← Quay lại trang sách

Chương 703 Tạp long cấp thấp

Vẻ mặt Yên Tuyết Hàn lạnh như băng, Trấn Thiên Bi sau lưng loé sáng, một khí thế độc nhất vô nhị bùng nổ, nàng liếc nhìn trần tục: "Bản đế mà ra tay thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý bị phạt tiền đi!"

"Giết!" Tức giận hét lên một tiếng, tiếng giết chóc vang lên, bóng dáng lập tức biến hoá vạn trùng vây quanh Yên Tuyết Hàn, cái gì mà phạt với không phạt, hắn nghe không hiểu, hiện giờ hắn chỉ muốn giết Yên Tuyết Hàn.

"Thiên Đại Phiêu Tuyết!"

Tài nghệ của Yên Tuyết Hàn lại được thể hiện, kỹ thuật Băng Tuyết càng thành thạo, vạn tuyết bay xuống, bao phủ cả không gian này, mỗi một bông tuyết đều là sát khí vô biên, không gian nào cũng ẩn chứa nguy cơ chết chóc.

"Tình huống gì vậy?

Long Vân từ hư không đi ra, vừa vặn thấy một màn này, hai cường giả Đại Đế thấp thoáng đánh nhau, ảnh hưởng kinh hoàng quét qua, tu vi của hắn là Huyền Đế hoàn toàn chịu không nổi, chỉ có thể vội vàng lui về sau.

"Hả? Thiên Long đế quốc, Long Vân?

Sắc mặt bóng người lạnh lùng, sát ý lóe lên: "Là ngươi cứu Huyền tộc ra?"

"Đánh nhau với bản đế mà ngươi còn dám phân tâm?

Yên Tuyết Hàn sắc mặt lạnh lùng hơn, đánh ra một chưởng phá tan hư không, Trấn Thiên Bi hùng hồn rơi xuống.

Ầm

Trấn Thiên Bi rơi xuống, bóng người biến sắc, vội vàng nâng một chưởng ngăn cản, nhưng vẫn chậm, nhát mắt bị đánh bay ra trăm mét.

"Chết tiệt! Người đâu, giết Long Vân!" Bóng người gào thét, trong hư không đột nhiên xuất hiện một bóng người, trực tiếp hướng Long Vân giết.

"Tổ tông cứu ta!" Sắc mặt Long Vân biến đổi, vội vàng kêu lên.

Yên Tuyết Hàn: "…"

Bây giờ ngươi cũng không biết xấu hổ như vậy sao? Gọi tổ tông ngọt xớt như vậy?

"Tổ tông? Kêu tổ tông thì ta cũng không buông ngươi ra đâu!" Huyền Đế vừa xuất hiện cười lạnh một tiếng, đây là một Huyền Đế trung kỳ.

"Hắn không phải gọi ngươi.

Ngao Bính bước ra khỏi khoảng trống trong không gian, xuất hiện trước mặt Long Vân ngay lập tức, thiên lôi đang nhảy múa điên cuồng trên đỉnh đầu như thể ngày tận thế đã đến: "Tổ Long Kinh, Thiên Lôi Phạt!"

Ầm

Thiên lôi hạ xuống, thiên phú Long tộc, khống chế thiên lôi, thần uy đáng sợ, ngay lập tức nhốt vị Huyền Đế này lại, một cỗuy áp cuồn cuồn mà ra, vị Huyền Đế giao chiến với Yên Tuyết Hàn nháy mắt cảm thấy bị áp chế như chết, hoảng sợ nhìn Ngao Bính: "Đây vượt cả Đại Đế, cường giả có thực lực gần bằng Thần nhất?"

"Gần bằng?

Ngao Bính khinh thường cười, hắn tung ra một chưởng hoá thành móng rồng trăm trượng trực tiếp xuyên qua hư không, bắt lấy Huyền Đế: "Ở trong mắt bản thần, gần bằng Thần chỉ là rác rưởi!"

Huyền Đế: "…"

"Cám ơn đại nhân.

Long Vân vội vàng nói.

Ngao Bính liếc nhìn Long Vân, không nói nhiều lời, giờ không gọi tổ tông nữa à? Không phải mới gọi rất trôi chảy sao?

Yên Tuyết Hàn lộ vẻ khinh thường, nhưng cũng không có nói nhiều: "Ngươi có biết lão tổ Thiên Long ở đâu không?"

"Ta cảm ứng một chút.

Long Vân vội vàng nói.

"Ta không cảm ứng được.

Vẻ mặt Long Vân khó coi.

"Gọi tổ tông.

Vẻ mặt lạnh lùng của Yên Tuyết Hàn mang thêm một chút ý cười.

Long Vân đỏ mặt nhìn Ngao Bính: "Tổ tông."

"Vẫn nên gọi là lão tổ đi, ta không muốn có một tên hậu bối ngu ngốc như ngươi.

Ngao Bính nghiêm túc nói.

Long Vân: "…"

Ta có thể nói cái gì? Ta ngu ngốc? Một đội thế giới đến để đánh lừa ta, ta có thể làm gì chứ? Nếu mà thay bằng người khác thì họ cũng không tốt hơn ta đâu!

Ánh sáng vàng bùng nổ trong mắt Ngao Bính, hai tia sáng thần thánh quét qua hư không, đột nhiên, những đường hoa văn hiện lên trong hư không, vẽ ra một cung điện trên bầu trời.

"Ở trong đó, có một Tạp Long cấp thấp.

Ngao Bính thản nhiên nói.

"Tạp Long cấp thấp.

Yên Tuyết Hàn ngẩn người.

Long Vân cũng khó hiểu: "Ngươi có nhìn lầm hay không vậy?"

Lão tổ Thiên Long chính là huyết mạch thuần Thiên Long, ngươi lại nói là một con tạp long cấp thấp?

"Nếu hắn không phải là lão tổ của tộc ngươi vậy thì ta nhìn nhầm.

Ngao Bính thản nhiên nói: "Trừ việc đó ra, cũng không có huyết mạch Long tộc nào bị phong ấn cả, cũng không có sinh linh nào."

"Vào xem thì biết.

Yên Tuyết Hàn lạnh lùng nói.

Ngao Bính khẽ gật đầu, một chưởng xé rách hư không, trực tiếp bước vào cung điện được vẽ bằng đường hoa văn.

Đây là một cung điện ảo, được vẽ bằng cấm chế, có hai bóng người trong đó đang bao vây một con kim long.

"Thiên Long, nếu như ngươi không nói nữa, đừng trách ta giết chết hậu duệ của ngươi, diệt hy vọng cuối cùng của ngươi.

Một trong hai người đó lạnh lùng nói, chính là Huyền Đế hậu kỳ đã từng cùng Yên Tuyết Hàn đánh nhau.

"Nếu bản đế nói ra, dòng Thiên Long của ta đã bị các ngươi diệt tận rồi.

Kim Long lạnh lùng cười nói: "Bản đế nếu không nói thì các ngươi làm gì được ta?"

"Bắt Long Vân tới, ta không tin hắn không mở miệng.

Một vị Huyền Đế khác cười lạnh nói.

"Bản đế đến rồi đây.

Long Vân lạnh lùng nói.

"Hả?

Hai vị Huyền Đế đột nhiên quay đầu lại, kinh ngạc nhìn ba người: "Các ngươi làm sao xông vào được đây?"

"Chỉ dựa vào hai phế vật kia mà cũng ngăn cản được bọn ta sao?

Long Vân khinh thường nói: "Ngao Bính đại nhân, mời người ra tay, cứu lão tổ của ta."

Ngao Bính khẽ gật đầu, sức mạnh long uy phát ra, toàn bộ cấm chế trong cung điện đều chịu không nổi, huyết mạch Long tộc cao cấp thuần khiết đi qua chỗ nào, cấm chế đều vỡ tan tành, hai Huyền Đế hoảng sợ nhìn Ngao Bính, vừa muốn hoạt động, long trảo trực tiếp đến bắt lấy hai người.