Chương 877 Liên lạc với Nhân tộc cao đẳng
Ấn quyết đánh vào trong thần huyết, thần huyết diễn hóa, hóa thành một mặt kính hỗn độn.
Vù vù.
Ánh sáng lấp loé, mặt kính hỗn độn đột nhiên trở nên rõ nét, hiện ra thân ảnh của bốn vị Thần Linh, bốn vị Thần Linh này ngồi xếp bằng ở trong hư không, phía dưới là biển học mênh mông vô bờ, từng tia tinh lực bị Thần Linh thu nạp.
Bốn người này, chính là bốn vị lão tổ của Nhân tộc cao đẳng!
"Bốn vị, vẫn còn nhớ Đoạn Thiên ta chứ.
Đoạn Thiên ầm ầm mở miệng, hệt như âm thanh sấm rền, từng đợt thần uy.
"Hóa ra là Đoạn Thiên Thần Linh.
Bốn vị lão tổ đồng thời mở hai mắt ra, lãnh đạm mở miệng: "Các ngươi rốt cuộc xuất hiện, bây giờ đang ở đâu vậy?"
"Các ngươi bây giờ sao rồi, Nhân tộc cao đẳng ra sao?
Đoạn Thiên không có trực tiếp cầu xin giúp đỡ, mà là lên tiếng hỏi tình hình của Nhân tộc cao đẳng.
"Nhân tộc cao đẳng hùng cứ chư thiên, tung hoành nhiều thế giới, chính là đỉnh cấp thế lực ở tinh không, cũng lấy được hai khối Vạn Giới Lệnh.
Bốn vị lão tổ ngạo nghễ mở miệng.
Quả thế!
Trong lòng Đoạn Thiên rùng mình, nói: "Hiện tại chúng ta gặp phải một chút phiền toái, cần các ngươi ra tay."
"Phiền phức? Thực lực của kẻ địch như thế nào?
Bốn vị lão tổ khẽ cau mày.
"Thực lực của đối phương không thấp, hẳn là có hai, ba vị cường giả cấp Thần Linh, các ngươi ra tay, chúng ta nhất định có thể lao ra.
Đoạn Thiên nói, dừng một chút, lại nói: "Chúng ta bị Chân Thần đánh trọng thương, thương thế còn chưa khôi phục, cần các ngươi ra tay. "
"Hai, ba vị cường giả Thần Linh sao?
Bốn vị lão tổ đã trầm mặc, hồi lâu mới nói: "Năm vị chịu đựng thêm mấy ngày nữa, bên bọn ta cũng gặp phải phiền toái."
"Các ngươi có phiền toái gì?
Trong lòng Đoạn Thiên lạnh xuống, quả đúng như tràng chủ từng nói, các ngươi chưa bao giờ nghĩ tới bọn ta!
Bốn vị Thần Linh lão tổ còn lại, thần sắc cũng âm trầm, lúc bọn ta chưa mở miệng cầu các ngươi trợ giúp, mẹ nó, ngươi liền nói mình tung hoành nhiều thế giới, hùng cứ chư thiên, thế lực đỉnh cấp, tới lúc xin hỗ trợ thì nói mình gặp phiền toái?
"Bên bọn ta, đột nhiên có mười mấy vị Thần muốn khai chiến với bọn ta, còn có thế lực của bốn vị Thần Linh, cũng đang tấn công bọn ta.
Bốn vị Thần Linh lão tổ trầm giọng mở miệng.
"Có phải Đoạn Không ở bên các ngươi, đúng không?
Đoạn Thiên bỗng nhiên nói.
"Đúng vậy, Đoạn Không lão tổ vừa tới không lâu, cơ mà làm sao ngươi biết..."
Đùng.
Đoạn Thiên trực tiếp ngắt liên lạc, cả người tản ra một luồng hàn ý khiếp người, sắc mặt âm trầm, ánh mắt lộ ra hung quang!
"Các ngươi nghe thấy được?
Ánh mắt của Đoạn Thiên lạnh lẽo âm trầm, nhìn về phía sắc mặt khó coi của bốn vị lão tổ.
Sắc mặt của bốn vị Thần Linh lão tổ hết sức khó coi, tâm tình của bọn họ vào giờ khắc này chỉ dễ chịu hơn Đoạn Thiên đôi chút, Đoạn Thiên và Đoạn Không vẫn luôn đối đầu với nhau, quan hệ giữa hai người thật sự không tốt.
Bốn vị lão tổ không hề có một tiếng động gật đầu, không nói gì.
Ầm.
Đoạn Thiên giận dữ, vỗ một chưởng xuống, bàn đá được khắc hoạ vô số trận văn bị vỡ nát, lửa giận đùng đùng: "Coi đi, đây chính là người mà lúc trước chúng ta liều mạng đưa ra ngoài, lúc trước những thứ mà chúng ta phải trả, đều cho chó ăn rồi!"
"Đoạn Thiên, có thể những gì mà bọn họ nói là sự thật, thật sự gặp phiền toái.
Một vị Thần Linh lão tổ nói.
"Sự thật?
Đoạn Thiên nở nụ cười, cười rất ảm đạm: "Ngươi nói cho ta, là sự thật nào, mười Thần Linh hạ giới, còn có bốn vị Thần Linh xuất thủ với bọn họ?"
"Gộp đống này lại, thì có gần tới hai mươi vị Thần, lại tính số cường giả bên ngoài phong ấn xem, nhân gian lúc nào có nhiều Thần như vậy?
Đoạn Thiên giận dữ cười: "Thần muốn hạ giới khó tới nhường nào, các ngươi còn chưa hiểu rõ sao? Nhiều Thần giáng lâm như vậy, bên trên là người mù à?"
"Đoạn Không, ban đầu lăn lộn ở Thần giới rất ổn, hắn sẽ vô duyên vô cớ hạ giới sao?"
"Hiện tại Nhân tộc cao đẳng cường đại rồi, hắn xuất hiện, lại còn xuất hiện chưa được lâu, đây là vì sao? Là cảm thấy chúng ta vô năng, phái thêm người xuống đây, hay là đến chiếm công lao? Hoặc là xem ta chết hay chưa, chưa chết thì tiễn ta một đoạn?"
Bốn vị lão tổ cũng không nói được gì, nghe Đoạn Thiên nói như thế, bọn họ không ai mà không nghĩ tới những thứ bất chính.
Hơn nữa, Đoạn Thiên nói rất đúng, Đoạn Không là ai, địa vị ở trong Thần tộc cũng không kém, làm sao lại vô duyên vô cớ hạ giới chứ?
Còn có Nhân tộc cao đẳng trước đó mạnh miệng như vậy, thế lực đỉnh cấp ở tinh không, tung hoành nhiều thế giới, khi đề cập tới việc cần bọn họ hỗ trợ, ngay lập tức nói có phiền toái, mười vị Thần cơ à, bọn họ hạ giới, cao tầng không quản sao?
"Các ngươi có từng nghĩ tới một vấn đề này chưa?
Đoạn Thiên bỗng nhiên nói.
"Vấn đề gì?
Bốn vị lão tổ trong lòng lần nữa âm trầm.
"Thánh dược.
Đoạn Thiên lạnh giọng nói: "Đã nhiều năm như vậy, bọn họ nuôi trồng bao nhiêu thánh dược?"
"Ngươi nói là, bọn họ sợ chúng ta tới, tranh đoạt thánh dược, cho nên không muốn để cho chúng ta tới đó ư?
Bốn vị lão tổ lạnh giọng mở miệng.
"Chỉ là suy đoán của ta.
Đoạn Thiên âm trầm nói.
Suy đoán?
Dù cho đây chỉ là suy đoán, trong lòng bốn vị lão tổ cũng trầm xuống!
"Bản thần không muốn nói thêm gì nữa, ta muốn yên tĩnh một chút, suy nghĩ về tương lai của chúng ta.
Đoạn Thiên nói.
Bốn vị lão tổ ngẩn ra, đúng vậy, bây giờ bọn họ còn đang ở trong phong ấn, còn có sự ràng buộc của Thần Liên, nếu như rời khỏi nơi này, không có bình phong thiên nhiên của lực lượng ăn mòn, e là bọn họ sẽ bị nghiền ép.
Hiện tại đã không phải là sứ mệnh gì nữa, mà là liệu mình có thể sống hay không, và còn có thể sống được bao lâu!