Chương 788 Tự đào hố chôn mình
Mục Vân Sơn, đưa tài nguyên cho ta, nếu ta thành Thần sẽ giúp ngươi đột phá.
Đoạn Dương tìm Mục Vân Sơn, quát nói.
Sắc mặt Mục Vân Sơn âm trầm, nhìn Đoạn Dương với vẻ khinh khi: "Đoạn Dương thiếu gia cứ đùa, đây là tài nguyên của lão tổ, bọn ta không dám động vào."
"Ngay cả ta cũng không được?
Đoạn Dương sầm mặt.
"Nếu lão tổ đồng ý, Mục Vân Sơn sẽ không can ngăn.
Mục Vân Sơn lạnh giọng.
"Được, Mục Vân Sơn ngươi giỏi lắm.
Đoạn Dương nghiến răng nghiến lợi, tuy cực kỳ tức giận nhưng hắn không thể làm gì được Mục Vân Sơn.
Xin lão tổ? Với tư chất trước kia, lão tổ hoàn toàn không thèm để mắt tới hắn, bây giờ tự dưng lại nói sau khi đột phá tư chất trở nên tốt hơn, cần rất nhiều tài nguyên chắc chắn lão tổ sẽ không tin, hơn nữa cứ coi như là tư chất cao lên thì hắn cũng không thể độc chiếm tất cả tài nguyên.
Vả lại, tuy Đoạn Dương có cách để liên hệ với bên trên nhưng cũng cần phải mất một đoạn thời gian, mà tới lúc đó e là Mục Vân Sơn đã chuyển hết tài nguyên đi rồi.
"Đoạn Dương thiếu gia, mục đích ngươi tìm đến đây ai ai cũng rõ cả. Ngươi cứ yên tâm sinh hoạt bình thường trong tộc thôi, không cần lo gì cả.
Mục Vân Sơn mặt không đổi sắc.
Đoạn Dương bỗng ngẩng phắt đầu lên, lạnh lùng nhìn Mục Vân Sơn: "Ngươi sẽ hối hận!"
Mục đích hắn đến đây, chính là ăn no chờ chết!
Mục Vân Sơn không đáp lời, hắn hoàn toàn không để tâm đến sự uy hiếp của Đoạn Dương. Một phế vật, dù tư chất có tốt hơn thì cũng có thể làm nên trò trống gì, ở đây Mục Vân Sơn hắn mới là người quyết định!
Đoạn Dương bỏ đi với lửa giận ngút trời không cách nào dập tắt, chẳng lẽ con đường thành Thần này, hắn chỉ có thể đi đến đây thôi?
Hoang Huyết đã tỏ rõ sát ý với hắn, nếu hắn không nỗ lực đề cao thực lực thì sau khi Hoang Huyết trở nên vô địch, hắn chắc chắn sẽ phải chết!
"Đoạn Dương thiếu gia, đây là một ít tài nguyên của ta.
Một vị Đại Đế bước đến.
Sau khi ném một chiếc nhẫn không gian qua thì lập tức xoay người rời đi.
"Đoạn Dương thiếu gia, ngươi đã có tư cách thành Thần, đương nhiên bọn ta sẽ bồi dưỡng ngươi, Mục Vân Sơn làm mưa làm gió quen rồi, lúc nào cũng nghĩ mình là tộc trưởng.
Lại thêm một vị Đại Đế lên tiếng rồi đưa thêm một phần tài nguyên.
Nét mặt Đoạn Dương mang theo chút vui mừng, sau lại trở nên sa sầm: "Mục Vân Sơn này quả rất đáng ghét, không thèm để ta vào mắt. Chờ khi ta đột phá nhất định sẽ cho hắn biết tay."
"Sao lại phải chờ đến khi ngươi đột phá?
Giọng của Nghê Tuyết vang lên: "Với thân phận của ngươi việc gì phải sợ hắn, lại có mấy vị Đại Đế đứng về phía ngươi, sao lại không trực tiếp trở mặt, phân chia rạch ròi với những người trong tộc, đến lúc đó người bên ngươi nhiều, số lượng tài nguyên thu thập được cũng sẽ nhiều hơn Mục Vân Sơn."
"Tách ra?
Đoạn Dương nhíu mày trầm ngâm: "Ta sẽ thương lượng với các Đại Đế khác."
Bí cảnh Thiên Ngân kết thúc.
Hoang Huyết nghe được mấy lời đồn thổi ở bên ngoài thì lạnh giọng chế giễu: "Chỉ với chút thực lực đó mà cũng dám ra ngoài hành tẩu? Có điều Thiên Ngân tinh là như vậy không sợ chọc giận Nhân tộc cao đẳng sao?"
Hắn cũng nghĩ rằng người đả thương Đoạn Dương chính là người của Thiên Ngân tinh, không ngờ lại có người dám giả mạo hắn.
"Nhưng thật không ngờ Nhân tộc cao đẳng không cho Đoạn Dương tài nguyên, nếu cứ như vậy thì làm sao Đoạn Dương có thể tranh được với ta? Người Thiên Ngân tinh đầu tiên được thiên địa quan tâm chắc chắn sẽ là Hoang Huyết ta.
Hoang Huyết thầm cười lạnh.
"Bây giờ phải nghĩ cách đột phá cảnh giới Đại Đế, sau đó ngồi xem Nhân tộc cao đẳng trả thù cho Đoạn Dương, tàn sát Thiên Ngân tinh.
Hoang Huyết thờ ơ nghĩ.
Hắn trầm ngâm, liệu bản thân có nên nhúng tay vào hay không? Nhưng sau khi suy xét thì quyết định không xen vào, hắn biết rất rõ thủ đoạn lúc trước mà Hoang Cổ tộc đã dùng để đối phó người Thiên Ngân tinh, cho dù có ra tay giúp đỡ Thiên Ngân tinh thì bọn họ cũng sẽ không cảm kích.
"Trái lại mình có thể nhân lúc hỗn loạn giết chết vài tên Nhân tộc cao đẳng, muốn lấy được Đại Đế, cần phải giết nhiều Nhân tộc cao đẳng lắm đây.
Hoang Huyết nói.
Không lâu sau, cuối cùng Nhân tộc cao đẳng cũng đã ra tay, chỉ là điều khiến mọi người không ngờ tới nhất là đám Nhân tộc cao đẳng đó không đối phó với Thiên Ngân tinh mà lại quay đầu đối phó với người của mình!
Mục Vân Sơn không đưa tài nguyên cho Đoạn Dương, Đoạn Dương bèn liên hợp các Đại Đế mang đi một phần lớn số tộc nhân và tài nguyên, thành lập một thế lực khác. Mục Vân Sơn phẫn nộ cực kỳ nhưng không tài nào ngăn chặn, càng không thể làm gì Đoạn Dương.
Các Đại Đế cho Đoạn Dương tài nguyên, sau khi nếm được ngon ngọt, đương nhiên Đoạn Dương sẽ muốn lôi kéo hết tất cả Đại Đế về phía mình, đồng thời kéo thêm một ít nhân thủ qua, tốt nhất là có thể khiến Mục Vân Sơn trắng tay.
Bản thân hắn không có lấy một chút tài nguyên nào, thay vì bị Mục Vân Sơn chèn ép, chi bằng cứ tách ra. Chỉ cần có người đi theo hắn thì ắt có người cho hắn tài nguyên!
"Đoạn Dương, ngươi làm vậy không khác gì tự đào hố chôn mình, ta phải bẩm báo với lão tổ!" Mục Vân Sơn tức điên người, ngươi tới đây ăn không nằm không ta cũng mặc xác, nhưng ngươi lại cả gan dám chia rẽ tộc nhân?
Nghe thấy lời uy hiếp của Mục Vân Sơn, Đoạn Dương chỉ lạnh lùng trả lời: "Tất cả chuyện này đều do Mục Vân Sơn ngươi ích kỷ mà ra, là ngươi ép ta!"
Ngươi chặt đứt con đường thành Thần của ta, còn nói ta tự đào hố chôn mình? Dù ta có tự đào hố chôn mình thật đi chăng nữa thì cũng là do Mục Vân Sơn ngươi ép ta!