Chương 642 Có văn hóa, có tố chất
Thiên Võng bao trùm kháp Chân Hư, bây giờ Thiên Võng đã nằm trong sự quản lý của đạo tràng, nên việc người này đến đây bằng cách nào hoàn toàn không qua mắt được Giang Thái Huyền.
Vậy nên ngay khi vừa phát hiện người này tới đây thì hắn đã lập tức chạy tới. Giang Thái Huyền nhìn người trước mặt mình với khuôn mặt không chút biểu cảm: "Ngươi tới từ thế giới nào?"
"@...#%&*.
Thanh niên đáp lại bằng một tràng ngôn ngữ quái lạ, còn hoang mang nhìn hắn.
Giang Thái Huyền sầm mặt, hắn chưởng một chưởng qua: "Mới nãy còn nói được tiếng Chân Hư, bây giờ lại giả ngu với bọn ta? Hay ngươi muốn bọn ta lôi ngươi xuống băm ngươi luôn!"
Bịch
Thanh niên bị dọa sợ tới són cả ra quần, hắn hoảng sợ trả lời với tiếng Chân Hư tiêu chuẩn: "Đừng, đừng giết ta, đừng giết ta, ta chỉ tới đây để tầm bảo thôi!"
"Tầm bảo?
Mọi người nhíu mày, Yên Tuyết Hàn lạnh lùng nói: "Thành thật khai ra mọi chuyện, bằng không bản đế không chỉ giết ngươi, mà còn bắt ngươi chịu đày đọa thiên đạo vạn quả!"
"Ta, ta chỉ là một võ giả bình thường.
Thanh niên nhăn mặt: "Ta đọc được nội dung trong một cuốn cổ tịch nói rằng cường giả thời xưa đã từng đến Chân Hư giới và để lại một lượng lớn bảo bối. Ở đây còn có bí phát để trở thành Thần, mãi khi ta học xong ngôn ngữ và văn tự của Chân Hư mới muốn lẻ vào đây."
"Ồ? Ngươi tới đây bằng cách nào? Thế giới của ngươi nằm ở đâu? Có bao nhiêu người biết sự tồn tại của Chân Hư giới?
Yên Tuyết Hàn lạnh giọng chất vấn.
"Chuyện này, chuyện này ta cũng không biết, ta cũng chỉ lén tới đây thôi.
Thanh niên ảo não nói, hắn huơ tay, một chiếc thuyền chiến hiện ra: "Đây là chiến thuyền Thiên Long mà ta tình cờ có được, hôm nay gặp được Đại Đế, cảm thấy Đại Đế khí chất vô song, cực kỳ xứng với chiến thuyền Thiên Long này."
Đám võ giả: "…"
Hiến bảo kiểu vô sỉ như thế này cũng được à?
"Có tiền đồ, ngươi trả lời thêm mấy vấn đề nữa, ta cam đoan sẽ không giết ngươi.
Hỏa Ngục Đại Đế bước tới, thong dong nói.
"Vị này là?
Thanh niên ngơ ngác, ngươi không thấy Đại Đế này vẫn chưa mở miệng à, thế mà cũng dám nói xen vào?
"Hỏa Ngục Đại Đế.
Nhóm võ giả đứng bên cạnh trả lời thay.
Thanh niên: "…"
Rốt cuộc chỗ này là nơi nào thế hả! Nếu lỡ rơi trúng hang ổ của Đại Đế thì coi như xui đi, nhưng sao bây giờ lại lòi ra thêm một Đại Đế nữa thế? Chẳng lẽ đúng dịp các Đại Đế hội họp đàm luận về võ đạo? Nhưng nhìn hoàn cảnh xung quanh thì có giống đâu.
"Thế giới của các ngươi tên gì, có bao nhiêu Đại Đế? Tài nguyên có phong phú hay không?
Dạ Ma Đại Đế hỏi.
Thanh niên nghệch mặt, ngươi đừng nói với ta ngươi cũng là Đại Đế nhé?
Đám võ giả bên cạnh lại mở miệng: "Dạ Ma Đại Đế."
Xin hỏi, rốt cuộc chỗ này có bao nhiêu Đại Đế vậy? Ta đã phải dồn hết cái xui của mấy kiếp mới có thể vừa ra ngoài tầm bảo đã mò thẳng tới chỗ mấy vị Đại Đế còn sống nhăn thế này?
"Thế giới mà ta sinh sống gọi là Huyền giới, ta cũng không biết ở đó có bao nhiêu Đại Đế nữa.
Thanh niên tuyệt vọng gục mặt xuống.
Bây giờ hắn chẳng còn ôm hy vọng có thể sống tiếp được nữa, nếu chỉ có một vị Đại Đế thôi thì nói không chừng sau khi hắn hiến bảo vật rồi lân la cụp đuôi theo, có khi còn giữ được mạng sống. Nhưng nhiều Đại Đế thế này, cho dù có bán hắn đi thì cũng chả đổi được nhiều bảo vật như thế.
Yên Tuyết Hàn thu chiến thuyền Thiên Long vào tay, kinh ngạc nói: "Trong chiến thuyền này có hơn một trăm khoáng thạch cùng loại với nguyên tinh, bên trong ẩn chứa một lượng sức mạnh dồi dào."
"Nguyên tinh?
Vừa nghe thấy từ này, mắt của mọi người ở đây lập tức sáng quắc lên.
Nguyên tinh đồng nghĩa với điểm Thần Ma, một nguyên tinh bằng một trăm điểm Thần Ma, một trăm nguyên tinh chính là một viên Thần Ma đan!
Thực lực của thanh niên này không mạnh mà còn có thể có hơn một trăm nguyên tinh, vậy tài nguyên của nơi gọi là Huyền giới phải nhiều tới mức nào!
"Đại Đế, xin Đại Đế hãy mở thông đạo dẫn tới Huyền giới, chúng ta sẽ qua qua đó cướp tiền, cướp đất, cướp tài nguyên!" Cả đám võ giả bắt đầu nhao nhao cả lên.
Thanh niên nghe vậy sắc mặt lập tức trắng bệch, mẹ nó, các ngươi hung hăng quá rồi đó! Tên nào tên nấy cũng muốn cướp tiền cướp đất cướp tài nguyên?
Khuôn mặt lạnh băng của Yên Tuyết Hàn giần giật, nàng lạnh lùng nói: "Câm miệng! Chúng ta đang sống trong một thế giới văn minh, các ngươi đều là những võ giả có tố chất, sao lại có thể biết pháp phạm pháp?"
"Thế giới văn minh? Có tố chất?
Thanh niên sững sờ, đang lừa ta hay gì?
Ở trong một thế giới mà nắm đấm là lớn nhất, cường giả vi tôn như thế này, ngươi lại nói với ta các ngươi là ngươi văn minh có tố chất? Mới nãy hai mắt đám kia sáng quắc như đèn pha, còn nói muốn đi cướp, đây là chuyện mà người văn minh có tố chất làm à?!
"Được rồi, bây giờ bọn ta sẽ thảo luận xem ngươi phải bồi thường bao nhiêu mới có thể bù lại tổn thất của mọi người.
Yên Tuyết Hàn lạnh lùng mở miệng: "Bọn ta đang tổ chức đại hội giao dịch hạt giống linh dược, ngươi hạ xuống từ trên trời, không biết đã phá hỏng bao nhiêu là hạt giống, làm lỡ thời gian của đại hội, vi phạm pháp luật về tội gây tổn thất về lợi ích nhân dân, nếu không bồi thường đủ thì chỉ có thể chịu án chung thân."
"Án chung thân là sao?
Thanh niên hoang mang.
"Giam giữ vĩnh viễn.
Yên Tuyết Hàn hừ lạnh, nàng cất chiến thuyền Thiên Long đi: "Đế binh không tệ, có điều uy lực hơi yếu một chút, bản đế sẽ nghiên cứu nó trước vậy."
Dứt lời, nàng vỗ một phát vào vai của thanh niên để chế ngự tu vi của hắn lại, tiếp đó lạnh lùng nói: "Các ngươi kiểm tra xem tổn thất bao nhiêu, sau đó báo cho bản đế biết, bây giờ bản đế sẽ mang hắn đi trước."