← Quay lại trang sách

Chương 798 Đấu gì mà đấu!

Yên Tuyết Hàn không nói, trợ giúp Hoang Cổ tộc, nhanh chóng bình định Nhân tộc cao đẳng, phái thần học đều đã động thủ, không ra tay sẽ đến mất.

Thiên Vũ Đại Đế thấy không thể làm được chuyện này, lên tiếng nói: "Lui."

Ra lệnh một tiếng, rất nhiều Đại Đế của Thiên Ngân Tinh cấp tốc rời đi, rút khỏi chiến trường.

"Thiên Ngân Tinh, chờ sau khi bọn ta bình định xong, sẽ tính sổ các ngươi sau!" Một tiếng cười lạnh, Đại Đế của Hoang Cổ tộc phối hợp với Yên Tuyết Hàn, nhanh chóng trấn áp kẻ địch.

Không còn người của Thiên Ngân Tinh cản trở, Nhân tộc cao đẳng không phải là đối thủ của Hoang Cổ tộc, kể cả có thêm phái thần học cũng không được, dù sao, Nhân tộc cao đẳng giờ đã tan tác, Hoang Cổ tộc còn có vị Bán Thần Yên Tuyết Hàn này giúp đỡ.

"Nhân tộc cao đẳng rốt cục xong đời.

Thiên Vũ Đại Đế mở miệng một tiếng, ngữ khí cũng ngưng trọng hẳn: "Chỉ là, tại sao bản đế lại không cao hứng chút nào?"

"Bởi vì căn nguyên của Nhân tộc cao đẳng còn chưa bị diệt.

Ánh mắt của các Đại Đế khác trở nên lạnh lùng: "Còn có Hoang Cổ tộc, bọn chúng luôn muốn giết chúng ta."

Hi vọng kế hoạch của lão gia gia, biên soạn một chút ân tình, để Hoang Huyết bảo vệ Thiên Ngân Tinh, thế thì không thực tế lắm, còn nữa, bây giờ Hoang Cổ tộc cũng không phải là do Hoang Huyết làm chủ.

"Được rồi, lần này là Nghê Tuyết và Chu Sơn, còn có tiền mà Hỏa Diễm Đại Đế chuyển đến, mọi người thăng cấp một chút đi.

Thiên Vũ Đại Đế phất tay nói: "Mua linh khí Tiên Thiên trước, thăng cấp một thoáng."

Nhiều Đại Đế như vậy căn bản không thể trông cậy vào việc tu vi đột phá, chỉ có thể dùng linh khí Tiên Thiên để thăng cấp phẩm chất một chút.

Các Đại Đế gật đầu, từng người mua linh khí Tiên Thiên, một lần trực tiếp nuốt hơn trăm sợi, đây chính là Đại Đế, hoàn toàn có thể chịu đựng nhiều linh khí Tiên Thiên như thế tiến nhập vào cơ thể.

Nếu không phải không đủ tiền, thì e là bọn họ sẽ nuốt nhiều hơn, chỉ tiếc, nghèo quá mà.

Không bao lâu, phái thần học rút đi, lão tổ Thần Vũ Đại Đế của phái thần học trực tiếp chạy trốn, phái thần học cũng thuận theo rời đi, Hoang Cổ tộc đã trấn áp Đại Đế cẩu Nhân tộc cao đẳng, không cướp đoạt được bao nhiêu tài nguyên.

Hoang Cổ tộc đi truy sát Đoạn Dương, nhưng gặp phải một luồng kiếm quang, chém một vị Đại Đế chết, nhanh chóng kinh hãi, liền để cho Đoạn Dương thuận lợi chạy trốn.

Luồng kiếm quang này đương nhiên là còn người khác, Nghê Tuyết cũng không có sức mạnh lớn như vậy.

"Lần này đa tạ Yên Tuyết Hàn các hạ rồi.

Hoang Thiên cảm kích nói.

"Không cần, đây là trả nhân tình của ngươi, cáo từ.

Yên Tuyết Hàn để lại một câu rồi muốn rời đi.

"Kính xin các hạ chờ đã.

Hoang Thiên liền vội vàng nói.

"Ngươi còn có chuyện gì sao?

Yên Tuyết Hàn khẽ cau mày.

"Kính xin các hạ, giúp bọn ta bắt Thiên Ngân Tinh, sau khi mọi chuyện thành công, Hoang Thiên ta đồng ý lấy ra phương pháp thành Thần, phụng các hạ làm là lão tổ.

Hoang Thiên liền vội vàng nói.

"Phương pháp thành Thần á? Ngươi có hả?

Yên Tuyết Hàn kinh ngạc nói.

"Đúng vậy.

Hoang Thiên ngạo nghễ mở miệng: "Hơn nữa còn là công pháp Thần cấp cực mạnh, để cho các hạ lĩnh hội."

"Ồ? Có thể nói thử một chút, là công pháp gì hay không?

Yên Tuyết Hàn hiếu kỳ.

"Truyền thừa Võ Thần!" Hoang Thiên trầm giọng nói ra: "Võ Thần độc nhất vô nhị, vô địch cùng thời, khó gặp địch thủ."

Yên Tuyết Hàn: "..."

Đó không phải là kế hoạch của lão gia gia sao?

Ta cần công pháp này làm gì? Ngoại trừ người thân nhất ra, những người khác đều không thể sử dụng, muốn ta tẩu hỏa nhập ma à?

Nhưng nghĩ tới những gì mà đám người Thiên Vũ Đại Đế đã nói, Yên Tuyết Hàn gật đầu nói: "Được, sau khi mọi chuyện thành công, hi vọng ngươi có thể thực hiện lời hứa."

"Đấy là chuyện đương nhiên.

Hoang Thiên gật gù, lấy tay cụt ra, gắn trở lại, sức mạnh khổng lồ bạo phát, nhưng lại cau mày không ngớt: "Còn xin tiền bối hỗ trợ, sức mạnh quy tắc trên vết thương này quá mạnh."

Đại Đế đứt chi mọc lại, đây cũng không phải là chuyện khó tin, kể cả mọc chi trở lại cũng là chuyện bình thường, chỉ là hao tổn nhiều nguyên khí hơn.

Yên Tuyết Hàn khoát tay, xóa đi sức mạnh quy tắc mà Thiên Vũ Đại Đế để lại, nhìn Hoang Thiên chữa trị thương thế.

Sau hai canh giờ, các Đại Đế khôi phục được kha khá, mặc dù cánh tay của Hoang Thiên còn có chút không thích ứng, nhưng mà không đáng lo, có Yên Tuyết Hàn ở đây, kể cả không có Hoang Thiên, cũng không ảnh hưởng gì đến đại cục.

Một đám người lại ra tay, Hoang Huyết thì ở lại, mượn tài nguyên để bế quan thăng cấp, lần này, hắn đã có thể lấy được sách Đại Đế rồi.

Ầm ầm!

"Người của Thiên Vũ, xưa nay đều nhận lấy cái chết!" Hoang Thiên hét lớn một tiếng, vang vọng toàn bộ Thiên Ngân Tinh.

"Ngày này, rốt cuộc đã tới rồi sao?"

"Tận thế của Thiên Ngân Tinh ta, đến tột cùng là ai tới cứu chúng ta đây?"

Dân chúng của Thiên Ngân Tinh tuyệt vọng nhìn lên bầu trời, nhìn hơn mười thân ảnh bất thế kia.

"Hoang Cổ tộc, các ngươi tự tìm đường chết rồi!" Quát lạnh một tiếng, Thiên Vũ Đại Đế mang theo mười ba vị Đại Đế, ngự không mà đến, chặn Hoang Thiên lại: "Chỉ bằng các ngươi, cũng dám đi tìm đường chết sao?"

"Ha, đương nhiên không chỉ là bọn ta.

Hoang Thiên cười lạnh một tiếng, cung kính nói: "Xin mời lão tổ."

Oanh!

Khí thế mạnh mẽ bao phủ, sức mạnh băng hàn bao phủ, Yên Tuyết Hàn hung hăng giáng lâm: "Thần phục, không thì chết!"

"Giết!" Thiên Vũ Đại Đế ra lệnh một tiếng, trường kiếm chấn động, nhắm thẳng vào Hoang Thiên, hoàn toàn không để tâm đến Yên Tuyết Hàn.

"Lão tổ, ra tay đi.

Hoang Thiên vô cùng tự tin, ở trước mặt Yên Tuyết Hàn, còn dám động thủ với ta, thật sự là muốn chết: "Ở trước mặt lão tổ, nếu như ngươi có thể gây tổn thương cho ta, Hoang Thiên ta..."

Phụt!

Trường kiếm vào thịt, trực tiếp xuyên qua thân thể của Hoang Thiên, Thiên Vũ Đại Đế hờ hững nhìn hắn: "Ta có thể làm ngươi bị thương, ngươi thì sao?"

Hoang Thiên: "..."

Lão tổ, ta chỉ thể hiện một xíu, tại sao ngươi cứ phải làm ta mất mặt thế?

"Lão tổ, sao ngươi không ra tay vậy?

Hoang Thiên sửng sốt nhìn Yên Tuyết Hàn, ngươi phải ra tay chứ.

"Ta tưởng là ngươi muốn một đấu một với hắn.

Yên Tuyết Hàn bày ra vẻ mặt vô tội.

Đấu gì mà đấu!

Hắn đều vượt qua Đại Đế rồi, ta vẫn chỉ là Đại Đế đỉnh phong, sao ta đấu tay đôi với hắn được? Trong lòng Hoang Thiên rất đau buồn: "Lão tổ, ngài mau ra tay đi."