Chương 790 Ân oán số mệnh
Hoang Huyết lại nghĩ đến yêu cầu của sách Đại Đế, số lượng Nhân tộc cao đẳng cần giết, không khỏi tê cả da đầu, nếu không dùng thủ đoạn, cưỡng ép tiến hành giết chóc, đó là chuyện bất khả thi, sẽ chỉ làm cho Nhân tộc cao đẳng lần nữa liên hợp trước áp lực của hắn.
Nghĩ đến điểm này, Hoang Huyết dựa theo chỉ bảo của Chu Sơn, phái người đi vào Nhân tộc cao đẳng, đầu tiên là tiếp xúc với Mục Vân Sơn, không ngoài ý muốn, vừa gặp liền từ chối, chuyện hợp tác và hỗ trợ bình định nội chiến gì đó, Mục Vân Sơn không đồng ý.
"Nói cho Hoang Huyết biết, chính bọn ta sẽ giải quyết việc của Nhân tộc cao đẳng ta."
Đây là câu trả lời của Mục Vân Sơn, sau đó, Hoang Huyết dưới sự đồng hành của các Đại Đế trong tộc, đi đến tìm Đoạn Dương.
Giờ khắc này, Đoạn Dương vừa vặn đột phá trở thành Hoàng Giả, nhìn thấy Hoang Huyết, cừu hận trước kia trong nháy mắt tràn ngập trong lòng, nhưng hắn không có động thủ trước, mà trái lại bình tĩnh hỏi: "Hoang Huyết thiếu tộc trưởng tới đây, là có chuyện gì?"
"Hai tộc chúng ta chính là minh hữu, hôm nay nhân tộc cao đẳng gặp biến cố lớn, ta thân là minh hữu, đương nhiên là phải đến đây.
Hoang Huyết nói.
"Thì ra là như vậy.
Đoạn Dương mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng thì thầm mắng.
Thế gian đều nói Nhân tộc cao đẳng ta xảo quyệt, nhưng Hoang Cổ tộc ngươi mới thật sự là nham hiểm, trước đó ra tay đánh ta trọng thương, hiện tại chạy tới nói minh hữu gì đó nữa?
Đây là cảm thấy Đoạn Dương ta dễ ức hiếp ư?
"Thân là minh hữu, bọn ta có nghĩa vụ giúp ngươi bình định nội loạn, trấn áp phản đồ, không biết ý của Đoạn Dương huynh đệ như thế nào?
Hoang Huyết mở miệng lần nữa.
Ánh mắt của Đoạn Dương lấp loé, sát cơ ẩn hiện, ngươi đây là tới làm suy yếu lực lượng của Nhân tộc cao đẳng ta sao?
"Không cần Hoang Huyết thiếu tộc trưởng nhọc lòng, ngược lại là đối với thực lực của Hoang Huyết thiếu tộc trưởng, Đoạn Dương có ý định lĩnh giáo một, hai.
Đột phá trở thành Hoàng Giả, sự tự tin của Đoạn Dương tăng nhiều, nhất định phải trả lại nỗi nhục lúc trước.
"Đoạn Dương huynh đệ có nhã hứng này, vi huynh đương nhiên sẽ phụng bồi.
Hoang Huyết khẽ mỉm cười, đồng ý, hắn cũng muốn nhìn thử một chút, Đoạn Dương bây giờ đã đi tới bước nào.
"Mời.
Đoạn Dương khẽ ngâm một tiếng, xuất thủ trước, trường kiếm ngự không lên, Ngự Kiếm Thuật được triển khai, trường kiếm như Giao Long, tung bay phất phới.
Hoang Huyết có ý định thăm dò, vẫn chưa xuất thủ toàn lực, đánh ra một quyền, cứng rắn ủng hộ trường kiếm.
Đùng!
Trường kiếm và thiết quyền va chạm nhau, âm thanh kim thiết va chạm vang lên, hai người cùng dùng tuyệt học, giao chiến trên không trung, Đại Đế của hai tộc chia ra hai bên, nhìn chăm chú trận chiến.
"Sơn Hà Động!"
Sau mấy lần thăm dò, Hoang Huyết rốt cục sử dụng tuyệt kỹ, đánh ra một quyền, kéo theo cảnh tượng núi sông vỡ nát.
"Hả?
Lông mày của Đại Đế bảo vệ Đoạn Dương lúc trước trong nháy mắt đã nhăn lại, ánh mắt lạnh lẽo, quả nhiên là hắn!
Sắc mặt của các Đại Đế khác cũng khó coi, bọn họ đã biết, Đoạn Dương bị trọng thương, chính là bị thương trước Sơn Hà Động và Thiên Băng, giờ khắc này Hoang Huyết quang minh chính đại dùng nó, là cho rằng bọn họ không làm gì được hắn hay sao?
Đây là tới bộ tộc bọn họ làm mất mặt!
"Thiên Băng!"
"Nhất Kiếm Thanh Liên!"
Hai bộ võ học Thần cấp va chạm nhau, kinh diễm toàn trường, hai người đều là Hoàng Giả, do Hoang Huyết cố ý nương tay, nên hai người cũng không thể phân ra cao thấp.
"Tên Hoang Huyết này, thực lực mạnh thật, đây không phải là toàn bộ thực lực của hắn."
Giao thủ sơ sơ một cái, Đoạn Dương đã xuất toàn lực, muốn rửa sạch nỗi nhục lúc trước, nhưng mà cho dù hắn vận dụng kiếm pháp tinh diệu ra sao, thì đều bị Hoang Huyết chặn lại.
Bản thân đã xuất thủ toàn lực, Hoang Huyết thành thạo điêu luyện, ai mạnh ai yếu, vừa nhìn liền biết.
"Tên Đoạn Dương này sát ý bùng bừng, hiển nhiên là biết ta là người thừa kế Võ Thần, nên muốn giết ta.
Hoang Huyết thầm nghĩ nói.
Đây là ân oán của số mệnh, cũng là truyền thừa quyết đấu, lần này, hai người ai nấy đều có mục đích riêng, vẫn chưa phân ra thắng bại.
Hoang Huyết gây khó dễ cũng có chừng có mực, một quyền ép lui trường kiếm, cười vang nói: "Thực lực của Đoạn Dương huynh đệ bất phàm, Hoang Huyết bội phục."
"Thực lực của Hoang Huyết huynh, Đoạn Dương cũng vô cùng kính phục.
Vẻ mặt của Đoạn Dương rất khó coi, khoảng cách giữa mình và Hoang Huyết, chung quy còn thua một chút.
"Không biết Đoạn Dương huynh đệ, đối với đề nghị của vi huynh, cảm thấy như thế nào?
Hoang Huyết cười nói.
Sắc mặt của Đoạn Dương khó coi, miễn cưỡng bỏ ra một nụ cười: "Việc của Nhân tộc cao đẳng, do bọn ta tự mình giải quyết, không cần Hoang Huyết huynh đệ nhọc lòng."
"Thôi được, đã như vậy, vi huynh chỉ nói như vậy thôi, sau này nếu có phiền phức không giải quyết được, cứ đến tìm vi huynh.
Hoang Huyết để lại câu nói tiếp theo, xoay người rời đi: "Cáo từ."
Nhìn bóng lưng rời đi của bọn họ, vẻ mặt của Đoạn Dương lạnh lùng, sắc mặt của Đại Đế ở bên cạnh cũng lạnh lùng nghiêm nghị: "Đoạn Dương thiếu gia, nếu không, chúng ta ra tay, bắt Hoang Huyết đi?"
"Chúng ta không bắt được hắn.
Đoạn Dương lắc đầu, ngược lại là vô cùng giận dữ: "Nếu như Mục Vân Sơn mang tài nguyên cho ta, ta chắc chắn có thể vượt qua Hoang Huyết, đáng ghét!"
Mấy vị Đại Đế trầm mặc, Hoang Huyết chính là thiếu tộc trưởng của Hoang Cổ tộc, được cả bộ tộc ủng hộ, mặc dù thân phận của Đoạn Dương cao quý, nhưng không có nhận được sự ủng hộ của Mục Vân Sơn.
Cho dù là bọn họ ủng hộ Đoạn Dương, nhưng phần lớn tài nguyên, đều bị Mục Vân Sơn khống chế, bọn họ chỉ có thể mang ra một phần.
"Giờ khắc này, tên Hoang Huyết đó tìm đến Đoạn Dương thiếu gia, e là không chỉ kết minh đơn giản như vậy.
Một vị Đại Đế lên tiếng nói.
Lúc trước, Hoang Huyết đánh Đoạn Dương trọng thương, sao lại có hảo tâm như vậy, hỗ trợ đối phó Mục Vân Sơn à?
Đoạn Dương trầm tư, Hoang Huyết khẳng định có vấn đề, nhưng hắn không hiểu, chỉ là tỷ thí với mình một trận, nói câu kết minh, làm sao lại đi rồi?
Hắn không hiểu, Nghê Tuyết biết rất rõ, thừa dịp Đoạn Dương bế quan lần nữa, kêu những gì mà Hoang Huyết nói, là nhằm để hắn đoán già đoán non, khiến cho cả người hắn giật mình tới toát mồ hôi lạnh: "Tên Hoang Huyết này tính động thủ với ta sao?"
"Rất có thể, ta chỉ là suy đoán, nhưng tốt nhất là ngươi chú ý một chút.
Nghê Tuyết đáp lại, đây là kế hoạch mà bọn ta đã sớm thiết kế, chỉ chờ các ngươi từng bước một tiến vào cái bẫy này.
"Mục Vân Sơn đáng ghét, tại sao không ủng hộ ta?
Lửa giận trong lòng Đoạn Dương sôi trào, nếu như có được sự ủng hộ của Mục Vân Sơn, Hoang Huyết căn bản không dám ngông cuồng như vậy.
Nghê Tuyết không nói, đây chính là kết quả mà bọn họ mong muốn, chờ hai tộc các ngươi chân chính khai chiến, đó là thời điểm Thiên Ngân Tinh bọn ta thu lưới.