← Quay lại trang sách

Chương 599 Đại biểu ca

Vừa đi qua lầu các, Ngao Bính lập tức văng Giang Thái Huyền ra ngoài: "Tràng chủ, đã thống nhất là lần cuối cùng rồi mà. Ngươi còn muốn cưỡi ta tới khi nào chứ?"

"Khụ, vừa rồi có người thuê nhiệm vụ nên nhất thời thất thần.

Giang Thái Huyền vội ho một tiếng, bĩu môi nói: "Đi thôi, đi gặp Long Hạo và Lạc Thanh Phong. Lần này, ngươi phải thể hiện ra Thần uy chấn động của một vị Đại Đế."

"Chỉ là một con sâu kiến mà cũng cần phải nhắc đến sao?

Ngao Bính nói với vẻ khinh thường. Bản long dù sao cũng là Thần Ma bậc cao, sinh ra lại là Đại Đế, bọn cùng cấp trong mắt toàn là sâu kiến.

Một người một rồng lại tiến đến lần nữa.

"Thần của các ngươi đâu?

Dạ Ma Đại Đế cười lớn: "Muốn lừa gạt bản đế sao? Nói cho các ngươi biết, đợi bản đế phá được phong ấn, không chỉ các ngươi phải chết, mà bản đế còn muốn giết sạch Yêu tộc, Nhân tộc, nhất thống Chân Hư giới, thành công bước vào cảnh giới Thần linh!"

"Đã ghi nhớ lời này chưa?

Long Hạo nhìn về phía Lạc Thanh Phong.

Lạc Thanh Phong đang tô tô vẽ vẽ gì đól: "Yên tâm đi, ta đã nhớ kỹ hết rồi, tuyên truyền tín ngưỡng, ý đồ để chúng ta thần phục hắn, đây là tội thứ nhất. Muốn hủy diệt Yêu tộc là tội thứ hai, hủy diệt Nhân tộc là tội thứ ba, nhất thống Chân Hư giới là tội thứ tư. Tội nào trong đây cũng đều có thể biến hắn thành ma."

"Ha ha, đến giờ vẫn còn muốn lừa gạt ta..."

Ầm ầm!!!

Đột nhiên, một luồng áp lực mạnh mẽ càn quét qua, xuất hiện ngàn vạn vệt kim quang, phía chân trời có lôi đình. Một luồng thần uy đáng sợ bộc phát, hư không băng liệt, cảm giác hắc ám bao trùm, lộ ra cảnh tượng như thể tận thế.

Grao!!!

Một tiếng rồng kêu cao vút vang vọng. Một con rồng vàng lao đến từ không trung. Bên cạnh con rồng vàng này còn có một bóng người đang chắp tay đi tới.

"Rồng, rồng...

Miệng Dạ Ma Đại Đế đang run rẩy. Không phải rồng đã biến mất rồi sao? Tại sao lại xuất hiện con rồng này chứ?

Hơn nữa, uy áp này thật sự là khiến linh hồn Đại Đế của hắn cũng phải sợ hãi. Đây không phải là rồng phổ thông, cũng không phải là rồng cấp bậc Đại Đế, mà là Đại Đế vô cùng siêu việt!

Mẹ nó, ngoại giới có Thần thật sao? Mẹ nó, thật sự gọi là tới ngay được sao?

"Đại biểu ca.

Long Hạo đang vội vàng kêu lên.

Giang Thái Huyền, Ngao Bính: "..."

Đại biểu ca ư?

Dạ Ma Đại Đế hoang mang. Ngươi gọi ai là đại biểu ca thế? Con rồng kia sao? Mẹ nó, các ngươi là thân thích ư?

"Dạ Ma Đại Đế, nhìn thấy chưa? Con rồng kia là đại biểu ca của ta. Giờ ngươi đã tin là ngươi sẽ bị đánh cho thành bã chưa hả?

Long Hạo toét miệng nói.

Hiện tại Dạ Ma Đại Đế đang rất sợ hãi. Ta chỉ thuận miệng nói chơi chơi thôi, mẹ nó, ngươi gọi tới thật sao? Lại còn là đại biểu ca của ngươi ư?

Giang Thái Huyền và Ngao Bính không nói chuyện với nhau. Bọn họ chỉ tới để làm nhiệm vụ đe doạ Dạ Ma Đại Đế. Vì thế Long Hạo muốn làm thế nào thì làm.

Mấy tội lớn kia không phải là thật chứ?

Con rồng này lại là đại biểu ca của long xà. Nếu nó nói một câu thì không phải là ta sẽ chết ngay sao?

"Dạ Ma Đại Đế đó hả?

Ngao Bính nhìn vào Dạ Ma Đại Đế với vẻ thăm dò.

Dạ Ma Đại Đế gật đầu một cách khó khăn, ngước nhìn Ngao Bính: "Cường, cường giả tôn kính của Long tộc…"

Ầm!!!

Dạ Ma Đại Đế còn chưa nói dứt lời đã lập tức bị Ngao Bính đánh cho một chưởng, một âm thanh trầm thấp vang lên.

"Cấm chế vô dụng đối với ngươi sao?

Chẳng mấy chốc Dạ Ma Đại Đế đã bị bay ra. Hắn nhìn Ngao Bính với vẻ kinh hãi. Ở đây có cấm chế mà. Thế nhưng khi con rồng này xuất thủ thì cấm chế không hề có phản ứng gì cả.

"Cái này là cấm chế đó hả?

Ngao Bính nói với vẻ khinh thường. Long tộc ta tùy tiện xuất ra một bộ cấm chế cũng có thể trải đều khắp mấy con phố.

"Long Hạo, ngươi có muốn cho đại biểu ca của ngươi được nhìn thấy cái này không?

Lạc Thanh Phong giơ cuốn sách lên.

"Ôi, hai vị huynh đài này thật sự là thiếu niên anh kiệt. Ở chỗ ta lại có mấy thứ không dùng đến, ta muốn tặng cho hai vị để phòng thân.

Trong nháy mắt Dạ Ma Đại Đế đã lôi ra một đống đồ vật lớn.

Long Hạo và Lạc Thanh Phong vội vàng vơ lấy, nhưng vẫn mang vẻ không hài lòng như cũ: "Ồ, nghe nói Đế binh rất lợi hại, đại biểu ca, ngươi nói xem, một Đại Đế có thể luyện thành Đế binh không?"

"Thiếu niên anh kiệt, vừa hay ta lại có một Đế binh. Ngươi thử nhìn xem, liệu có phải do các ngươi làm rơi không?

Chẳng mấy chốc, Dạ Ma Đại Đế đã đem ra một thanh trường kiếm.

Mẹ nó, một Đại Đế liệu có thể luyện thành Đế binh hay không ư, ý các ngươi là muốn giết bản đế rồi luyện thành vũ khí sao?

Nét mặt Giang Thái Huyền không có cảm xúc. Hai người các ngươi đang dự định giết Dạ Ma Đại Đế rồi sau đó bán đi sao?

Ngao Bính không hề nói chuyện. Đây là nhiệm vụ, chứ nếu không Long Hạo mà dám gọi hắn là đại biểu ca thì hắn sẽ dùng một móng vuốt đập chết Long Hạo.

"Có mỗi một cái thì bọn ta chia kiểu gì?

Lạc Thanh Phong bĩu môi.

"Ta, ta thật không còn đồ vật nào khác.

Dạ Ma Đại Đế trưng ra vẻ mặt cầu xin. Các ngươi đừng tố cáo ta. Ta không đi tuyên truyền tín ngưỡng nữa. Ta cũng không tiêu diệt Nhân tộc, không tiêu diệt Yêu tộc, cũng không đi thống nhất Chân Hư giới gì gì đó. Xin các ngươi hãy thương xót mà xem như ta chưa nói gì đi.

"Không có sao?

Long Hạo than nhẹ một tiếng, nói: "Nếu vậy thì chỉ còn cách mang ngươi đi luyện khí. Như thế thì cả hai bọn ta đều có Đế binh."

Dạ Ma Đại Đế: "..."

Mẹ nó, tại sao lại là ta nữa?

"Long Hạo, có giết tên Đại Đế này không đây?

Giang Thái Huyền khẽ nhíu mày, không nhịn được bèn nói. Giết thì giết, không giết thì bọn ta đi. Đừng lãng phí thời gian của bọn ta nữa.

Dạ Ma Đại Đế sợ đến tè ra quần. Đừng hung dữ như vậy có được không? Động một chút là lại đòi giết ta, còn muốn luyện ta thành Đế binh. Chuyện gì đã xảy ra với ta vậy?

"Đại biểu ca chờ một chút. Nếu tên Dạ Ma Đại Đế này không có giá trị gì thì chúng ta sẽ lập tức làm thịt nó.

Long Hạo nói.

"Ta có giá trị, ta có giá trị. Đối với khu vực Thần Duyên này, ta hiểu rất rõ. Bên ngoài phía trước ngàn dặm có một nghĩa địa. Trong đó có mộ của Đại Đế. Ngươi muốn Đế binh gì cũng có.

Dạ Ma Đại Đế vội vàng nói.

"Thật sao?

Lạc Thanh Phong hỏi lại lần nữa.

"Vô cùng chính xác. Ta có gan đi lừa gạt ai thì cũng không dám lừa đại biểu ca của ngươi đâu.

Dạ Ma Đại Đế nói với giọng sợ hãi. Hai người này quá độc ác, một lời không vừa ý liền gọi người tới. Mẹ nó, mà còn gọi là tới luôn.

"Đã làm phiền đại biểu ca đi một chuyến rồi. Chúng ta tạm thời tha cho Dạ Ma Đại Đế một lần vậy.

Long Hạo nói.

Ngao Bính gật gật đầu, lạnh lùng liếc mắt nhìn Dạ Ma Đại Đế rồi cùng Giang Thái Huyền rời đi.