← Quay lại trang sách

Chương 697 Thực lực không đủ

Thần Ma đạo tràng.

Long Vân đang ngồi ở đạo tràng, một mặt ngây ngốc nhìn thương phẩm ở đạo tràng: "Sư phụ, rốt cuộc các người lừa ta hết bao nhiêu tiền vậy?"

Ứng Minh Nguyệt rất bình tĩnh: "Bây giờ đã biết thế nào là chính đạo rồi chưa?"

"Biết rồi.

Long Vân rất hoảng hốt, sớm biết thương phẩm của đạo tràng tốt như vậy, ta đã trở thành Đế từ lâu mẹ nó rồi, cần gì bị các ngươi lừa thảm như vậy chứ?

Bảo tàng của Thiên Long đế quốc ta, mấy lần đến đòi tiền, lại còn muốn nhẫn không gian của Dương Hoàng, rốt cuộc các người đã nuốt hết bao nhiêu chứ hả?

"Đồ đệ, đừng khóc, hãy đứng lên như một nam tử hán, sau đó cố gắng kiếm tiền!" Ứng Minh Nguyệt khích lệ nói.

Bây giờ ta chỉ muốn ngồi thôi, đợi ta tính cho kĩ, rốt cuộc các người đã nuốt hết bao nhiêu tiền của ta rồi mới nghĩ đến vấn đề đứng lên.

Long Vân rất đau lòng, hắn tính sơ qua, đám người này cũng nuốt mất của hắn ít nhất là trăm vạn huyền thạch.

Có một trăm vạn huyền thạch, vậy không biết đã tăng lên đến trình độ nào rồi nữa? Mua một lượt Thiên Địa đan của bản thân mình, dung dịch gen, kỹ năng đế phẩm, tuyệt đối có thể trở thành một cao thủ trong số các Huyền Đế sơ kỳ, thậm chí còn có thể giúp mình trở thành Huyền Đế trung kỳ, mà không phải như bây giờ, tu vi làm chủ.

"Sau này ngươi có thể tự mình đến đây mua, không cần lo bị lừa nữa.

Ứng Minh Nguyệt an ủi.

Lòng Long Vân dễ chịu hơn được một chút, chí ít, sau này không còn bị sư phụ và các sư thúc lừa nữa, còn bảo bọn họ trả lại tiền, thì chắc chắn là chuyện không thể nào!

Mẹ nó, sau này mà ta còn tin, cái gì mà sư phụ vì ta tiêu hết gia sản, sư thúc vì ta dốc sức, thì ta chính là thằng ngu!

Long Vân hung tợn trừng mắt nhìn Ứng Minh Nguyệt, ta đã nhìn thấu các người rồi, sau này sẽ không bị các người lừa nữa đâu!

"Tiểu đồ đệ, vi sư đang dự định xưng Hoàng.

Ứng Minh Nguyệt lại nói một câu.

Trước đó đã lừa Long Vân không ít tiền, mặc dù đầu tư bất động sản, nhưng vẫn phải chia phần với bọn người Long Hạo, số tiền còn lại của nàng ta không đủ để nàng xưng Hoàng.

Long Vân: "..."

Xưng Hoàng ư? Đó là tiền của ta, tiền của ta mà!

"Tràng chủ.

Yên Tuyết Hàn trở về, thần sắc vẫn lạnh lùng như cũ.

"Sư tổ.

Long Vân rất ngoan, lần này cung kính gọi một tiếng.

Yên Tuyết Hàn hài lòng gật đầu: "Vừa mới phát hiện hai vị Đại Đế, một vị không chênh lệch với ta cho lắm, một vị hậu kỳ."

"Không chênh lệch với ngươi cho lắm sao?

Giang Thái Huyền kinh ngạc, những người còn lại cũng mười phần cả kinh.

Thực lực của Yên Tuyết Hàn bây giờ, bọn họ đều rất rõ, đã bắt đầu vượt ra khỏi phạm vi của Đại Đế, trong Huyền giới có một vị cường giả như thế, cũng đủ để bộc lộ rõ nội tình khủng khiếp của Huyền giới.

"Tràng chủ, cho một bộ Thần Võ kinh.

Yên Tuyết Hàn nghĩ một chút rồi nói.

"Nhà giàu.

Mặt Long Vân đầy vẻ hâm mộ, nếu là lúc trước, bọn họ cũng mua được công pháp Thần cấp bậc thấp rồi, rẻ thôi, một bộ chỉ tám vạn nguyên điểm Thần Ma.

Nhưng bây giờ, như vậy đã là nhà giàu, trên người của hắn sớm đã không còn sót lại khối huyền thạch nào.

"Của ngươi đây.

Giang Thái Huyền lấy công pháp giao cho nàng ta, tiếp tục nói: "Thật ra, mua bậc trung hoặc bậc cao sẽ càng tốt hơn."

Yên Tuyết Hàn lắc đầu: "Không mua nổi."

Công pháp Thần cấp bậc thấp, một bộ tám vạn nguyên điểm Thần Ma, như vậy là rẻ, nhưng bậc trung thì đã mười tám vạn, bậc cao đến tám trăm vạn. Nếu có người chịu giúp thì nàng còn mua được bậc trung, nhưng còn bậc cao, đóng gói cả Huyền giới đem đi bán, mua được không nhỉ?

Điều quan trọng là, công pháp càng tốt, càng cần nhiều tài nguyên để tu luyện, cứ cho là Ứng Minh Nguyệt đi lừa tiền mua được cũng không tu luyện nổi!

Long Vân không ở lại đạo tràng được lâu, hắn còn phải trở về chủ trì đại cục, phổ biến luật pháp, làm cho cả Thiên Long quốc đều lao động sản xuất.

Sau này có thể trồng trọt dược liệu, toàn bộ trồng dược liệu hết, nếu không được thì trồng cây lương thực, phía ngoài Hoang Vực cũng phải khai phá, còn phải vạch ra một khối địa phương, biến thành khu vực chuyên dụng.

Còn nữa, phải dựng lôi đài tỷ võ, sau này muốn đánh nhau đều phải lên lôi đài.

Yên Tuyết Hàn, Ứng Minh Nguyệt mua đồ xong đều đi bế quan cả, Giang Thái Huyền thì nhìn nhiệm vụ của mình, đã bốn trăm vạn, hoàn thành gấp bội.

"Đưa ra nhiệm vụ.

– Giang Thái Huyền nói.

"Đinh, túc chủ hoàn thành trước thời hạn, hoàn thành nhiệm vụ gấp đôi đem về cho ngài hai trăm triệu, nhận thưởng nhiệm vụ, mảnh ghép hạt giống Thần Ma Cao Đẳng x4, một gói quà thần bí lớn."

"Bốn mảnh, cộng thêm hai mảnh lần trước nữa, vậy chỉ còn thiếu hai mảnh nữa là có thể ghép lại rồi.

– trong lòng Giang Thái Huyền có chút vui, sau đó lại nói: "Mở gói quà thần bí lớn."

"Đinh, chúc mừng túc chủ, nhận được...một món thần khí cao cấp La Bàn Tinh Thần."

"Thần khí cao cấp sao?

– Giang Thái Huyền ngạc nhiên đến ngây người, lần này phần thưởng hệ thống cho rất phong phú, thế mà lại được một món thần khí cao cấp ư?

Hắn vội xem thông tin về thần khí: "Thần khí cao cấp, La Bàn Tinh Thần (trạng thái: phong ấn; hóa giải phong ấn theo sự gia tăng thực lực của túc chủ.), có thể làm bất cứ điều gì theo ý túc chủ, có thể tìm tài nguyên phong phú trong tinh không và những ngôi sao không có sinh mệnh, có thể định vị trong tinh không, chỉ dẫn phương hướng, có thể dùng trong chiến đấu, hiển hóa hàng tỷ sao trời, bố trí sát trận sao trời."

"Cái la bàn này đúng là đồ tốt nha.

– Giang Thái Huyền hết sức vui mừng.

Bây giờ có La Bàn Tinh Thần tìm kiếm sao trời, chặn đường tai vạ trong quá khứ trải dài, có thể khiến nhiều người nỗ lực khai khoáng, những ngôi sao chết, những vùng đất chưa được khai phá, chính là một bảo tàng phong phú.

Đây cũng là lối thoát cho một số người, nhưng bên ngoài hành tinh có cho phép con người tồn tại hay không thì đây vẫn còn là một câu hỏi chưa xác thực.

Giang Thái Huyền nghĩ, đợi thêm mấy ngày nữa rồi tuyên bố việc này, bây giờ bắt đầu tìm kiếm đã.

"Định vị Chân Hư giới, tìm kiếm tinh không gần nhất, có tài nguyên phong phú, ngôi sao có sinh mệnh.

– Giang Thái Huyền truyền tin, gửi nguyên lực.

"Đinh, nhắc nhở thân thiện, thực lực của túc chủ không đủ."

Nét mặt Giang Thái Huyền đen kịt, ta đã là Hoảng Giả rồi, vậy mà ngươi nói với ta là thực lực của ta không đủ sao?