← Quay lại trang sách

Chương 725 Bao nhiêu cơ?

Thực nghiệm gen sơ bộ có thể khiến yêu thú dưới biển mọc cánh, xúc tu, ngự không phi hành, cảm ứng nguy hiểm. Ta phải về thử nghiệm xem có phải thật hay không.

Viêm Liệt thầm nghĩ.

Chỉ khi thự sự tạo ra được mới có thể chứng minh tính chân thật của quyển sách khoa học này. Nếu là giả thì dù khoa học có thuyết phục như thế nào cũng chỉ là nói suông.

GIang Thái Huyền không tiếp tục đi theo Viêm Liệt nữa, dù sao nó cũng chỉ là một cuốn sách dởm, hắn muốn có bao nhiêu cũng được. Viêm Liệt này có thiên phú về mặt này hay không thì phải dựa vào chính bản thân y tự tìm tòi.

Long Hạo và Lạc Thanh Phong lại bắt đầu hành trình mới, hai người trực tiếp đi thẳng tới lãnh địa của Hỏa Diễm Nhân - Hỏa Diễm sơn cốc.

"Người dị giới?

Hỏa Diễm Nhân vừa nhìn thấy bọn họ thì sắc mặt trở nên lạnh lùng, sát khí tỏa ra bốn phía.

Đại đa số người sống trên Thiên Viêm tinh đều là Hỏa Diễm Nhân, giữ trán có dấu ấn ngọn lửa nên có thể phân biệt được dễ dàng, cho dù bọn họ có muốn nằm vùng cũng rất khó khăn.

"Đây là cách các ngươi tiếp đón khách à?

Xen lẫn nét thờ ơ trên mặt Lạc Thanh Phong là sự kiêu ngạo: "Bọn ta tới đây để cứu các ngươi đấy."

"Cứu bọn ta?

Sắc mặt của nhóm Hỏa Diễm Nhân rất khó coi, họ cười lạnh nói: "Đám người dị giới các ngươi còn muốn lừa bọn ta?"

"Lừa?

Long Hạo chế giễu: "Gan của Hỏa Diễm tộc chỉ lớn bằng này à? Chỉ có hai người bọn ta tới đây thôi mà các ngươi đã sợ sun vòi thế kia? Sự kiêu ngạo của các ngươi đâu mất rồi?"

Vẻ mặt Hỏa Diễm Nhân càng thêm lạnh lẽo, ngay khi họ định động thủ thì có một giọng nói vang lên từ Hỏa Diễm sơn cốc: "Cho bọn chúng vào."

"Dạ, lão tổ.

Hỏa Diễm Nhân cung kính đáp lời rồi nhìn sang một người một yêu: "Vào đi, tốt nhất đừng nên làm càn, bằng không các ngươi sẽ phải chết."

Long Hạo im lặng cùng Lạc Thanh Phong tiến vào sơn cốc.

Trong sơn cốc, lửa đỏ lượn lờ tự như một nhà lao bằng lửa, và ở nơi sâu cùng nhất là nhiệt độ cao khủng khiếp khiến bọn họ chịu không nổi.

Một vị Hỏa Diễm Nhân cao to với khuôn mặt già nua và ánh mắt tang thương lên tiếng: "Các ngươi không thuộc phái thần học."

"Tất nhiên.

Lạc Thanh Phong gật đầu: "Bọn ta tới từ một thế giới khác, ta chắc rằng ngươi có thể nhìn ra."

Hỏa Diễm Nhân gật đầu, trong phái thần học, trừ những sinh vật có xúc tu thi đa số đều là thần viên, còn một số ít khác cũng tham gia hỗ trợ nghiên cứu, rất ít người dám mạo hiểm tiến vào lãnh địa của bọn họ.

"Trước đó các ngươi nói với ngoại giới là các ngươi đến cứu vớt bọn ta?

Hỏa Diễm Nhân lớn tuổi hói.

Lạc Thanh Phong gật đầu: "Hỏa Diễm tộc các ngươi là chủng tộc có thiên phú cực cao, hiện tại lại bị chèn ép như thế này, nên bọn ta cố ý mang vài thứ tới để giao dịch với các ngươi."

"Giao dịch?

Hỏa Diễm Nhân nhíu mày cười lạnh: "Cái gọi là giao dịch ắt phải có đánh đổi? Là linh dược và khoáng thạch của tộc ta?"

"Đúng vậy.

Lạc Thanh Phong gật đầu.

"Ha.

Lão giả bật cười, ánh mắt trở nên lạnh lùng: "Tại sao các ngươi lại giúp bọn ta?"

"Chuyện này về sau các ngươi sẽ rõ.

Lạc Thanh Phong trầm ngâm chốc lát vẫn không kiếm được lý do hợp lý. Lẽ nào ta lại nói thật ta đến hố các ngươi, bán hàng với giá cao để kiếm lời?

"Các ngươi có khác gì đám dị giới kia chứ? Dùng khoáng thạch, linh dược của tộc ta để nâng cao thực lực bản thân và tạo ra vũ khí cường đại, sau đó đến đây trấn áp tộc ta?

Lão giả hừ lạnh, trong mắt cuồn cuộn sát ý: "Miệng thì nói giao dịch, nhưng thật chất chỉ đưa vài thứ đồ rác rưởi để lừa lấy lòng tin của bọn ta, sau lưng lại liên tục đào hố đẩy bọn ta vào tròng!"

Đậu má!

Một người một yêu sửng sờ, đám thần học cũng làm như vậy?

Nhưng mà đám thần học này tới sớm quả thể. Thì ra Hỏa Diễm Nhân đã bị lừa một lần rồi!

Một người một yêu đau đầu không thôi, bây giờ phải làm thế nào đây? Người ta có chịu sập bẫy đâu.

Chiêu này không xài được!

Lần đầu tiên đụng phải tình huống này nên chẳng có nhiều kinh nghiệm lắm khiến hai tên này hơi hoang mang.

"Sao, không nói được gì nữa?

Lão giả cười gằn: "Ta mặc kệ người đứng sau lưng các ngươi là ai, nhưng muốn hà hiếp Hỏa Diễm tộc ra thì phải chuẩn bị sẵn tâm lý mất cả chì lẫn chài!"

Lạc Thanh Phong trầm mặc, Long Hạo nhìn sang lão giả, nói tiếp: "Bọn ta không giống chúng, thứ bọn ta mang đến chắc chắn là hàng tốt, so với cái thứ gọi là thần học thì..."

"Các ngươi có thể lấy ra chiến hạm tinh không?

Lão giả cười lạnh: "Ban đầu đám thần học kia cũng dùng chiến hạm tinh không để lừa đi sự tín nhiệm của bọn ta. Ai biết được bọn chúng có mưu đồ khác, đồ tốt mà các ngươi nói lẽ nào có thể sánh bằng chiến hạm tinh không?"

"Hơn nữa, lẽ nào bọn ta lại dám dùng đồ của đám dị giới các ngươi?

Sắc mặt lão giả lạnh như kết băng: "Giết hết các ngươi mới là lựa chọn đúng đắn nhất, giao dịch chó má gì đó đều chỉ để lợi dụng tộc ta nâng cao sức mạnh của các ngươi!"

Long Hạo nghệch mặt, đưa chiến hạm tinh không cho các ngươi? Các ngươi bị ngu hả, vũ khí mạnh cỡ đó mà các ngươi cũng dám nhận?

Cuối cùng nó cũng hiểu rồi, đám Hỏa Diễm Nhân bị thần học lừa một lần đâm ra chim sợ cành cong, bị ám ảnh tâm lý rồi, khỏi bàn đến việc hai người không có chiến hạm tinh không, cho dù có đi nữa thì lão già này cũng sẽ không tin.

"Mau khai ra thế lực đứng sau các ngươi còn có thủ đoạn nào nữa, lão tổ ta sẽ cho các ngươi chết một cách dễ chịu.

Lão giả thờ ơ mở miệng.

Long Hạo và Lạc Thanh Phong rùng mình, quả nhiên lão già này muốn giết bọn họ, lão chịu nói chuyện tới tận bây giờ là vì muốn moi ra thế lực đằng sau hai người.

Có điều làm vậy cũng đúng ý bọn họ, nghĩ đến đây, Long Hạo bèn nói: "Thế lực sau lưng bọn ta không mạnh, chỉ có mấy chục vị Đại Đế thôi, cũng bằng với cường giả cấm kỵ với vô số Hoàng Giả."

"Thế lực không mạnh, vậy thì... bao...bao nhiêu cường giả cấm kỵ cơ?

Sát khi của lão giả vừa bộc phát thì lão đã ngây ra như phỗng.

Mấy chục vị cường giả cấm kỵ?

Ngươi có chắc là ngươi đang nghiêm túc không?

Ngươi có biết mấy chục vị cường giả cấm kỵ có nghĩa là gì không?