← Quay lại trang sách

Chương 820 Tin tức về Vạn Giới Lệnh

Nào chỉ nghe qua, quả thật là như sấm bên tai.

Long Hạo phấn khích không thôi: "Nghe nói ngươi là một trong số những Thiếu Đế đến từ ba trăm năm trước, xếp hàng thứ hai, uy danh hiển hách vô cùng, thậm chí Thiếu Đế đứng đầu cũng không phải là đối thủ của ngươi."

"Đúng vậy, chính là bản đế!" Hư Hành ngẩng đầu đắc chí.

"Thiếu Đế từ ba trăm năm trước?

Thiên Vũ Đại Đế kinh ngạc, hắn cũng biết Thiếu Đế, nhưng lại không biết ai sống từ ba trăm năm trước.

Thiếu Đế bây giờ có thân phận vô cùng cao quý, tài nguyên trong tay lại không ít. Thế nên chắc chắn vị Thiếu Đế này đang sở hữu một lượng lớn tài nguyên đáng kinh ngạc.

"Chỉ đáng tiếc ngươi không có não, lại bày đặt chơi trò sáng tạo công pháp. Còn nói là muốn lĩnh hội Chiến Thần Kinh, tự tay dệt nên con đường thành Thần của bản thân, kết quả bị một quyển công pháp Thần cấp cấp thấp chơi tàn phế, sống chết không rõ luôn.

Long Hạo lắc đầu cảm thán: "Phải ngu tới cỡ nào mới làm ra được chuyện thế này chứ?"

Hư Hành: "..."

Bộ ta làm sai hả? Lúc đó ta lại không biết sự tồn tại của Thần Ma đạo tràng!

"Đúng là ngu thật.

Thiên Vũ Đại Đế liếc nhìn Hư Hành, gật đầu nói: "Ở Thần Ma đạo tràng này, ngươi chỉ cần đưa tiền là có người giải thích tường tận cho ngươi về công pháp Thần cấp, không sợ ngươi cảm ngộ được, chỉ sợ ngươi ngộ không ra mà thôi."

Ta đã sống từ ba trăm năm trước rồi, lúc đó sao ta biết được ở đây sẽ xuất hiện Thần Ma đạo tràng?

Trong lòng Hư Hành rất ấm ức, hắn nghe hiểu hết rồi, tên Long Hạo này vốn chả định tán thưởng danh tiếng của hắn thế nào mà chỉ muốn cà khịa hắn thôi.

"Chiến Thần ở Chiến Thần giới, đã thành Thần thật sao?

Long Hạo hỏi.

Hư Hành gật đầu: "Đúng thế, có điều sau khi để lại điện Chiến Thần thì đã biến mất, không rõ đang ở đâu."

"Còn nữa, những Thiếu Đế sống cùng thời với ngươi vẫn còn sống à?

Long Hạo tiếp tục lên tiếng.

"Còn mấy người, ngươi muốn là gì?

Hư Hành cảnh giác nhìn Long Hạo: "Ngươi không định đi cướp nữa đó chứ?"

"Không, ta thấy bọn họ hợp làm phản diện lắm, trong sách có nói đó, xuất hiện càng sớm, càng có tiếng tăm thì càng đáng bị đánh.

Long Hạo nghiêm túc đáp.

Hư Hành: "..."

Phản diện là gì hắn không hiểu, nhưng hắn vẫn hiểu được hai chữ 'bị đánh' này. Ngươi còn muốn đánh nhóm Thiếu Đế đã tồn tại từ ba trăm năm trước như bọn ta?

"Hư Hành, ngươi có biết tin tức về Vạn Giới Lệnh không?

GIang Thái Huyền mở mắt, thờ ơ hỏi.

"Vạn Giới Lệnh? Các ngươi cũng tới đây để tìm Vạn Giới Lệnh?

Hư Hành sững sờ, rồi bừng tỉnh nói: "Cũng đúng, Vạn Giới Lệnh quan trọng như vậy, có ai mà không muốn chứ."

Giang Thái Huyền mỉm cười không phủ nhận.

Đây là nhiệm vụ của hệ thống, cho dù Vạn Giới Lệnh có tác dụng gì hắn cũng phải lấy cho bằng được.

"Thật ra từ ba trăm năm trước, Vạn Giới Lệnh đã xuất hiện ở Chiến Thần giới, chỉ là không ai tìm được, cũng không ai có giành được.

Hư Hành chậm rãi nói: "Tương truyền Vạn Giới Lệnh là do Chiến Thần có được từ tinh không, được cất giữ bên trong Chiến Thần điện."

"Năm đó tuy ta ngụ ở Chiến Thần điện để lĩnh hội công pháp Chiến Thần, song cũng không tìm thấy Vạn Giới Lệnh. Mà cũng chính bởi chuyện này khiến cho thể nội bị thương, thực lực giảm mạnh, dẫn tới kết cục thọ nguyên cạn kiệt..."

"Ngươi nói về Vạn Giới Lệnh là được rồi, còn cái lịch sử đần độn của ngươi, tràng chủ có muốn nghe đâu.

Long Hạo rầm rì nói.

Hư Hành khựng lại, suýt đã bùng nổ. Chứ có ai hố hàng như ngươi hả? Có còn muốn nghe tiếp không?

"Ngươi nói tiếp đi.

Giang Thái Huyền lên tiếng.

"Mấy chuyện này cũng chỉ là truyền thuyết thôi. Sau khi chép xong Chiến Thần Kinh thì ta lập tức đi ra ngoài, quả thật không có tí manh mối gì về Vạn Giới Lệnh cả. Còn những ai đã từng bước vào Chiến Thần điện, bây giờ người chết kẻ mất tích, chỉ có một vị đã tu luyện tới cảnh giới Bán Thần, trở thành một trong tam đại Bán Thần, sau đó khai tông lập phái làm bá chủ một phương.

Hư Hành nói.

"Vậy cái vị Bán Thần đó có biết gì không?

Giang Thái Huyền khẽ nhíu mày.

"Chắc chắn là không, y cũng đang lĩnh hội Chiến Thần Kinh giống như ta, nhưng y may mắn hơn ta nhiều, có thể lập tức chuyển tu, chứ không như ta.

Hư Hành cười khổ, sao lúc đó bản thân lại hồ đồ như vậy chứ, tự dưng lại muốn tự sáng tạo công pháp?

Nếu hắn cũng tu luyện Chiến Thần Kinh thì ắt hẳn bây giờ hắn cũng đã trở thành một Bán Thần rồi? Trải qua một thời gian dài như vậy, tài nguyên trong tay hắn phải nhiều tới độ nào kia chứ, lúc này có thêm Thần Ma đạo tràng, không bàn tới việc thành Thần, mua được một quyển công pháp Thần cấp cũng chả hề gì, nào có nghèo túng như bây giờ chứ.

"Có bán Chiến Thần Kinh không?

Giang Thái Huyền lạnh nhạt hỏi.

Hư Hành sửng sốt, cả Chiến Thần Kinh ngươi cũng muốn? Nhưng Chiến Thần Kinh vốn đâu phải của ta, Chiến Thần có ân với Chiến Thần giới, sao ta có thể làm ra chuyện có lỗi với y?

Ngẫm nghĩ một chốc, Hư Hành lắc đầu từ chối: "Thứ lỗi, nếu muốn bán cũng phải do Chiến Thần đích thân bán. Chờ khi ta tu luyện đến Thần cấp, có lẽ ta cũng sẽ bán công pháp của mình."

Giang Thái Huyền không dây dưa thêm mà tiếp tục nhắm mắt tu luyện.

"Đúng rồi, chuyện của Chiêm Bạch Tinh, Đoạn Dương với Triển Dương là sao?

Hư Hành nghi hoặc: "Bọn họ cũng biết đạo tràng?"

"Không, ba người đó không biết.

Long Hạo lắc đầu, sau đó nhìn Hư Hành rồi thấp giọng thì thào: "Ngươi có thể giúp bọn ta một chuyện được không?"

"Chuyện gì?

Hư Hành cảnh giác.