← Quay lại trang sách

Chương 777 Đồ chùa

Cảnh tượng tương tự, còn phát sinh ở Hoang Cổ tộc, Chu Sơn cũng lừa dối Hoang Huyết đi lang bạt.

Khiến cho hai người bất ngờ chính là, mới vừa đi ra chỗ của mình, liền nghe được sự việc Thiên Kiêu bảng ở Thiên Ngân Tinh, tổ chức ở Đế Ngân Sơn.

"Đế Ngân Sơn ư?"

Hoang Huyết nghi hoặc, Đế Ngân Sơn chính là nơi mà mấy vị Đại Đế của Thiên Ngân Tinh độ kiếp thành Đế, phàm là độ kiếp thành công, cũng sẽ lưu lại một dấu vết ở Đế Ngân Sơn, để cho hậu nhân tham ngộ.

Chính vì nguyên nhân này, Đế Ngân Sơn ở Thiên Ngân Tinh, là một nơi thần thánh, bọn họ xâm lược lâu như vậy, bất kể là vô lực, hay là dùng trí, đều chưa chiếm được Đế Ngân Sơn.

Hiện tại, thời điểm trọng yếu như vậy, vậy mà tổ chức Thiên Kiêu bảng gì đó, còn không hạn chế bất kỳ chủng tộc nào tham dự nữa?

"Chỉ cần có đủ thiên phú, đủ thực lực, phần thưởng mặc ngươi đạt được, người của Thiên Ngân Tinh ta, lòng dạ rộng rãi, không kỳ thị bất kỳ chủng tộc nào."

Từng tin tức truyền ra, trong lòng Hoang Huyết nhổ nước bọt: "Các ngươi có thể không rộng lượng sao, đối mặt với bọn ta, chỉ có thể nhượng bộ, ẩn nhẫn, còn dám phản kháng sao?"

Hiện tại thực lực của mình tăng lên không ít, hơn nữa Hoang Cổ tộc cùng cấp đều khá mạnh, hiện tại ở trong Vương Giả, còn có ai là đối thủ của ta nữa chứ?

Thiên Kiêu bảng không phải là thiết kế cho hắn, tặng phần thưởng cho hắn sao?

Chẳng lẽ người của Thiên Ngân Tinh muốn lấy lòng ta ư?

"Sư huynh, ngươi nói ta có nên đi hay không?

Hoang Huyết bắt đầu hỏi Chu Sơn bên trong chiếc nhẫn.

"Vì sao không đi? Ngươi muốn vượt qua Võ Thần, cần rất nhiều tài nguyên, chỉ hi vọng tộc của ngươi căn bản là không đủ, còn cần chính mình tranh đoạt được.

Chu Sơn nói.

"Sư huynh nói không sai, Thiên Kiêu bảng, cũng có thể để cho ta thu được tiếng tăm cực lớn, địa vị ở trong tộc ngày càng cao, để thế nhân nhìn, Hoang Huyết ta thật có thể đánh khắp cường giả cùng cấp, không có địch thủ!" Hoang Huyết trầm giọng nói ra: "Sư huynh, lúc nào ta mới có thể học Sơn Hà Động và Thiên Băng?"

Hai quyền kia của hóa thân của Hạng Vũ quá thô bạo, hắn vô cùng khát vọng được truyền thừa hai quyền này.

"Hoàng Giả.

Chu Sơn nói: "Đợi ngươi đạt được Hoàng Giả, có thể học tập, nhưng ngươi cũng biết, thực lực của chính ngươi, còn kém xa."

"Ta nhất định cố gắng sưu tập tài nguyên, giết thêm nhiều Nhân tộc cao đẳng.

Hoang Huyết nói với vẻ bảo đảm.

Chỉ cần có thể làm cho mình mạnh lên, đạt được truyền thừa Võ Thần, giết mấy tên Nhân tộc cao đẳng tính là gì chứ, giết sạch đều được.

"Vậy thì chạy tới Đế Ngân Sơn đi, có điều, ta hi vọng ngươi có thể thủ hạ lưu tình đối với Thiên Ngân Tinh, vi huynh cũng là người của Thiên Ngân Tinh.

Chu Sơn than thở.

"Yên tâm đi, sư huynh.

Hoang Huyết đồng ý: "Bất kể là ngươi, hay là Võ Thần, đều có liên quan tới Thiên Ngân Tinh rất nhiều, Hoang Huyết ta không phải là người vô tình vô nghĩa, tất nhiên là lưu thủ."

Lúc trước Võ Thần bỏ mình, chính là luyện khí sư Đế phẩm của Thiên Ngân Tinh, luyện chế chiếc nhẫn, mới bảo đảm cho tàn hồn Võ Thần tồn tại tới hôm nay, truyền thừa cho hắn, cứ như vậy, hắn cũng chịu ân huệ rất lớn.

"Đợi thực lực ta đủ mạnh, ta liền thả toàn bộ người của Thiên Ngân tộc bị giam giữ trong tộc ra, cũng sẽ không giống như trước kia, coi người của Thiên Ngân tộc như đồ chơi giun dế.

Hoang Huyết lại nói.

"Đa tạ sư đệ, bây giờ vi huynh cũng không có năng lực, chỉ có thể ở bên trong chiếc nhẫn kéo dài hơi tàn, chỉ hy vọng sau khi sư đệ ngươi thành tựu Võ Thần cảnh, có thể che chở cho Thiên Ngân Tinh ta, không được để cho tương lai của Thiên Ngân Tinh cũng giống như bây giờ, bị người ta ức hiếp, như giun dế.

Chu Sơn bi ai nói.

"Sư huynh, ngươi yên tâm, sư đệ trở thành Võ Thần, sẽ là chỗ dựa lớn cuối cùng của Thiên Ngân Tinh!" Hoang Huyết nắm chặt nắm đấm, ánh mắt kiên định nhìn về phương hướng của Đế Ngân Sơn, dưới sự chỉ dẫn của Chu Sơn, nhanh chóng chạy đi.

Đi tới Đế Ngân Sơn, còn có một con long xà màu vàng và một vị thiếu niên đang chạy như điên.

"Đi mau, đi mau, cái bẫy ở Thiên Ngân Tinh, chuyện tốt như vậy, thế mà không báo cho chúng ta biết.

Long Hạo nói.

Lạc Thanh Phong bĩu môi: "Coi như là một món Hoàng binh, đối với chúng ta mà nói, cũng không tính là gì, còn vội vã chạy tới đó làm gì?"

"Không hẳn, phái khoa học muốn lừa, tiền của Thiên Ngân Tinh cũng không thể không kiếm, phần thưởng của giải nhất, đây không phải là cho không hay sao?

Long Hạo nói.

Tiền cho không, sao lại không muốn chứ?

"Cũng đúng, không lấy thì phí.

Lạc Thanh Phong gật đầu.

"Hai vị, hà tất gì gấp gáp như vậy?

Một âm thanh lãnh đạm, một bóng người từ trên trời hạ xuống.

"Thiên Vũ Đại Đế?

Thấy người tới, sắc mặt của Long Hạo rất khó coi: "Ngươi tìm bọn ta làm gì? Chẳng lẽ không muốn để cho bọn ta đi tham gia Thiên Kiêu bảng gì đó à?"

Thiên Vũ Đại Đế ngẩn ngơ, làm sao ngươi biết được suy nghĩ của ta? Chẳng lẽ là tràng chủ đưa tin thông báo, nhưng nếu là tràng chủ, hẳn là phải ngăn cản Long Hạo mới đúng.

"Đã nói không hạn chế chủng tộc, lòng dạ rộng rãi, không kì thị chủng tộc nữa cơ mà?

Vẻ mặt của Long Hạo không cam lòng: "Yêu và người của Chân Hư giới bọn ta, không được tham gia sao?"

"Khụ.

Thiên Vũ Đại Đế lau mồ hôi, liền vội vàng cắt đứt, nếu để cho đám người Chân Hư giới kia nghe được lời này, còn tưởng rằng là hắn cố ý nhằm vào, vội vã giải thích: "Việc này là do tràng chủ chỉ bảo, xin đừng đi tới Thiên Kiêu bảng."

"Tràng chủ chỉ bảo à? " Long Hạo nháy mắt: "Tràng chủ chỉ bảo các ngươi như thế nào, nói cho chúng ta nghe thử xem?"

"Các ngươi hứa không được truyền ra ngoài nhé?

Thiên Vũ Đại Đế trầm tư, cái tên lừa đảo này, có chút không yên lòng.

"Ngươi không nói, bọn ta sẽ đi tham gia Thiên Kiêu bảng, đồ chùa Hoàng binh ai mà không muốn.

Long Hạo nói.

Đồ chùa á?

Được rồi, ở trong mắt các ngươi, số một Thiên Kiêu bảng này, đối với các ngươi mà nói, đúng thật là không khác gì đồ chùa.

Thiên Vũ Đại Đế thở dài một tiếng, không thể không nói ra sự việc của lão gia gia và lão nãi nãi, hi vọng hai người này không chuyện xấu.