Chương 581 Bịa chuyện
Vương Minh Minh nhanh chóng tìm được Giang Thái Huyền, nóng lòng nói: "Tràng chủ, ba viên Thiên Địa đan, hai cây dược liệu này đưa ngươi."
"Lại là cấp Đế, xem ra ngươi và nữ Đế trao đổi tốt đấy.
Giang Thái Huyền mỉm cười nói.
"Bình thường thôi.
Vương Minh Minh tự đắc, lừa nữ Đế, trừ Vương Minh Minh ta ra còn ai ở thực hư giới có thể làm được chứ?
Tự đắc xong, Vương Minh Minh lại nói: "Tràng chủ, ngươi giúp ta nghĩ xem, kế tiếp nên làm cái gì?"
Nói xong, Vương Minh Minh không giấu diếm nói ra nội dung cuộc trao đổi giữa hai người, xin Giang Thái Huyền tham khảo.
"Ngươi cần một câu chuyện.
Giang Thái Huyền nói.
"Chuyện? Chuyện gì?
Vương Minh Minh nhíu mày, hiện tại nên soạn truyện gì cho nữ Đế nghe đây?
"Ngươi nói như này, ở Đông Vực từng có một đôi nam nữ, ngươi là… Thi nhân, đúng, là thi nhân, một người phụ nữ ngưỡng mộ tài năng của ngươi, nhưng vì nguyên nhân nào đó không thể ở cùng nhau, nàng kia phản bội ngươi, lại muốn giết ngươi, ngươi tuy đã tránh được một kiếp, nhưng tâm đã chết, bắt đầu cuộc sống lang thang.
Giang Thái Huyền chậm rãi nói.
"Vậy nguyên nhân là gì? Vương Minh Minh vội vàng hỏi.
"Vấn đề này ngươi tự nghĩ đi, lấy đại một nguyên nhân gì đó, ví dụ như mẹ nàng không thích ngươi, có rất nhiều nguyên nhân.
Giang Huyền nói, dừng một chút lại nói: "Ngươi nhất định phải nhớ kỹ ngươi bị phản bội, như vậy mới có vẻ như ngươi vô tội, nhân tiện, hãy nói về cách ngươi đối xử với nàng ấy tốt như thế nào, người phụ nữ đó đáng chết."
Vương Minh Minh im lặng, nhìn về phía Giang Thái Huyền, thình lình hỏi: "Tràng chủ, ngươi tại sao có nhiều kinh nghiệm như vậy? Nghĩ kỹ lại, tại sao ta lại không có mặt mũi như thế? Còn nói nữ…"
"Ngươi cũng có mặt mũi à?
Giang Thái Huyền chế nhạo, tức giận nói: "Mau cút cho ta, cút nhanh lên, không có mặt mũi cái gì, có bản lĩnh thì ngươi đừng dùng."
Vương Minh Minh cười mỉa một cái, lại chạy tới Lôi Phong tháp.
"Vương Minh Minh đã ở một nơi thần bí, lấy được linh dược cấp Đế.
Giang Thái Nguyên truyền tin tức ra ngoài cho mọi người.
"Linh dược cấp Đế gì? Vương Minh Minh?
Một đám võ giả nhốn nháo, vậy thì được năm mươi vạn lận, hơn nữa đạo tràng còn chưa nói lấy được nhiều hay ít, rất có thể không phải chi một cây!
Chẳng lẽ Vương Minh Minh tìm được một vườn dược liệu rồi?
Tin tức này cũng gây chấn động Đông Vực, Bắc Vực, và cả đại dương.
"Vương Minh Minh tại sao lại may mắn như vậy?
Thiên Vân Hoàng ra vẻ không vui, bản thân thì mệt bở hơi tai mới lấy được một cây linh dược cấp Hoàng, so với Vương Minh Minh thì chẳng là gì.
Tràng chủ, ngươi nói ra như vậy, ta sẽ gặp rắc rối mất, trong lòng Vương Minh Minh hoảng sợ, tràng chủ nói ra, rất nhiều võ giả sẽ theo dõi hắ? Hắn làm sao lừa được nữa?
Giang Thái Huyền không quan tâm đến điều này, chỉ cần có nhiều người đi vào, hắn mới có thể nhanh chóng chinh phục Vùng Đất Hắc Ám đó, hoàn thành nhiệm vụ.
Ngay sau đó, Vương Minh Minh bị bao vây, tất cả đều hỏi về chuyện linh dược cấp Đế.
"Mọi người, không phải là ta không trả lời, mà ta nói các ngươi cũng không tin.
Vương Minh Minh lắc đầu, dừng lại, nói: "Ta chỉ có thể nói một đường đi thẳng thì tự gặp cơ duyên."
Nói xong Vương Minh Minh đi thẳng vào Lôi Phong tháp.
Một đường đi thẳng?
"Muốn biết cơ duyên của Vương Minh Minh, có thể tìm người dẫn đường, các ngươi chạy loạn thì có thể tìm được cái gì chứ? Người dẫn người biết rất nhiều tin tức?
Giang Thái Huyền lên tiếng.
"Người dẫn đường? Ba vị A Di Đà Phật?
Một đám võ giả sững sờ, ba tên lúc nào cũng nói A Di Đà Phật đó biết rất nhiều tin tức ư?
Bọn họ chợt thấy hối hận, tại sao lúc đó họ không nghe lời ba tên này.
Một đám người nhanh chóng bước vào Lôi Phong tháp, sẵn sàng kiếm tiền lần nữa.
Mà dưới biển, công cuộc hố hàng nhau lại xảy ra.
"Lục tộc, người của các ngươi thật sự là rác rưởi, thế mà lại bị Nhân Ngư giết chết.
Long Thắng vẻ mặt tức giận nói.
"Hả?
Giọng nói lạnh lùng từ trong chiến trường Lục Đạo vang lên: "Sao có thể? Người của ta sao có thể chết được?"
"Còn không phải vì các ngươi tìm Cổ Huyền sao, lại bị Nhân Ngư tộc trấn áp, những người đó không tuân theo mệnh lệnh mà chạy đến giải cứu, kết quả rơi vào bẫy của Nhân Ngư tộc.
Long Thắng bĩu môi.
"Cổ Huyền bị Nhân Ngư tộc trấn áp rồi?
Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, đột nhiên hỏi: "Ngươi biết tin tức của Cổ Huyền?
"Biết một chút?
Long Thắng không chắc chắn nói.
"Cổ Huyền có phải thiên về sử dụng kiếm pháp không, có đi qua nơi thần duyên của Tây Vực? Từ ở đó lấy được một bộ kinh văn?
Trong chiến trường Lục Đạo lại vang lên một giọng nói lạnh lùng.
Kiếm Kinh?
Kiếm Kinh do Linh Kiếm Đế để lại?
Long Thắng trong nháy mắt nghĩ đến điều này, Lục tộc quan tâm đến việc này nhất, chỉ có điều đó nên bọn họ mới chủ động giải cứu Cổ Huyền.
"Làm sao các ngươi biết?
Long Thắng sửng sốt, chẳng lẽ là Diệp Đạo và Hứa Trường Không nói ra?
"Có thì tốt, lần này ta sẽ phái bốn vị bán Đại Đế cho ngươi, nếu ngươi lại không thể làm xong việc thì không cần liên hệ với chúng ta nữa.
Một tiếng hừ lạnh truyền đến từ trong chiến trường Lục Đạo.
Cấm chế lại được mở ra, mọi người lần lượt xuất hiện mang theo khí thế cường đại, cả đại dương đều sôi trào.
"Cảm ơn.
Long Thắng vui mừng khôn xiết, còn bốn bán Đại Đế và mấy thủ hạ nữa, không biết bán được bao nhiêu tiền?
Về phần nếu có thất bại lần nữa cũng không thành vấn đề, chỉ cần bọn họ tin Kiếm Kinh ở trong tay Cổ Huyền thì sẽ tới cướp lấy.