← Quay lại trang sách

Chương 563 Cược

Trong biển rộng, ở một khoảng không gian thần bí.

Bóng người màu lam chuyển động. Một thứ vũ khí băng lãnh hiện ra luồng khí lạnh toát. Thiên Vân Hoàng ngồi dưới đất với khuôn mặt khổ sở, toàn thân bị thứ ánh sáng lấp lánh kỳ dị trói buộc.

"Tất cả các ngươi đi xuống đi.

Trong không gian thần bí truyền đến một tiếng quát lạnh mờ ảo.

"Vâng.

Bóng người màu lam từ bốn phía trầm giọng trả lời, rồi nhanh chóng rời đi.

"Nhân tộc kia, tại sao ngươi lại biết về lịch sử của biển cả?

Một luồng ánh sáng màu lam lấp lóe. Thân ảnh hư ảo hiển hoá trước mắt Thiên Vân Hoàng, lạnh lùng nhìn về hắn: "Ai nói cho ngươi biết về việc Đại Hải Chi Linh đã bán đứng Long tộc hả?"

"Ta..."

Chờ chút?

Đại Hải Chi Linh đã bán đứung Long tộc ư?

Đầu óc Thiên Vân Hoàng trở nên mông lung. Mẹ nó, ta nói Đại Hải Chi Linh khiến Long tộc tức giận bỏ đi, làm sao từ miệng ngươi nói ra lại là bán đứng rồi?

"Nhân tộc kia, trả lời ta đi, là ai nói cho ngươi hả?

Thanh âm hư ảo, ánh mắt lạnh lẽo nghiêm nghị quát.

"Ngươi chính là Đại Hải Chi Linh ư?

Thiên Vân Hoàng cười lạnh một tiếng rồi nói: " Đại Hải Chi Linh bán Long tộc. Ngươi nghĩ ta làm thế nào mà có tin tức này được chứ, vậy ngoài ra ngươi có biết những tin tức nào khác không? Tổ Long Sáng Hải Lục!"

"Tổ Long Sáng Hải Lục ư?

Thanh âm hư ảo hoang mang. Mẹ nó, cái này là gì vậy chứ?

Lạch cạch!!!

Lúc này, một quyển sách bay vào không gian thần bí, rơi vào thân ảnh hư ảo bên cạnh: "Ta ở bên ngoài giành được một bản với giá mười vạn nguyên tệ. Hiện tại gần như tất cả Hải yêu đều mỗi người có một bản."

Một bản giá mười vạn nguyên tệ sao?

Mẹ nó, Tràng chủ, không phải cái này càng ít người biết càng tốt sao? Vì sao hiện tại một bản có giá mười vạn nguyên tệ thế? Lại còn mỗi Hải yêu có một bản nữa chứ?

Vì sao bản hoàng lại có cảm giác rơi vào một cái hố to thế này? Nội tâm Thiên Vân Hoàng rất hoang mang. Đã thống nhất với nhau rồi cơ mà? Chúng ta đã bàn bạc xong rồi cơ mà?

Thân ảnh hư ảo kia lật xem Tổ Long Sáng Hải Lục. Ánh mắt băng lãnh của nó mang theo vẻ ngây ngốc. Mẹ nó, cái này là ai viết vậy? Tại sao ta chưa từng nghe nói qua về Tổ Long thế? Biển cả là do nó sáng tạo ra ư? Ngươi đã hỏi qua ta chưa?

"Hóa Long Trì. Ta biết Hóa Long Trì. Thế còn Long Môn này là thứ đồ vật gì thế?

Thân ảnh hư ảo ngây người. Tại sao ta lại không biết thứ đồ vật này chứ?

Mẹ nó, ai nói ta có thể mở Hóa Long Trì, rồi mở cả Long Môn hả?

Tiến vào Hóa Long Trì, vượt qua Long Môn, là có thể biến thành rồng ư? Vậy tại sao ta thân là Thần Biển mà đến hiện tại còn chưa phải là rồng chứ?

"Còn có lịch sử của biển cả nữa, rồi cả tín ngưỡng tối cao của Hải tộc, ngươi có muốn xem không?

Thiên Vân Hoàng hỏi.

"Lấy ra đây.

Đại Hải Chi Linh lạnh lùng nói. Nó muốn xem cái thứ lịch sử của biển cả, tín ngưỡng tối cao này là cái gì.

"Ngươi nới lỏng cho ta một chút đi. Dù sao thì ta cũng không đánh lại được các ngươi.

Thiên Vân Hoàng nói.

Đại Hải Chi Linh ngẫm nghĩ rồi vung tay lên. Ánh sáng lấp lánh kỳ dị biến mất. Sức mạnh của Thiên Vân Hoàng chẳng mấy chốc đã được khôi phục. Hắn vung tay lên liền xuất hiện hai quyển sách. Hắn ném cho Đại Hải Chi Linh.

Đại Hải Chi Linh cả vội vàng lật xem. Con ngươi băng lãnh mang theo vẻ tức giận: "Thêu dệt vô cớ, thêu dệt vô cớ. Tại sao Long tộc có thể là tín ngưỡng tối cao của Hải tộc, làm sao Tổ Long lại sáng tạo ra Hải tộc? Còn cái gì mà tứ đại Long Vương. Mấy thứ này vốn dĩ không tồn tại."

Thiên Vân Hoàng ngậm miệng lại, không nói một lời. Có tồn tại hay không thì không đến lượt ta nói, cũng không đến lượt ngươi nói, tất cả là do tràng chủ định đoạt!

Tràng chủ nói có thì hiện tại sẽ có. Ngươi ra ngoài nhìn xem có mấy người không tin chứ?

"Lời tiên đóan của Long tộc ư? Không có Long tộc phù hộ, biển cả chắc chắn sinh loạn. Chỉ có ta khẩn cầu thì mới có thể đón Long tộc về, giải cứu được biển cả sao?

Đại Hải Chi Linh vừa xem sách, vừa liên tục cười lạnh: "Buồn cười thật. Biển cả sinh loạn ư? Hiện tại biển cả đang vô cùng yên tĩnh. Sao lại sinh loạn được chứ?"

"Biển cả vô cùng yên tĩnh sao?

Thiên Vân Hoàng sửng sốt, cười lạnh nói: " Đại Hải Chi Linh, đã bao lâu rồi ngươi không đi ra ngoài thế? Ngươi đi xem qua một chút đi. Hiện tại biển cả đã loạn cào cào lên cả rồi. Hơn nữa, nếu ngươi không đi khẩn cầu thì chẳng mấy chốc toàn bộ biển cả đều bị huỷ diệt."

"Toàn bộ biển cả đều bị hủy diệt ư? Nhân tộc, lời nói của ngươi khiến ta cảm thấy ngươi thật ngu xuẩn. Hiện tại biển cả đang rất màu mỡ, cường thịnh. Ai có thể hủy diệt bọn ta chứ?

Đại Hải Chi Linh quét mắt nhìn Thiên Vân Hoàng với vẻ khinh thường, ngạo nghễ nói.

"Ngươi hãy để bọn chúng đi hỏi thăm một chút. Bán Long tộc đã càn quét rất nhiều chủng tộc cường thịnh. Chiến tranh đã chính thức nổ ra. Biển cả đại loạn rồi.

Thiên Vân Hoàng nói. Đại Hải Chi Linh ở nơi này đến phát ngốc rồi sao?

"Đó cũng là Hải tộc ta. Chỉ cần là thành viên của Hải tộc ta thì ai mạnh cũng đều đại diện cho sự cường thịnh của biển cả ta.

Đại Hải Chi Linh lạnh lùng nói.

"Nếu Đại Hải Chi Linh liên hợp với Lục Đạo chiến trường thì sao?

Thiên Vân Hoàng cười lạnh.

"Chuyện này không có khả năng!" Đại Hải Chi Linh quả quyết nói.

"Hay là như này đi. Chúng ta đánh cược có được không? Bán Long tộc không thể nhất thống biển cả nên tất nhiên sẽ mời sinh linh của Lục Đạo tới giúp hắn nhất thống biển cả, cướp đoạt Sáng Hải Lục, thậm chí là tìm tới ngươi, để ngươi mở Hóa Long Trì và Long Môn ra.

Thiên Vân Hoàng lạnh lùng nói.

"Hả?

Đại Hải Chi Linh hừ lạnh một tiếng, nói: "Ngươi không có tư cách đánh cược với ta."

"Ván cược này, bất luận ngươi thua hay thắng, ta đều sẽ nói cho ngươi biết về lịch sử của biển cả, về Tổ Long Sáng Hải Lục, tín ngưỡng tối cao của Long tộc từ đâu mà có. Nếu như ngươi thua, bản hoàng chỉ cần ngươi làm theo hướng dẫn trên sách mà đi khẩn cầu.

Thiên Vân Hoàng nói.

"Được. Ta cược với ngươi. Nhưng phải trong kỳ hạn ba ngày.

Đại Hải Chi Linh hừ lạnh một tiếng, nói với vẻ lãnh đạm: "Hải tộc sẽ không hợp tác với Lục Đạo chiến trường. Cho dù là bị hủy diệt thì cũng không bao giờ. Ngươi không thể hiểu được lòng tự trong của Hải tộc đâu!"

Thiên Vân Hoàng cười nhưng không nói. Còn không phải sao? Ngươi cứ tiếp tục đợi ở nơi này đi. Ngày nào Bán Long tộc đến đánh tận cửa thì ngươi sẽ tin thôi.

"Sau ba ngày, nếu như ngươi thua thì không những phải nói cho ta biết ai đã truyền ba quyển sách ra mà còn phải chết nữa.

Đại Hải Chi Linh hừ lạnh một tiếng rồi rời đi.

Thiên Vân Hoàng ngồi xếp bằng. Ba ngày, không biết Bán Long tộc có thể dẫn Lục Đạo chiến trường ra trong vòng ba ngày không?

Trong lòng hắn cũng rất hoảng. Hắn bị bắt đến nơi này nên không cách nào biết được tình huống bên ngoài. Ai mà biết được lúc nào Bán Long tộc lại thả sinh linh Lục Đạo ra. Tràng chủ, ngươi đã đào cho ta một cái hố to rồi!

"Bản hoàng xin thề, nếu lần này thoát được nguy hiểm, bản hoàng sẽ không bao giờ lại tin tưởng lời nói của tràng chủ nữa. Lừa ta ra nông nỗi này, tiền thì đều rơi vào túi người khác.

Trong lòng Thiên Vân Hoàng bị tổn thương rất nhiều. Một bản có giá mười vạn nguyên tệ, mà mỗi Hải yêu lại có một bản. Thế thì kiếm được biết bao nhiêu là tiền cơ chứ?

Thế nhưng, trong số tiền này, mình không có lấy một đồng thì đã đành, lại còn phải chịu nguy hiểm lớn như vậy. Chờ sau khi ra ngoài được, mình nhất định phải tìm tràng chủ để đòi một lời giải thích.

Lúc bấy giờ, cấm chế Hải thần phát ra ánh sáng lấp lánh. Thân thể của Đại Đế chấn động, từng bí pháp được thi triển ra. Ở trong cấm chế mở ra một lỗ hổng.

"Sáu tộc nhân hãy phái người giúp Bán Long tộc ta thống ngự biển cả. Đến lúc đó, cấm chế Hải thần sẽ mở ra hoàn toàn."

"Được."

Một tiếng hô khẽ. Sóng nước dập dờn. Một luồng đế uy tràn ngập. Một luồng khí tức cổ lão tang thương cuốn tới: "Linh Thủy tộc, Linh Thiên, đến đây trợ giúp Bán Long tộc một chút với."

"Linh Mộc tộc, bán Đại Đế Mộc Thiên Trọng, đến đây trợ giúp Bán Long tộc một chút với."

"Cổ tộc, bán Đại Đế Cổ Quân, đến đây trợ giúp Bán Long tộc một chút với."