bùng nổ, đây là người của Thiên Thần tộc ta, ngươi mẹ nó trước mặt ta nói có thu thi thể không á?
"Khụ, mọi người bình tĩnh lại.
Giang Thái Huyền vội ho một tiếng, nói: "Việc cấp bách nhất chính là tìm ra nguyên nhân cái chết của năm vị Hoàng Giả này, đồng thời xử lý một chút Ma tộc Thánh Hoàng."
"Đúng vậy, nhất định không thể buông tha Thánh Hoàng.
Cổ Hà cũng nói.
Hắn đã phản bội Ma tộc, nếu Ma tộc Thánh Hoàng không chết, nhất định sẽ nghĩ cách giết chết hắn.
"Năm người này, bốn người chết trong một đòn, người còn lại trong người có độc.
Gia Cát Thần Hầu thờ ơ nói.
"Có độc? Độc dược có thể dùng được trên Hoàng Giả, Tây Vực không biết có hay không, Đông Vực, Bắc Vực hình như không có, hơn nữa người bình thường rất khó lấy được.
Thiên Vân Hoàng trầm giọng nói.
"Vị Hoàng này của Thiên Thần gia, không biết có phải Hoàng Giả quản lý của Thiên Thần Lệnh không?
Giang Thái Huyền nhẹ giọng nhắc nhở.
Hắn chỉ muốn biết, Thiên Thần Lệnh có mất hay không, cái này có liên quan đến nhiệm vụ.
"Thiên Thần Lệnh?
Một đám Hoàng Giả đột nhiên tỉnh lại, vội vàng ngự khoảng không mà đi, để lại Thiên Vân Hoàng thu dọn.
Giang Thái Huyền đứng dậy rời đi, hiện tại chờ tin tức là được rồi.
Mà giờ phút này, bên trong Tây Vực, hai bóng người đang chạy trốn.
"Đây là sự bất ổn mà Diệp Đạo đã nói à? Trực tiếp truyền tống đến hang ổ Ma tộc, đây là bất ổn á? Đây là muốn chết!" Tiêu Thiên vừa chạy trốn vừa chửi.
"Cũng may, chúng ta ở cùng nhau, bây giờ ta muốn biết Diệp Đạo và Hứa Trường Không truyền tống đến đâu rồi.
Thang Nguyệt Lộ nói
Cưỡi trên Truyền Tống Trận không ổn định của Bá Đạo môn, bốn người họ trực tiếp phân tán, hơn nữa họ còn trực tiếp truyền tống đến hang ổ của Ma tộc, giờ đang bị đuổi giết.
"Ngươi nói xem, Tây Vực sao lại có nhiều Ma tộc như vậy?
Tiêu Thiên đánh một chưởng, tiếp tục chạy trốn.
"Làm sao ta biết được?
Thang Nguyệt Lộ hừ lạnh một tiếng, một chưởng đánh lui đám Ma tộc.
Phía sau hai người, hơn mười Ma tộc đang đuổi giết, thèm thuồng nhìn chằm chằm vào họ, bọn chúng thèm khát huyết mạch của hai ngươi.
Ầm
Đột nhiên, trên bầu trời xuất hiện một chưởng, một vầng trăng sáng treo trên cao, một cô gái bước trên không trung, cỗ uy áp quét ngang, ngàn vạn ánh sáng bàng bạc tràn ra, hóa thành hàng vạn hàng nhìn mũi nhọn bao phủ Ma tộc.
"Thánh nữ của Minh Nguyệt tông?
Hơn mười Ma tộc biến sắc, vội vàng đánh ra chưởng lực, ngăn cản hàng vạn hàng nghìn ánh sáng bạc.