Chương 829 Thần cốt
Đường Tăng, ngươi cẩn thận thêm một chút, bảo vệ ta tốt vào.
Giang Thái Huyền tức giận nhìn Đường Tăng, cũng không biết thêm phòng ngự gì đó cho ta à?
"A di đà Phật.
Đường Tăng cười khan một tiếng, liền vội vàng đánh một vệt kim quang ra, bao vây Giang Thái Huyền ở bên trong: "Tràng chủ, thế giới này, đã bị một loại khí hắc ám ăn mòn rồi, chúng ta vẫn là mau chóng rời đi đi."
Giang Thái Huyền không nói gì, nhìn từng con yêu thú khủng bố ở phía xa, đạp lên Thiên Nhai Chỉ Xích, trong nháy mắt biến mất, Đường Tăng cũng vội vàng đuổi theo.
"Ở đây có đồ bị vứt đi, tràng chủ ngươi có cần nó không?
Đường Tăng dùng một vệt kim quang đẩy ra một đống Trớ Chú Chi Trùng, lấy một khúc xương trong suốt như ngọc ra, tản ra uy áp nhàn nhạt, rất giống uy áp của Thần Ma!
"Đây là cái gì?
Giang Thái Huyền tò mò, một thứ rác rưởi, đáng để ngươi chú ý như vậy sao?
"Xương của một vị thần linh cấp thấp.
Đường Tăng nhún vai một cái: "Hạo Thiên cẩu cũng không muốn gặm."
"Thần cốt à?
Giang Thái Huyền kinh ngạc, rốt cuộc đây là nơi nào, mà lại có Thần chết ở đây?
Giang Thái Huyền cảm thấy đầu óc có chút loạn, lẽ nào, đây chính là Thần giới sao? Nhưng mà, Thần giới của ai mà lại rác rưởi như vậy?
"Chúng ta đi về trước đi.
Giang Thái Huyền nhận lấy Thần cốt, mang theo Đường Tăng trở lại đạo tràng, Chư Thiên Môn biến mất, hóa thành Vạn Giới Lệnh, bị Giang Thái Huyền thu lấy.
"Tràng chủ, có phát hiện gì sao?
Đám người Long Hạo liền vội vàng xông tới, hiếu kỳ hỏi.
Giang Thái Huyền chậm rãi mở bàn tay ra, lộ ra khúc xương trong suốt như ngọc, tràn đầy uy áp Thần tính nhàn nhạt, vậy mà khiến cho đám người Long Hạo có một loại cảm giác sợ hãi.
"Khúc xương này, lai lịch bất phàm!" Yên Tuyết Hàn trầm giọng nói.
"Thần Cốt.
Giang Thái Huyền chậm rãi nói: "Đó là một thế giới quỷ dị, yêu thú cấp Đại Đế kết bè kết lũ, còn có trường long dài tới vạn dặm, cự yêu thông thiên, con trùng đen trước kia không đáng nhắc đến, càng quan trọng hơn là khối Thần cốt này, có thần linh từng chết ở đấy! "
"Phát tài, chúng ta phát tài rồi.
Long Hạo kích động nói: "Bên trong khẳng định có Thần mộ, chúng ta đi đào Thần mộ, làm thịt những yêu thú kia, nhất định có thể thành Thần."
Ánh mắt của Yên Tuyết Hàn cũng đỏ rực: "Đúng vậy đó, ta nhìn thấy hi vọng thành Thần."
Giang Thái Huyền hơi ngẩn ngơ, thần kinh của các ngươi bị ta rèn luyện cứng rắn rồi sao, nguy hiểm như vậy, nhưng lại không có chút sợ sệt nào, thế mà còn nghĩ tới kiếm tiền, cơ hội làm ăn à?
"Tràng chủ, ta nghĩ xong cho ngươi rồi, mở Chư Thiên Môn ra, ngươi ngồi lấy tiền là được.
Long Hạo nói.
Sắc mặt của Giang Thái Huyền khẽ co rút lại, các ngươi cũng không có nghĩ kỹ, mình sẽ chết như thế nào, mà đã nghĩ tới kiếm tiền, hoàn toàn là muốn kiếm tiền mà không cần mạng nữa à?
"Thứ cho bản tràng chủ suy nghĩ một chút.
Giang Thái Huyền suy tư nói, tài nguyên của thế giới kia phong phú, nhưng mà quá mức khủng bố, muốn kiếm tiền, nhất định phải cân nhắc một phen.
...
Chiến Thần Điện, Đoạn Dương thân bị trọng thương, Đại Đế của Nhân tộc cao đẳng cơ hồ là tự bạo, mới đưa Đoạn Dương ra Chiến Thần Điện được.
Bán Thần lão tổ của Nhân tộc cao đẳng lập tức nắm lấy Đoạn Dương, xé rách hư không rời đi.
"Vạn Giới Lệnh bị Đoạn Dương cầm đi!" Một tiếng gào thét truyền đến, hết thảy Bán Thần đều biến sắc.
"Nhân tộc cao đẳng!" Thiên tộc, phái thần học đồng thời âm trầm, nhưng bây giờ đối phương đã chạy rồi.
"Đi tới Nhân tộc cao đẳng!" Đám Bán Thần đồng thời khẽ động, chạy về Nhân tộc cao đẳng.
Chờ bọn họ chạy tới, thì người đã đi, Bán Thần của Nhân tộc cao đẳng, đã mang theo Đoạn Dương rời đi từ lâu.
Trong tinh không, Bán Thần của Nhân tộc cao đẳng nhìn Đoạn Dương, vẻ mặt tán thưởng: "Dương nhi, lấy Vạn Giới Lệnh ra, để lão tổ nhìn."
Sắc mặt của Đoạn Dương do dự, cứ như vậy giao Vạn Giới Lệnh ra sao? Hắn không cam lòng!
"Dương nhi, đây là công lao của ngươi, lão tổ sẽ không chiếm nó, chỉ là muốn nhìn thử Vạn Giới Lệnh, chuyện này liên quan đến đại kế ngàn vạn năm của bộ tộc ta!" Bán Thần của Nhân tộc cao đẳng trầm giọng mở miệng: "Ngươi biết vì sao chúng ta tự xưng là Nhân tộc cao đẳng không?"
Đoạn Dương hơi sững sờ, trên mặt mang theo vẻ mờ mịt: "Không biết."
Điểm ấy, hắn thật là không biết, kể cả là sách sử cũng không ghi chép lịch sử của Nhân tộc cao đẳng.
"Bởi vì, chúng ta trời sinh cao quý, cao quý hơn bất kỳ chủng tộc nào, na ná Nhân tộc, cho nên tự xưng là Nhân tộc cao đẳng.
Bán Thần lão tổ lãnh ngạo mở miệng: "Chúng ta đến từ Thần, không phải phàm nhân tu luyện thành Thần, mà là trời sinh có huyết thống của thần linh!"
"Thần á?
Đoạn Dương chấn động, Nhân tộc cao đẳng có lai lịch lớn như vậy ư?
"Vạn Giới Lệnh này, liên quan đến tương lai của tộc chúng ta, lão tổ ta cho ngươi biết những chuyện này, là hi vọng ngươi không nên phạm sai lầm, vật này, ngươi không thể giữ, ta cũng không thể giữ.
Bán Thần lão tổ trầm giọng nói: "Có điều, đến lúc đó người đầu tiên được lợi, tuyệt đối là ngươi."
"Lão tổ, ta nhớ là Nhân tộc cao đẳng chúng ta hình như nắm hai khối Vạn Giới Lệnh trong tay thì phải?
Đoạn Dương suy tư nói.
"Đúng vậy, hai khối Vạn Giới Lệnh này, đã bị chúng ta tế luyện, đánh đổi một số thứ, mới có thể cưỡng ép phá tan không gian của một khối Vạn Giới Lệnh khác, kể cả ngươi muốn chiếm làm của riêng, cũng không được.
Bán Thần lão tổ khẽ nói, hắn nói rất ung dung, nhưng trả giá lớn, là sự việc cực kì kinh khủng.
Đoạn Dương trầm mặc chốc lát, than thở: "Được rồi, vì bộ tộc, ta nguyện ý giao nộp."
Bán Thần lão tổ hài lòng gật đầu, Đoạn Dương đưa tay sờ chiếc nhẫn, sau đó... Không có phản ứng gì cả sao?
"Hả?
Bán Thần lão tổ sững sờ, ngươi đùa bỡn ta à?
Sắc mặt của Đoạn Dương biến đổi, ý niệm thăm dò vào trong chiếc nhẫn, nhưng mà không thăm dò vào được!
"Sư tỷ, sư tỷ à?
Đoạn Dương hô hoán hai tiếng, không có trả lời.