Chương 770 Ta sẽ lấy phần truyền thừa này về cho ngài
Vâng, lão tổ.
Chu Sơn trầm giọng đáp, tiến vào chiếc nhẫn không gian.
"Hạng Vũ, phối hợp hành động với bọn họ, chỉ cần tạo ra hóa thân là được rồi, đừng đánh chết Hoang Huyết, đánh cho tàn phế, rồi cho hóa thân biến mất.
Giang Thái Huyền.
"Ta đã hiểu.
Hạng Vũ lạnh nhạt nói, hắn của lúc này, cũng đã đạt thành Vương Giả đỉnh phong, đừng nói là một Hoang Huyết cấp Vương Giả, ngay cả là Hoàng Giả vừa đột phá, thì hắn cũng có thể đấm chết bằng một quyền.
"Được rồi, Hạng Vũ sẽ phối hợp hành động với các người, bắt đầu hành động của các người đi.
Giang Thái Huyền nhàn nhạt nói.
"Ừm, động thủ, những người bên ngoài thì giết hết, phân tán những kẻ bên cạnh Hoang Huyết, chỉ để lại cho hắn một người.
Thiên Vũ Đại Đế hạ lệnh, mấy vị Đại Đế liên thủ hành động.
Đại Đế ra tay, những kẻ Vương Giả hoặc từ Vương Giả trở xuống đều không có cách nào cản nổi, đều bị giết trong một chiêu.
Rất nhanh, một vị cường giả tập kích nhóm người Hoang Huyết, Hoang Cổ tộc vì để bảo vệ cho Hoang Huyết đã đoạn hậu ngăn cản, Hoang Huyết điều khiển con Bích Huyết Hoang Thú phi nước đại thẳng một đường.
"Đám người Thiên Ngân Tinh đáng chết, dám tập kích bổn thiếu chủ.
Hoang Huyết tuy trong lòng giận dữ, nhưng đối phương quá mạnh, người ra tay rõ ràng là Hoàng Giả, chuyến này hắn đi săn không hề đem theo Hoàng Giả, nên không cách nào cản được.
"Thiếu chủ, chúng ta mau phát tín hiệu báo cho tộc trưởng biết.
Một vị tộc nhân Vương Giả bên cạnh vội vàng nói.
Sắc mặt Hoang Huyết xám xịt, lật tay lấy ra vật đưa tin, đang muốn đưa tin thì đột nhiên bên tai truyền đến một âm thanh: "Đáng chết, rốt cuộc món đồ kia ở chỗ nào, truyền thừa của Võ Thần vô địch Hoang Cổ tộc, chỉ có lấy được nó, chúng ta mới có thể chống lại Hoang Cổ tộc."
"Đừng nói nhảm nữa, tranh thủ thời gian tìm đi.
Lại thêm một giọng nói lạnh như băng.
Động tác đưa tin của Hoang Huyết dừng lại, lặng lẽ thu hồi lại vật đưa tin, lạnh lùng đưa mắt nhìn tộc nhân đi bên cạnh: "Bọn chúng đến không phải để giết bổn thiếu chủ à?"
Tộc nhân bên cạnh cũng ngẩn người ra: "Võ Thần vô địch của tộc chúng ta ư? Tộc chúng ta có Võ Thần sao?"
"Chúng ta cùng đến đó xem sao.
Hoang Huyết xoay người rời lưng Bích Huyết Hoang Thú, mượn cỏ dại che lấy thân mình, nhanh chóng đi đến hướng phát ra tiếng người.
Rất nhanh, bọn chúng đã đi đến một vùng đầm lầy, nhưng lại không thấy người lên tiếng lúc nãy đâu, trong lòng hai người bọn Hoang Huyết trầm xuống, chẳng lẽ lại trúng kế, đối phương đã phát hiện ra bọn chúng từ sớm, nên cố ý dẫn dụ bọn chúng đến đây chăng?
Trong lúc hai người đang chần chừ, bên rìa đầm lầy, có một chiếc nhẫn đơn giản nằm lặng lẽ đằng kia, một luồng khí tức thần bí tỏa ra từ chiếc nhẫn.
"Chiếc nhẫn ư?
Lòng Hoang Huyết đầy nghi hoặc nhìn sang tên thủ hạ bên cạnh: "Qua đó lấy đi."
Thủ hạ vội vàng đi đến chỗ chiếc nhẫn, suốt dọc đường không có chút nguy hiểm nào, khi đã tiến đến phạm vi một mét cạnh chiếc nhẫn, một luồng ánh sáng vàng kim tỏa ra, một bóng người bước ra từ bên trong chiếc nhẫn, một luồng khí tức tang thương cuồn cuộn bao trùm.
"Ngàn vạn năm rồi, lại là người phương nào muốn dòm ngó đến truyền thừa của ta đó?
Âm thanh lạnh lùng, ngữ điệu tang thương, một bóng người ánh kim khôi ngô đứng chắp tay.
"Ngươi là ai?"
Đột nhiên có người xuất hiện, dọa cho vị Vương Giả nọ nhảy dựng, cảnh giác nhìn bóng người ánh kim kia.
"Đúng là phế vật, lần này vậy mà chỉ có hai vị Vương Giả.
Bóng người ánh kim kia khinh thường nói: "Bản thần chính là Võ Thần vô địch Hoang Cổ, nếu có thể tiếp được ba quyền của bản thần mà không chết, thì đã thông qua khảo nghiệm, có thể có được truyền thừa của bản thần."
Võ Thần vô địch sao?
Hai người đều ngẩn người cả ra, vị này chính là Võ Thần vô địch sao, lại còn có truyền thừa nữa? Chỉ dễ dàng như vậy mà họ tìm được rồi sao?
"Ngươi là Võ Thần, còn bọn ta chỉ là Vương Giả, làm sao có thể tiếp được ba quyền của ngươi cơ chứ?
Vương Giả Hoang Cổ thụt lùi một chút, nếu thật là Võ Thần, một Vương Giả như hắn, làm sao chống nổi ba quyền được?
"Hừ, người Thiên Ngân Tinh đã nhu nhược đến mức này rồi sao? Bản thần chỉ còn lại hồn tàn, Vương Giả sơ kỳ, vậy mà các ngươi cũng không dám tiếp ba quyền hay sao hả?
Bóng người ánh kim nhíu mày, bộ mặt đầy tức giận: "Các ngươi làm mất hết mặt mũi của Thiên Ngân Tinh rồi!"
Võ Thần này không phải của Hoang Cổ tộc à, sao nghe ra, có vẻ rất sẵn lòng truyền thừa cho Thiên Ngân Tinh vậy kìa?
"Vương Giả sơ kỳ à?
Hai mắt Vương Giả Hoang Cổ sáng rực, tu vi của hắn là Vương Giả trung kỳ, trong Hoang Cổ tộc được mệnh danh là vô địch trong số người cùng giai, không phải nói đùa, sức của hắn so với Hoang Huyết có lẽ sẽ kém hơn, nhưng so với Vương Giả cùng giai của Thiên Ngân Tinh thì chắc chắn hơn.
Nghĩ đến đây, Vương Giả Hoang Cổ cất tiếng nói: "Thiếu chủ, ngài đợi đó, ta sẽ lấy phần truyền thừa này về cho ngài."
Sắc mặt Hoang Huyết xám xịt, lấy truyền thừa về cho ta ư? Vừa rồi Võ Thần có nói, chỉ cần tiếp được ba quyền mà không chết, thì có thể có được truyền thừa, ngươi tiếp được, có được truyền thừa rồi, còn chịu cho bổn thiếu chủ sao?
Đây chính là truyền thừa của Võ Thần vô địch, một khi có được, không nói đến việc đạt đến trình độ của Võ Thần, nhưng để trở thàng Đại Đế thì chắc chắn không có vấn đề!
"Trước hết cứ để cho hắn thử đã, để xem hồn tàn Võ Thần này còn mạnh bao nhiêu.
Mặt Hoang Huyết không để lộ biểu cảm, hai mắt chăm chú nhìn hai người.
"Quyền thứ nhất.
Hóa thân của Hạng Vũ khẽ động một chút, thân thể khôi ngô phát ra uy năng khủng khiếp, một luồng uy áp mang sức mạnh thật linh bộc phát, Hoang Huyết đứng bên nhìn mà cảm thấy thần hồn run rẩy, Vương Giả Hoang Cổ đứng đầu tàu hứng sóng, sợ đến thiếu chút tè ra quần.
"Sơn Hà Động!" (*)
(*) Núi sông rung chuyển