Chương 822 Có tiền là được rồi, cần thể diện làm gì
Hư Hành đi rồi, rất nhanh, Chiến Thần giới vang lên một âm thanh, Nhân tộc cao đẳng xem thường Thiếu Đế của Chiến Thần giới, hết thảy thiên tài.
Việc này không cần Hư Hành tuyên truyền, thì nó đã được truyền ra, việc Hư Hành tuyên truyền, chỉ là ‘dệt hoa lên gấm’ mà thôi.
Không bao lâu, từng vị Thiếu Đế đến, giao chiến với Đoạn Dương, nhao nhao thất bại trước Đoạn Dương.
Đoạn Dương càng thêm ngông cuồng, coi trời bằng vung, càng khinh thường đám thiên tài của Chiến Thần giới: "Một đám phế vật, bảo đệ nhất, đệ nhị Thiếu Đế ra đây, xem có đủ sức đánh với bản đế không."
"Thiên phú của các ngươi, so với bản đế, cách biệt quá xa, truyền thừa cũng là như vậy.
Đoạn Dương lãnh ngạo nói, người của Chiến Thần giới đều đang run rấy, hận không thể cùng nhau vây công.
"Cùng cấp khó tìm địch thủ, thực sự là cô quạnh nà."
"Thật sự muốn giết chết hắn.
Các võ giả tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không làm gì được Đoạn Dương.
Đây là cuộc chiến cùng cấp, nếu là người có tu vi mạnh hơn Đoạn Dương ra tay, sẽ phá hoại quy củ, hơn nữa, sau lưng Đoạn Dương cũng không phải là không có ô dù chống đỡ, Nhân tộc cao đẳng cũng là một thế lực lớn trong tinh không, không hề yếu hơn Chiến Thần giới.
"Đúng, chính là như vậy, coi rẻ thiên hạ, đứng ngạo nghễ cùng thời, ngươi mới có thể trở thành người được thiên địa chiếu cố.
Bên trong chiếc nhẫn, Nghê Tuyết nói ra: "Chỉ có bọn họ thù hận ngươi, mới có thể khiêu chiến ngươi, không ngừng mang tài nguyên đến cho ngươi."
"Sư tỷ, hiện tại ta có thể đột phá đến Đại Đế trung kỳ rồi chứ?
Đoạn Dương nói, mấy ngày nay vì tài nguyên, hầu như một ngày hắn đại chiến tận mười mấy trận, đánh bại rất nhiều Đại Đế, vẫn còn vơ vét chiến trường một phen, lấy được không ít tài nguyên.
"Được rồi.
Nghê Tuyết suy tư nói.
Không bao lâu, Nhân tộc cao đẳng truyền tin tức ra, Đoạn Dương đột phá Đại Đế trung kỳ, lần nữa khiêu chiến cường giả Đại Đế trung kỳ.
Đệ tứ Thiếu Đế, thất bại!
Đệ tam Thiếu Đế, thất bại!
Đệ nhị Thiếu Đế, thất bại!
Chỉ còn lại đệ nhất Thiếu Đế chưa hiện thân, không có bại dưới tay Đoạn Dương, những Thiếu Đế đạt đến Đại Đế còn lại, trên cơ bản đều bị Đoạn Dương đánh bại, chuyện này cũng khiến Đoạn Dương mạnh lên mấy phần.
Không ít lão quái của Chiến Thần giới ngồi không yên, chiến tích của Đoạn Dương quá đáng sợ, lẽ nào, Chiến Thần giới không có một ai có thể đứng ngang hàng với Đoạn Dương ư? Nếu như đệ nhất lại thất bại, thể diện của Chiến Thần giới còn đâu nữa?
Thần Ma đạo tràng.
Sắc mặt của Hư Hành khó coi, nhìn Long Hạo: "Tại sao, tại sao không cho ta tăng cường thực lực như bọn hắn? Thể diện của Chiến Thần giới ta sắp mất sạch rồi."
"Không phải ngươi chờ chia tiền sao.
Long Hạo bĩu môi: "Có tiền là được rồi, cần thể diện làm gì."
Hư Hành: "..."
"Hoang Cổ tộc, Hoang Huyết sắp đến.
Chu Sơn truyền tống tới đây, mở miệng nói ra.
"Hoang Huyết sắp tới rồi hả? Giáng lâm ở đâu thế, ta lập tức qua đó.
Long Hạo nói.
"Khụ, ngươi lại muốn đi đập một bạt tay à?
Sắc mặt của Thiên Vũ Đại Đế khó coi, một bạt tay này của ngươi, trực tiếp đập ra mấy vạn, ngươi cũng phải để lại cho bọn ta một ngụm canh chứ.
Những Thiếu Đế bị Đoạn Dương đánh bại, ai mà không bị ngươi lừa, bọn hắn yếu hơn Đoạn Dương, nhưng lại hứng thú bừng bừng đi báo thù, sau đó bị Đoạn Dương làm bẽ mặt, tìm ngươi mua đan dược ư?
Thủ đoạn này của ngươi lợi hại như thế, quay bọn thiên tài này như dế, mang tiền đến cho ngươi, ngươi hay lắm, hiện tại ngay cả Hoang Huyết cũng không buông tha sao?
Hư Hành mặt không thay đổi nhìn Long Hạo, hiện giờ hắn đã hiểu rõ rồi, con hàng này chính là một tên lừa đảo, một lần kiếm được mấy vạn, bây giờ hắn còn muốn đi kiếm thêm mấy mối nữa.
"Được rồi, ta không tranh giành Hoang Huyết với các ngươi.
Long Hạo bĩu môi, kích động nói: "Ta cũng sắp thành yêu Đế rồi, sẽ không tranh giành chút xíu lợi ích đó với các ngươi đâu."
"Hoang Huyết là ai?
Hư Hành cau mày nói, nghe ý của bọn họ, sao không khác gì Đoạn Dương vậy?
"Hoang Cổ tộc, đối thủ một mất một còn của Đoạn Dương.
Thiên Vũ Đại Đế nói: "Ngươi yên tâm, Chiến Thần giới các ngươi, phỏng chừng cũng sẽ bị đánh thêm lần nữa."
"..."
Bị đánh thêm lần nữa à? Mẹ nó, các ngươi rốt cuộc muốn tàn phá người của Chiến Thần giới ta tới mức nào thế? Ngươi nói như vậy thì sao mà ta có thể yên tâm?
Xế chiều, Hoang Cổ tộc giáng lâm, rít lên một tiếng vang vọng nửa Chiến Thần giới: "Đoạn Dương, ngươi dám diệt Hoang Cổ tộc ta, ta muốn ngươi chết!"
"Đây là tiếng của Hoang Huyết sao?
Nhân tộc cao đẳng, Đoạn Dương đang bế quan, bỗng mở hai mắt ra, sắc mặt âm trầm như nước: "Ta lập tức sẽ trở thành người được thiên địa chiếu cố, hoành ép cùng cấp, vậy mà ngươi đi quấy rầy ta à?"
Con đường thành Thần đang ở trước mắt, Hoang Huyết lại chạy đến, chẳng lẽ đây chính là số mệnh sao?
"Nhất định phải giết chết hắn!" Khuôn mặt của Đoạn Dương âm trầm.
Mà Chu Sơn cũng đang lừa Hoang Huyết: "Hiện tại, Đoạn Dương đã đánh bại không ít Thiếu Đế, chỉ còn lại đệ nhất Thiếu Đế là chưa thất bại, sắp được thiên địa chiếu cố, bây giờ ngươi động thủ với hắn, thật là thiếu suy nghĩ."
"Vậy ta nên làm gì?
Hoang Huyết tỉnh táo lại, dò hỏi.
"Ngươi cũng đi đánh bại những Thiếu Đế kia, đạt được chiến tích như Đoạn Dương, rồi cùng hắn định ra một trận chiến sinh tử.
Chu Sơn trầm giọng nói.
"Được.
Hoang Huyết trầm giọng gật đầu.
Lại một vụ tàn phá nữa bắt đầu, đám thiên tài của Chiến Thần giới bắt đầu hoài nghi nhân sinh, một tên Đoạn Dương đã đành, tư chất của người ta cao, thực lực mạnh, nhưng giờ lại ra một vị Hoang Huyết nữa à?
Chiến Thần giới bọn ta, đã phế vật đến mức độ như thế này rồi ư? Bất kì một thiên tài nào đến đây, đều có thể hành bọn ta sao?