← Quay lại trang sách

Chương 613 Cứu Nguyên Võ Đại Đế

Có bọn họ thay ta tuyên truyền, càn quét thế này, nhiệm vụ này đúng là dễ như bỡn.

Giang Thái Huyền lẩm bẩm.

Đám võ giả: "…"

Vì hòa bình thế giới? Vì ước mơ vĩ đại của tràng chủ, văn mình, tố chất?

Đờ mờ đây là Đại Đế sinh ra từ máu tươi lửa đỏ trong truyền thuyết đó hả?

Ngao Bính nhăn mặt, ở thế giới trước của hắn, ai có nắm đấm mạnh nhất thì người đó có lý, Chân Hư giới vốn cũng vậy, nhưng giờ đã bị tràng chủ uốn thành cái dạng gì rồi.

Trấn Thiên Bi phá không đi thẳng vào trước một cung điện, Yêu Tuyết Hàn khẽ cau mày: "Không đúng, bên trong không có sự sống."

Ánh mắt Ngao Bính xuyên qua cung điện, xuyên qua cấm chế nhìn thấy hết bên trong: "Trong đó không có thứ gì cả, linh dược trong dược điền cũng không có, trong phạm vi vài dặm không có hơi thở của Đại Đế."

"Chẳng lẽ Đại Đế chạy rồi sao?

Đám võ giả ngạc nhiên.

"Không thể, ta nghĩ đối phương đã động thủ rồi.

Yên Tuyết Hàn lạnh lùng nói, sau đó Trấn Thiên Bi chấn động, nàng vội vàng chạy tới cung điện bên cạnh.

Trong cung, các thần văn trùng trùng điệp điệp, một vị lão giả đang khom người chăm sóc dược điền của mình.

"Nguyên Võ Đại Đế.

Yên Tuyết Hàn nhìn lão giả, lạnh lùng lên tiếng.

Lão giả hơi giật mình, vừa quay đầu lại cũng kinh ngạc: "Băng Tuyết Đại Đế? Dạ Ma Đại Đế, Hoả Ngục Đại Đế… Các, các ngươi sao ra được vậy?"

"Hiện tại, ngươi cũng có thể đi ra.

Yên Tuyết Hàn nói: "Bọn ta tới cứu ngươi."

"Cứu ta?

Nguyên Võ Đại Đế sững sờ, lập tức mừng như điên: "Vậy mau cứu ta ra ngoài đi, ta đã bị mắc kẹt ở đây nhiều năm như vậy, nếu không phải vẫn còn ôm hy vọng thì bản đế đã sớm ngày toạ hoá rồi."

"Nguyên Võ Đại Đế đừng vội.

Hoả Ngục Đại Đế nói xong liền lấy ra một quyển sách: "Nào, trước tiên đồng ý điều kiện của bọn ta đã."

"Điều kiện gì?

Sắc mặt Nguyên Võ Đại Đế ngưng trọng, lạnh lùng nhìn bọn họ.

"Điều kiện này không phải để ngươi làm kẻ hầu người hạ, đều là Đại Đế, sao có thể làm nhục ngươi được chứ?

Hoả Ngục Đại Đế cười nói, sao đó mở sách ra, lớn tiếng nói: "Là người của Chân Hư giới, phải tuân thủ pháp luật của Chân Hư giới, thứ nhất, nghiêm cấm các hành vi gây rối đánh nhau, ai vi phạm sẽ phạt tiền và tạm giam."

"Thứ hai, không được xâm hại đến lợi ích của người dân như trộm cắp, cướp giật và những thủ đoạn đê hèn khác. Khi bị phát hiện, phạt tiền hoặc tạm giam."

"Thứ ba, không được ức hiếp kẻ yếu, buôn bán vật còn sống…Thứ tư, cấm Đại Đế tuyên truyền tín ngưỡng mà không đăng ký, người vi phạm sẽ bị phạt tiền và tạm giam. Trường hợp nghiêm trọng sẽ bị phạt tù chung thân!"

"Thứ năm…"

Nguyên Võ Đại Đế: "…"

Đám võ giả phía sau: "…"

Cái đệch, ngươi không đùa ta đấy chứ?

Nguyên Võ Đại Đế buồn bực trong lòng, luật quái quỷ gì thế, phạt tiền, tạm giam, chung thân là cái gì?

Cấm đánh nhau bắt nạt kẻ yếu, mẹ nó vậy chẳng phải ngay cả ăn yêu thú cũng không được?

Nguyên Võ Đại Đế hoảng hốt, đã bao nhiêu năm rồi? Thế giới bên ngoài đã biến thành như vậy sao? Đây có còn là thế giới mà kẻ mạnh nắm quyền không?

"Đại Đế phạm pháp, tội như dân thường. Nếu có vi phạm cứ việc trách cứ, căn cứ vào luật pháp tiến hành xét xử và cân nhắc.

Hoả Ngục Đại Đế tiếp tục nói.

"Dừng lại, đừng đọc nữa, có thể cứu bản đế ra trước được không?

Nguyên Võ Đại Đế vội vàng ngắt lời, luật pháp gì chứ, ngươi có thể để ta ra ngoài rồi mới đọc được không?

"Được.

Yên Tuyết Hàn khẽ gật đầu, Trấn Thiên Bi chuyển động, phép tắc Đại Đế xuất hiện bắn phá ra ngoài.

Nguyên Võ Đại Đế đồng thời điều động phép tắc của mình đánh ra một chưởng, nội ứng ngoại hợp cùng phá cấm chế.

Ầm

Một tiếng sấm nổ vang lên, cấm chế bị phá vỡ, Nguyên Võ Đại Đế chẻ khoảng không thoát ra, vẻ mặt kích động: "Cảm ơn mọi người."

"Nguyên Võ Đại Đế, mảnh dược điền này cho bọn ta chắc không có vấn đề gì chứ?

Yên Tuyết Hàn lại nói.

"Cứ việc lấy đi, thứ này chỉ cần tìm một nơi khác trồng lại là được.

Nguyên Võ Đại Đế dễ chịu nói, không phải chỉ là một mảnh linh dược cấp Đế thôi sao, chỉ cần có thời gian, hắn lại có thể trồng được.

"Đám võ giả này là sao?

Nguyên Võ Đại Đế lúc này mới hỏi, cách đó không xa có một đám võ giả đi theo.

"Họ đến đây để xây dựng, là cư dân của Chân hư giới, công nhân tương lại của chúng ta.

Hoả Ngục Đại Đế nói.

"Đến đây để xây dựng? Cư dân của Chân Hư giới? Công nhân?

Nguyên Võ Đại Đế mờ mịt: "Từ khi nào mà Ma tộc Dị tộc cũng là cư dân của Chân Hư giới?"

"Bắt đầu từ ngày hôm trước, về sau tất cả các chủng tộc sẽ cùng nhau thịnh vượng, xây dựng một khối đại đoàn kết, một sự hòa nhập tuyệt vời.

Dạ Ma Đại Đế nói.

"Ngươi chắc chắn không phải đang nói đùa với ta đấy chứ?

Nguyên Võ Đại Đế nghiêm mặt nhìn Dạ Ma Đại Đế: "Lúc trước các ngươi vẫn luôn đi xâm lược, bây giờ lại cùng ta nói chuyện đại đoàn kết, hoà nhập gì?"

Nguyên Võ Đại Đế cảm thấy bản thân đang nghe một trò đùa lớn nhất trong thực hư giới, một Ma tộc Đại Đế chạy đến và nói với hắn là chúng ta phải đoàn kết, chúng ta phải hoà nhập, đây không phải giỡn thì là gì?

"Các ngươi phổ biến cho Nguyên Võ Đại Đế một chút, bọn ta đi đến nơi tiếp theo.

Yên Tuyết Hàn vận hành Trấn Thiên Bi, hướng tới khu vực tiếp theo.