← Quay lại trang sách

Chương 617 Đối đầu

Sắc mặt Chân Hư âm u, Trấn Thiên Bi này lúc trước là hắn cưỡng chế hiện ra thiên võng, dự định khống chế tai hoạ ngầm do tất cả sinh linh để lại, cộng thêm khí huyết sát bị hấp thụ trong tai hoạ, mới có thể luyện thành binh kế cấp Đế.

"Nhân danh ta, gông cùm phép tắc!"

Chân Hư thét lên, phép tắc thiên địa hiện ra, dày đặc, tạo thành thiên võng hiện ra, bao phủ mười vị Đại Đế.

"Vết thương của ngươi bây giờ còn chưa lành, còn ngoan cố chống đối thì chính là sự vùng vẫy cuối cùng của ngươi!"

Yên Tuyết Hàn lạnh lùng, nàng vừa nhấc lòng bàn tay, một luồng khí vô cùng lạnh dao động, cuồn cuộn mênh mông, vạn vật băng lãnh, phép tắc thiên địa nhất thời trở nên chậm chạp.

"Đế giả, thiên địa sao mà trói buộc được chứ?

Nguyên Võ Đại Đế cười lạnh một tiếng, sau đó bộc phát một đấm, đánh nát lưới phép tắc.

"Đây là kiệt tác của cả đời ngươi à? Không còn gì hơn!" Trong lúc chưởng, mười vị Đại Đế mỗi người đều thể hiện kỹ năng của mình, các phép tắc Đại Đế oanh kích mà ra, thiên võng thực sự đang dần dần bại lui.

Hai mắt Chân Hư lạnh như băng, hai tay đan vào nhau, một cỗ khí tức kỳ dị dao động, trong tay nổi lên một thanh trường kiếm: "Hôm nay, để cho ngươi đợi thấy uy thần khí!"

Thanh kiếm dài ba thước ba, trên đó có hoa văn rồng phượng và nhiều con thú kỳ lạ khác nhau, phép tắc hoa văn, một cổ hơi thở vượt qua cả binh khí cấp Đế khiến kẻ khác hoảng sợ.

"Long tộc? Phượng hoàng? Thiên Thánh Yêu Hồ? Chết tiệt, ngươi đã giết bọn họ?

Yên Tuyết Hàn cùng đám Đại Đế kinh sợ, hơi thở trên thân kiếm bao gồm tất cả các chủng tộc lớn, hoàn toàn được luyện chế từ những thần thú, kỳ thú.

"Cả gan nghịch thiên để sống, làm trái bản thần, chỉ có chết!"

Kiếm nơi tay Chân Hư, hư không không thể chịu được uy áp, phép tắc thiên địa rút lui, một kiếm chém xuống, thần quang chiếu rọi hủy diệt vạn vật.

Ầm

Yên Tuyết Hàn dẫn đầu, Trấn Thiên Bi oanh kích lao ra.

"Giết!" Những Đại Đế khác cũng điên cuồng lao lên, từng luồng sức mạnh đánh nát hư không, mặt đất nứt toác, nếu không có Ngao Bính lo liệu không chừng Chân Hư giới đã nổ tung từ lâu.

Ầm

Một kiếm chém xuống, Trấn Thiên Bi bay tung toé ra ngoài, thần quang sáng ngời, chín vị Đại Đế khác cũng kinh hãi lui về sau, khó có thể chống lại sức mạnh cận thần.

"Tổ tiên của các ngươi đều bại dưới tay của bản thần, các ngươi giãy giụa thì có ích lợi gì?

Thực Hư cười lạnh, sau khi một kiếm xẹt qua, Trấn Thiên Bi chấn động, cả ngươi Yên Tuyết Hàn run lên, nàng phun ra một ngụm máu loãng, uy áp Đại Đế đỉnh phong cũng khó tránh được một kiếm của Chân Hư.

Chín Đại Đế còn lại lại ra tay, oanh kích dồn dập, bọn họ đã gần với ngưỡng thành Thần lắm rồi, cho dù vết thương của họ chưa lành, nhưng cộng với vũ khí gần cấp Thần, Chân Hư cũng không thể ngăn cản được bọn họ.

Một tia sáng lạnh lướt qua, binh khí cấp Đế chấn động, gan bàn tay vỡ tung, máu Đế tuôn ra khắp nơi, chín vị Đại Đế đều bay về phía sau kinh hãi nhìn Chân Hư.

"Khốn kiếp!" Yên Tuyết Hàn tức giận, mười vị Đại Đế liên thủ vẫn không làm gì được Chân Hư, ngược lại tất cả đều bị thương, điều này làm cho nàng cảm thấy xấu hổ.

Chẳng lẽ phải mời Ngao Bính ra tay? Nhưng mà mối thù của đất nước Băng Tuyết, cứ vậy mà quên sao?

"Yên Tuyết Hàn, bây giờ ngươi có hai lựa chọn, hoặc là bản thần xuất chiêu, hoặc là ngươi dùng thần khí của bản thần chém cái tên sắp chết này, hoàn toàn không thành vấn đề.

Ngao Bính truyền âm nói.

"Thần khí của Chân Long đại nhân? Được, ta lựa chọn cái thứ hai.

Yên Tuyết Hàn không chút do dự nói, Trấn Thiên Bi chấn động ngăn chặn Chân Hư.

"Vậy cho ngươi, hợp đồng thuê xong rồi, ngươi có thể tiếp tục thuê, bản thần có thể cho các ngươi tiến vào một không gian khác để khiêu chiến, không ảnh hưởng đến Chân Hư giới.

Ngao Bính lại nói.

Tràng chủ quả thật là một kẻ trục lợi, sớm biết thế, bản đế đã chọn để Ngao Bính ra tay là được rồi.

Yên Tuyết Hàn tối sầm mặt lại, đến lúc nào rồi mà vẫn còn lừa tiền nữa.

"Thuê.

Không dám do dự, nơi này sau này sẽ là địa bàn của bọn họ, cho nên không muốn phá hủy.

"Chết đi!" Kiếm quang lướt qua, Trấn Thiên Bi bị nổ bay đi, thân ảnh Chân Hư như điện, lập tức biến mất, lại xuất hiện trước mắt Yên Tuyết Hàn: "Xuống đó với tổ tiên ngươi đi!"

"Băng Tuyết Đại Đế.

Chín vị Đại Đế biến sắc, vội vàng hét lên: "Đại nhân, mau ra tay."

"Cái gì?"

Sắc mặt Chân Hư thay đổi, còn chưa kịp phản ứng, một tia sáng vàng lóe lên, Yên Tuyết Hàn và Chân Hư cùng lúc biến mất không thấy đâu, giống như trực tiếp bốc hơi.

"Chuyện gì vậy?

Chín vị Đại Đế ngẩn ra.

"Đừng lo lắng, bọn họ đã tiến vào một không gian khác, không gian mà bản thần làm chủ.

Ngao Bính xuất hiện thản nhiên nói: "Được rồi, các ngươi nên đi thu thập một chút tài nguyên đi, nếu có thể tìm được quyền khống chế hoặc phương pháp của Thiên Võng thì tràng chủ sẽ rất vui đấy."

"Tràng chủ cũng giống Chân Hư, muốn nắm Chân Hư giới trong tay ư?

Chín vị Đại Đế kinh sợ.

"Đừng có nghĩ bản tràng chủ độc ác như vậy, kiểm soát Chân Hư giới mà bản tràng chủ còn cần đến Thiên Võng sao? Vì một thế giới hòa bình ổn định, giúp các ngươi kiếm được nhiều tiền hơn, bản tràng chủ đã phải đau đáu ngày đêm đây này.

Giang Thái Huyền đến, Ngao Bính đã báo cho hắn hết mọi thứ.

"Tràng chủ nói gì cũng có lý.

Chín vị Đại Đế gật đầu, nếu tràng chủ thật sự muốn thống nhất Chân Hư giới thì bọn họ tới cũng vô dụng, Chân Hư còn chả đỡ nổi một vuốt của Ngao Bính.

Chín vị Đại Đế vội vàng tìm kiếm trước cung điện, một cường giả tồn tại từ thời Chân Hư giới mới bắt đầu, lại mở ra vô số thảm họa nối tiếp nhau, lý nào lại không cất giấu nhiều món quý giá chứ?

"Chân Hư ngu ngốc thật, Minh Nguyệt Đại Đế đã phi thăng thành Thần, còn có Thiên Thánh Yêu Hồ nữa chứ, thế mà tên này vẫn còn lay lắt ở cái cảnh giới này, lãng phí điều kiện tốt như thế.

Giang Thái Huyền khinh thường nói.